Chương 1898: Đi đến vùng đất Quy Khư
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đường đi đến vùng đất Quy Khư cũng rất hung hiểm, nếu là không quen lộ tuyến thì sẽ xảy ra vấn đề lớn.
Cùng lúc đó, các thiên kiêu vùng cấm khác cũng sôi nổi xuất phát, còn có một ít thiên kiêu gia tộc cấm kỵ cũng lên đường.
Dù sao chỉ cần trẻ tuổi thì có thể vào, tính ra cũng cần đến pháo hôi cá tạp.
Quân Tiêu Dao được Côn Luân di tộc trưởng lão dẫn dắt, đi đến khu vực tinh vũ trung tâm của Cửu Thiên.
Phóng mắt nhìn lại, rõ ràng có một trùng động to lớn giống như cổ tinh sinh mệnh.
“Nơi đó chính là lối vào vùng đất Quy Khư.” Côn Hư Tử mỉm cười và nói.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Vùng đất Quy Khư còn ở Cửu Thiên chi Thượng, đó rốt cuộc là một nơi như thế nào?
Đám người Quân Tiêu Dao tiến vào trùng động.
Trong nháy mắt, thiên địa biến ảo, càn khôn điên đảo, chung quanh kỳ quái, cảnh tượng muôn vàn.
Khi Quân Tiêu Dao khôi phục tri giác lại thì chung quanh đã là một mảnh vũ trụ vắng vẻ không tiếng động, dày đặc hắc ám như mực.
Chỉ có một ánh trăng sáng phát ra nguyệt hoa còn hơi chiếu sáng vùng đất Quy Khư.
“Hả...” Quân Tiêu Dao chú ý tới ánh trăng kia.
Khi hắn vừa lên Cửu Thiên cũng đã chú ý tới, ánh trăng kia có vẻ không đơn giản, nó chiếu khắp Cửu Thiên và Quy Khư.
“Tiểu hữu, kế tiếp theo sát chúng ta là được.” Trưởng lão của Côn Luân di tộc nói.
Quân Tiêu Dao hơi gật đầu, cùng A Cửu ngồi trên liễn xa do Tam Tiểu Vương kéo. Sau đó bọn họ tiếp tục thâm nhập, Quân Tiêu Dao thấy được tinh vũ nơi xa có một làn sương mù đen nghìn nghịt tràn ngập.
Nhìn kỹ thì rõ ràng là từng con châu chấu to bằng nắm tay.
“Đó là hoàng trùng (châu chấu) phệ tinh, xuất động thành đàn, thậm chí có thể cắn nuốt cả một cổ tinh hầu như không còn trong khoảng thời gian ngắn.”
“Cho dù là hỗn độn đạo tôn rơi vào đàn hoàng trùng phệ tinh thì chắc chắn cũng phải chết.” Côn Hư Tử nói.
Quân Tiêu Dao dời tầm mắt đi, xem ra con đường dẫn đến vùng đất Quy Khư sẽ không bình yên.
…
Vùng đất đổ nát ở trên Cửu Thiên, quy tắc hết sức đặc thù.
Cộng thêm là nơi Thành Tiên Môn giáng lâm.
Cho nên cho dù là con đường đi về vùng đất đổ nát thì cũng sẽ không yên ổn.
Quân Tiêu Dao liên tục tiến lên, chứng kiến Hỗn Độn Âm Lôi nổ vang tại chỗ sâu bên trong vũ trụ.
Loại sấm chớp đó không hề có chút ảnh hưởng tới xác thịt, nhưng lại đủ để mai một thần hồn người ta.
Cho dù ở cách khoảng cách xa như vậy, nghe được tiếng nổ vang dội của Hỗn Độn Âm Lôi cũng khiến cho thần hồn người ta lờ mờ phát run.
Còn có làn gió hủy diệt khủng khiếp, từ tận cùng của vũ trụ thổi tới.
Làn gió kia, thậm chí ngay cả Trật Tự Thần Liên cũng có thể thổi đứt.
Nếu như rơi vào trên người thì máu thịt xương cốt đều sẽ bị mai một thành bụi bặm.
Ngoài ra, còn có các loại thân thể không lành lặn, xương cốt không tên giống như đọng lại, đông kết ở bên trong vũ trụ tối tăm.
Trong đó cũng có không ít tàn khí, đều là đồ của rất nhiều kỷ nguyên trước đây.
Nơi cổ kính này, quả thực khó bề tưởng tượng ra được.
Chẳng qua mặc dù có rất nhiều hung hiểm chưa biết.
Nhưng cũng may có trưởng lão của Côn Luân Di Tộc dẫn đường, cho nên ngược lại cũng không có xảy ra vấn đề gì lớn.
Thời gian không biết đã trôi qua bao lâu.
Xung quanh Quân Tiêu Dao bắt đầu xuất hiện một số tu sĩ Cửu Thiên khác.
Bọn họ đều là người của gia tộc cấm kỵ hoặc cấm khu khác.
“Xem ra đã sắp tới rồi.” Quân Tiêu Dao lên tiếng.
Rốt cuộc, ở nơi xa tầm mắt hắn xuất hiện một cái hình cầu.
Không sai, chính là một cái hình cầu.
Một cái hình cầu vô cùng to lớn, nhưng cũng không phải là Sinh Mệnh Cổ Tinh.
Đường kính xa xa lớn gấp trăm lần một phương Tinh Vực.
Hình cầu kia càng giống như là một loại vách ngăn nào đó hơn.
Lại như là do quy tắc tàn phá vô tận xen lẫn tạo thành.
Mặt ngoài rải rác các loại phù văn và quy tắc lộn xộn.
Thật giống như là vùng đất hỗn loạn sau khi thế gian vạn vật kết thúc còn sót lại.
Thảo nào lại được gọi là vùng đất đổ nát.
“Quân huynh, chúng ta đã đến vùng đất đổ nát rồi, ở ngay bên trong đó.” Côn Hư Tử nói.
Quân Tiêu Dao thôi động thần niệm, muốn thăm dò vùng đất đổ nát kia. Kết quả lại phát hiện thần niệm của hắn bị ngăn ở bên ngoài, cơ bản không cách nào nhìn trộm được.
Phải biết, Quân Tiêu Dao chính là nguyên thần Tam Thế đặc thù, cộng thêm nguyên thần cấp Hằng Sa nữa. Năng lực nhận biết thần hồn của hắn hết sức kinh khủng. Trong một ý niệm có thể bao quát rất nhiều Tinh Vực.
Mỗi một hạt cát trong đó đều không thoát ra khỏi cảm nhận của hắn.
Kết quả bây giờ, vậy mà lại không cách nào thẩm thấu tiến vào vùng đất đổ nát.
“Quả nhiên không sai, đây chính là một cái hộp đen không thể bí mật dò xét được.” Quân Tiêu Dao nói.
“Quân huynh phải cẩn thận một chút, hôm nay người có ý đồ với huynh cũng không ít đâu.” Côn Hư Tử tốt bụng nhắc nhở.
Ngay lúc Côn Hư Tử lên tiếng nói chuyện.
Các thế lực khắp nơi cũng từ từ đi đến bên ngoài vùng đất đổ nát.
hiện
Một trong những người đang trên đường đi đến đó, rõ ràng là Luân Hồi Hải.
Ba huynh đệ Huyền Di cũng tới.
Bọn họ nhìn thấy Quân Tiêu Dao, trong mắt ai nấy đều lộ vẻ rét lạnh, nhưng lại không nói tiếng nào, càng không có ý khiêu khích.
Trong lòng bọn họ rất hận Quân Tiêu Dao, nhưng cũng biết bản thân mình có bao nhiêu cân lượng.
Nói thật, ở vùng đất đổ nát, Quân Tiêu Dao có thể không ra tay đánh bọn họ đã coi như là người tốt trời giúp rồi.
Bọn họ làm sao mà dám chủ động trêu chọc chứ?
Về phần Quân Tiêu Dao, cơ bản không thèm đếm xỉa tới ba huynh đệ này.
Thậm chí ngay cả liếc mắt cũng lười chẳng muốn nhìn nhiều.
Tính cách của hắn chính là như vậy, không có quá nhiều hứng thú với bại tướng dưới tay.
“Quân công tử, quả nhiên ngươi đã tới.”
Nghe được giọng nói quen thuộc này, Quân Tiêu Dao nhìn lại.
Rõ ràng là đội ngũ của Tiên Lăng.
Vân Thiên Lại và Liễu Quỳnh Yên cũng ở trong đó.
Nhưng Khương Lạc Ly lại không đến, đoán chừng có lẽ đang mượn nhờ Hỗn Nguyên Kim Đấu trợ giúp bế quan tu luyện rồi.
Xem ra cô nàng này cũng đủ cố gắng.
Khương Lạc Ly không đến, mặc dù không cách nào thu được vật chất Tiên đạo, nhưng có Quân Tiêu một người chồng có thực lực bảo vệ vợ này, còn sợ không có vật chất Tiên đạo dùng sao?
Cho dù Quân Tiêu Dao ăn cướp thì cũng phải nhét phần lớn vật chất Tiên Đạo vào túi.
Hồng nhan của hắn Khương Lạc Ly, Khương Thánh Y, thân nhân, tùy tùng, một đám cao tầng của Quân Đế Đình vân vân… người cần có vật chất Tiên đạo rất nhiều.
Lần này Quân Tiêu Dao đã quyết định, muốn ở trong vùng đất đổ nát kiếm một khoản lớn.
Bất luận dùng thủ đoạn gì đều phải vơ vét lượng lớn vật chất Tiên đạo.
“Quân công tử muốn tìm Lạc Ly đúng không, nàng ấy cũng không có đến đây.”