Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1907 - Chương 1907 - Trấn Áp Trường Sinh Thiên Nữ

Chương 1907 - Trấn áp Trường Sinh Thiên Nữ
Chương 1907 - Trấn áp Trường Sinh Thiên Nữ

Chương 1907: Trấn áp Trường Sinh Thiên Nữ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Bây giờ ngươi muốn như thế nào?”

Trường Sinh Thiên Nữ biết mình không thoát khỏi lòng bàn tay của Quân Tiêu Dao được, thế nên đã bình tĩnh lại. Trong suy nghĩ của nàng ta, chắc hẳn Quân Tiêu Dao không dám giết chết nàng ta, bởi vì hắn còn kiêng dè Trường Sinh Đế Tử.

“Có phải ngươi cho rằng bản công tử không dám giết chết ngươi hay không?” Quân Tiêu Dao hỏi bằng giọng nghiền ngẫm.

Trường Sinh Thiên Nữ không lên tiếng, nhưng hiển nhiên là nàng ta có suy nghĩ đó.

“Nói sao đây nhỉ, đúng là bây giờ ta sẽ không giết ngươi, nhưng không phải là vì không dám, mà là… Ta muốn dùng một cách thú vị hơn để đối phó với ngươi và Trường Sinh Đế Tử. Giết chết ngươi đơn giản như vậy thì quá dễ dàng, và cũng có lỗi với những đau khổ mà Thánh Thể nhất mạch phải chịu.”

Gương mặt tuấn tú như thiên nhân của Quân Tiêu Dao nở một nụ cười đẹp mắt, thế nhưng Trường Sinh Thiên Nữ lại rùng mình một cái. Nàng ta có cảm giác như nhìn thấy nụ cười của ác ma.

Thấy Quân Tiêu Dao bước tới từng bước từng bước, Trường Sinh Thiên Nữ sợ hãi che ngực: “Quân Tiêu Dao, ngươi muốn làm cái gì?”

Nàng ta không thể giữ nổi vẻ bình tĩnh thong dong của mỹ nhân đệ nhất Cửu Thiên nữa.

“Ha ha, ngươi bình thường như vậy mà sao tự tin thế, ngươi cho rằng bản công tử để ý đến ngươi à?”

Hồng nhan bên cạnh Quân Tiêu Dao rất nhiều, so về dung mạo khí chất thì Trường Sinh Thiên Nữ sao mà sánh được.

Quân Tiêu Dao tát hai cái, khiến gương mặt xinh đẹp của Trường Sinh Thiên Nữ vừa đỏ vừa sưng.

“Quân Tiêu Dao, ngươi dám tát bản Thiên Nữ à! Đám sinh linh Tiên Vực ti tiện các ngươi đều đáng chết, chỉ xứng làm súc sinh huyết tế cho Chủ Tế đại nhân mà thôi!”

Trường Sinh Thiên Nữ hét ầm lên, tóc tai bù xù rối tung, khóe miệng rướm máu, gương mặt tím bầm, đâu còn phong thái của thiên nữ đảo Trường Sinh nữa, mà giống như một bà điên chỉ biết chửi tục.

“Chậc chậc chậc…”

Quân Tiêu Dao thản nhiên lắc đầu chép miệng.

“Đây chính là Trường Sinh Thiên Nữ - mỹ nhân hàng đầu Cửu Thiên, được vô số tu sĩ Cửu Thiên xem là nữ thần đấy ư. Thật muốn để bọn họ nhìn thấy gương mặt thật sự dưới lớp mặt nạ của ngươi.”

Bình thường Trường Sinh Thiên Nữ giống như nữ thần, vừa bình dị gần gũi lại khéo léo, được vô số người yêu mến. Nhưng ai có thể ngờ được dưới lớp vỏ bọc bình dị gần gũi của nàng ta lại mà một gương mặt độc ác cay nghiệt đến thế này.

“Ta nói có gì sai à, đảo Trường Sinh bọn ta vốn đã cao cao tại thượng, đám ngươi các ngươi chỉ xứng làm súc sinh hiến tế cho cửa Thành Tiên mà thôi! Dù hàng ngàn hàng vạn súc sinh Tiên Vực có chết đi cũng không bằng một ngón tay của bản thiên nữ, có hiểu chưa!”

Gương mặt Trường Sinh Thiên Nữ vô cùng dữ tợn, trên cái trán trắng nõn nổi đầy gân xanh. Hai cái bạt tai của Quân Tiêu Dao đã khiến nàng ta tức đến mức xé rách lớp mặt nạ ngụy trang tiên tử.

Chát! Chát! Chát!

Quân Tiêu Dao lại tát thêm mấy cái, sau đó đạp Trường Sinh Thiên Nữ xuống mặt đất. Gương mặt xinh đẹp tuyệt trần của nàng ta dán sát xuống vùng đất trải đầy xác chết, buồn nôn nhất chính là có một số cái xác đã mục nát, dịch nhờn dơ bẩn mang mùi xác thối dính đầy lên gương mặt nàng ta.

“A! A! A! A!”

Trường Sinh Thiên Nữ thét chói tai, mạch máu như muốn nổ tung. Đối với nàng ta mà nói, chuyện này chẳng khác gì ác mộng. Thậm chí nàng ta còn cảm thấy thay vì phải chịu tra tấn thế này, chẳng bằng Quân Tiêu Dao làm gì nàng ta còn hơn. Có câu nói như thế này, nếu không phản kháng lại được thì chi bằng thử hưởng thụ xem sao.

Kết quả bây giờ lại là Quân Tiêu Dao hoàn toàn không xem nàng ta là phụ nữ. Nàng ta đường đường là đệ nhất mỹ nhân Cửu Thiên đấy! Thế mà bây giờ nàng ta lại bị giẫm xuống vùng đất đầy xác thối, mang đến cảm giác như tiên tử rơi xuống địa ngục.

Ác mộng!

Trường Sinh Thiên Nữ cảm thấy chắc chắn là hiện giờ mình đang mơ.

Nàng thân là Thiên Nữ của Trường Sinh đảo, cho tới giờ vẫn luôn cao cao tại thượng.

Được vô số tu sĩ Cửu Thiên, phụng làm nữ thần.

Tất cả mọi người đều dùng ánh mắt kính ngưỡng và hâm mộ để nhìn nàng, nâng nàng lên thượng thần đàn.

Nhưng ở trong lòng Trường Sinh Thiên Nữ.

Ngoài Đế tử Trường Sinh ra, không có nam nhân nào có thể chinh phục được nàng.

Nhưng hiện giờ.

Quân Tiêu Dao lại chinh phục được nàng.

Mặc dù là dùng một loại phương thức khác.

"Quân Tiêu Dao, ngươi chết không yên đâu!"

Trường Sinh Thiên Nữ không ngừng gào thét, giọng nói khan khàn.

Điều này còn khiến nàng khó chịu hơn là giết nàng.

Bởi vì đây là một loại đả kích tinh thần trí mạng.

"Người muốn ta chết thật sự nhiều lắm."

"Ngươi không phải là người đầu tiên, cũng sẽ không phải là người cuối cùng, nhưng thật đáng tiếc, ta sống coi như không tệ."

Quân Tiêu Dao dùng chân đạp lên đầu Trường Sinh Thiên Nữ.

Bàn chân của hắn chỉ cần hơi dùng lực, lập tức có thể nghiền nát đầu của mỹ nhân này, ngay cả nguyên thần cũng sẽ bị chôn vùi cùng.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại không làm như thế.

Bởi vì hắn không nhân từ đến như vậy, không thể để Trường Sinh Thiên Nữ chết một cách dễ dàng như vậy.

"Yên tâm, ngươi tạm thời chưa chết được, hay nói cách khác, ngươi muốn chết cũng khó."

"Ta biết, ngươi vẫn còn đang hy vọng vào Trường Sinh Đế tử, móng hắn ta đến giải cứu ngươi, đúng không?"

Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.

Trường Sinh Thiên Nữ gào mệt rồi, hiện giờ chỉ im lặng không nói, nhưng hiển nhiên là nghĩ như vậy.

"Được thôi, hiện giờ đối với ngươi, cho dù giết ngươi cũng chỉ khiến cho ngươi sợ hãi."

"Nhưng ta lại muốn để ngươi cảm nhận được sự tuyệt vọng còn hơn cả cái chết."

"Mà nỗi tuyệt vọng lớn nhất, không ai có thể vượt qua được, chính là khiến niềm hy vọng của ngươi vỡ vụn ngay trước mắt ngươi."

Giờ phút này Quân Tiêu Dao cười lãnh khốc nhưng lại vô cùng tuấn mỹ.

Giống như là Hắc Ám Quân Chủ mang đến sự tuyệt vọng.

Quân Tiêu Dao đùa bỡn lòng người đó, lại trở về rồi.

"Ta không tin!"

Bình Luận (0)
Comment