Chương 1870: Ý chí của Độc Cô Kiếm Thần
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước mắt, Huyền Di cũng gia nhập chiến trường, tam đại thiếu chủ Luân Hồi Hải tề tụ, khí tức kia lập tức trở nên không giống bình thường.
Tu vi của bọn họ vốn đều ở giữa tiểu Thiên Tôn và đại Thiên Tôn, nhưng hiện tại, ba người tâm linh tương thông, pháp lực đan chéo dung hợp.
Khí tức đã đạt tới Huyền tôn chi cảnh vô thượng, hơn nữa không phải là loại Huyền tôn bình thường, mà là Huyền tôn thực lực rất mạnh.
Có thể nói, hiện tại cho dù ba vị thiếu chủ Luân Hồi Hải đối đầu với năm yêu nghiệt cấp Huyền tôn đỉnh cấp trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên cũng không e dè chút nào.
Đối mặt với ba người này, trong mắt Diệp Cô Thần không có chút sợ hãi nào, vẻ mặt vẫn đạm mạc trước sau như một.
Nhưng hắn cũng cảm giác được áp lực, hiện tại tuy Diệp Cô Thần là cảnh giới đại Thiên Tôn, nhưng cũng không phải đại Thiên Tôn đại viên mãn.
Đối mặt với chiến lực cấp bậc Huyền tôn, hắn ta vẫn có áp lực nhất định.
Không phải ai cũng có thể yêu nghiệt giống như Quân Tiêu Dao, có thể tùy ý chiến đấu vượt cảnh giới.
Hơn nữa chủ yếu cũng là, thời gian Diệp Cô Thần tu luyện ở Kiếm Trủng quá ngắn.
Nếu cho hắn càng nhiều thời gian, không nói có thể trực tiếp bước lên vị trí đứng đầu Long Phượng bảng của Cửu Thiên, nhưng ít nhất cũng nhẹ nhàng chiếm được xếp hạng thứ ba.
Độc Cô Kiếm Thần chuyển thế sao mà tầm thường được
Trước mắt, ba vị thiếu chủ Luân Hồi Hải như hoà thành một thể, trấn áp về hướng Diệp Cô Thần.
Huyền Mạc vươn chưởng ra, pháp lực cuồn cuộn đan chéo, hóa thành bàn tay che trời ẩn chứa một tia đế uy.
Ngực Huyền Ly tỏa ánh sáng, tầng tầng lớp lớp hào quang luân hồi mãnh liệt như nước.
Mà giữa mày đại thiếu chủ Huyền Di có một chút thần hoa lập loè, mang theo một luồng đế uy tôn quý cuồn cuộn.
Huyền Di có được một khối mi tâm cốt, cũng là khối xương cốt trung tâm nhất. Chẳng những giúp nguyên thần của hắn vô cùng khủng bố, còn khiến hắn ta trở thành trung tâm trong ba người.
Ánh sáng nguyên thần khủng bố nổ bắn ra từ giữa mày Huyền Di, đánh sâu về hướng Diệp Cô Thần.
“Con mẹ nó, cùng tiến hành công kích nhục thân và nguyên thần, vậy thì ai chịu nổi?” Nhìn thấy ba người ra chiêu, rất nhiều tu sĩ thiên kiêu ở đây đều không nhịn được hít hà một hơi.
Có thể nói ba huynh đệ này phối hợp với nhau không chút sơ hở, có cả công kích vật lý và tinh thần, nghiền áp toàn phương diện, không để lại một góc chết.
Có thể nói, cho dù là năm thiên kiêu cấp Huyền tôn đứng đầu trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên như Thất Thải Đạo Nhân, đại ma vương… Đối mặt với cục diện này cũng sẽ có phiền toái.
“Truyền nhân của Kiếm Trủng là đại Thiên Tôn chi cảnh, tuy rằng cũng rất mạnh, nhưng e rằng khó mà thắng được.”
“Nhất định phải thắng...” Tư Đồ gia chủ cũng chú ý đến chiến cuộc.
Đối với ông ta, kết quả tốt nhất chính là ba vị thiếu chủ đánh bại Diệp Cô Thần, làm hắn ta chủ động từ bỏ. Nếu như vậy, vừa không cần đắc tội Quân Tiêu Dao, Tư Đồ Tuyết cũng có thể gả vào Luân Hồi Hải.
Mà Tư Đồ Tuyết thì đã căng thẳng tột độ, khóe mắt này lại liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, trái tim đột nhiên trở nên yên ổn.
Quân Tiêu Dao luôn có một loại sức mạnh làm nhân tâm ổn định. Tư Đồ Tuyết tin tưởng, thân là bằng hữu của Diệp Cô Thần, nếu thật sự đến thời khắc mấu chốt thì Quân Tiêu Dao tuyệt đối sẽ không làm như không thấy.
Quân Tiêu Dao vẫn lạnh nhạt đứng trong hư không.
Nhìn thấy ba người nghiền áp về hướng Diệp Cô Thần, khóe miệng hắn lại nhếch lên một nụ cười nhợt nhạt.
“Bức áp Diệp huynh như vậy là sợ hắn không thể hoàn toàn kích hoạt sức mạnh của Độc Cô Kiếm Thần sao?”
Hiện tại sở dĩ Quân Tiêu Dao không tham gia là bởi vì hắn muốn xem dưới tuyệt cảnh Diệp Cô Thần có thể kích phát sức mạnh Độc Cô Kiếm Thần hay không, điều này cực kỳ quan trọng đối với sự tu luyện ngày sau của hắn.
Oanh!
Bốn người đại chiến với nhau ở giữa sân.
Tronng sự va chạm kịch liệt, Diệp Cô Thần đột nhiên lui về phía sau, khí huyết trong ngực quay cuồng.
Hổ khẩu của hắn ta bị đánh rách tả tơi, từng giọt máu tươi chảy ra, nhỏ giọt dọc theo Cầu Bại kiếm.
Mà không biết có phải bởi vì nhiễm máu tươi của Diệp Cô Thần hay không, Cầu Bại kiếm lại tỏa ra ánh sáng, trong mơ hồ có một luồng sức mạnh khủng bố đang ấp ủ.
“Hừm, còn có thể kiên trì được sao?” Cho dù là Huyền Di cũng cảm thấy kinh ngạc.
Hắn đã gia nhập chiến cuộc, theo lý thuyết, Diệp Cô Thần sẽ trực tiếp tan tác, chật vật như chó mới đúng.
Nhưng hắn lại không như thế.
Nghĩ đến đây, sự lạnh lẽo trong mắt Huyền Di càng sâu.
Ở giữa mày, khối mi tâm cốt đế cảnh kia phóng ra bí lực linh hồn khủng bố.
Mỗi người trong ba huynh đệ bọn họ đều có được một khối đế cốt, mà trọng điểm lại khác nhau.
Trọng điểm xương tay đại đế của tam thiếu chủ Huyền Mạc nằm ở sức mạnh, xương ngực của nhị thiếu chủ Huyền Ly ở pháp lực, mà mi tâm cốt của đại thiếu chủ Huyền Di là ở nguyên thần và linh hồn.
Giờ phút này, Huyền Di phóng ra công kích linh hồn khủng bố.
“Luân Hồi Đế Ảnh!”
Giữa mày Huyền Di nở rộ quang hoa hừng hực, chiếu thẳng về hướng Diệp Cô Thần.
Trong mơ hồ, trong đầu Diệp Cô Thần như hiện ra một bóng dáng đế cảnh khủng bố, uy áp cuồn cuộn kia như muốn nghiền nát nguyên thần của hắn!
“Xông lên!”
Ba huynh đệ này có tâm ý tương thông, Huyền Mạc và Huyền Ly thấy thế thì tất nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, bọn họ cùng ra tay, không để lại lối thoát, trấn áp về hướng Diệp Cô Thần.
Một kích này giáng xuống, không nói trực tiếp diệt trừ Diệp Cô Thần, nhưng ít nhất đánh hắn ta thành nửa tàn cũng không có vấn đề gì.
“Tiểu Diệp Tử!” Tư Đồ Tuyết không nhịn được mà thét chói tai.
Bởi vì Diệp Cô Thần lại như đang thất thần, cả động tác cũng trì trệ.
“Đây là chuyện gì?” Có người kinh ngạc.
“Là linh hồn công kích chi pháp của Huyền Di thiếu chủ!”
Một ít tu sĩ Luân Hồi Hải lộ ra vẻ mặt khoái chý.
“Kết thúc.” Huyền Di cười nhạt.
Luân Hồi Đế Ảnh của hắn ta chính là pháp môn công kích linh hồn cực hạn, chiêu này vừa xuất hiện đã trực tiếp trấn áp nguyên thần của Diệp Cô Thần.
Nhưng, đúng lúc này, trong không gian ý thức của Diệp Cô Thần, một luồng khí tức khủng bố bất khuất, bất diệt, bá tuyệt vô song bỗng nhiên bốc lên!
Đây là một loại không cam lòng!
Đây là một loại bá đạo tìm được đường sống trong chỗ chết!