Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1939 - Chương 1939 - Từ Hy Vọng Đến Tuyệt Vọng

Chương 1939 - Từ hy vọng đến tuyệt vọng
Chương 1939 - Từ hy vọng đến tuyệt vọng

Chương 1939: Từ hy vọng đến tuyệt vọng

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cảnh tượng này không khỏi quá buồn cười, đến bây giờ mà đầu óc bọn họ còn chưa phản ứng lại.

Mà Trường Sinh Thiên Nữ lại lộ ra vẻ mặt tuyệt vọng và chết lặng, thậm chí không chảy nổi nước mắt.

Trong lòng Trường Sinh Đế Tử lộp bộp một cái, tư duy như đọng lại.

Mặc kệ Quân Tiêu Dao trước mắt có phải tâm ma hay không, nhưng Trường Sinh Thiên Nữ lại là thật.

Dù sao Trường Sinh Thiên Nữ vẫn luôn ở bên cạnh hắn, là người mà hắn quen thuộc nhất.

“Đây... Đây là...” ba người Trường Sinh Đế Tử đều dại ra, thậm chí bọn họ vẫn duy trì tư thế quỳ trên mặt đất.

Quân Tiêu Dao cười xong thì không biết nói gì mà lắc lắc đầu. Tâm tính của đám yêu nghiệt Cửu Thiên này chưa đủ mạnh, không chấp nhận được hiện thực.

Hắn quay đầu nhìn về phía Trường Sinh Thiên Nữ và nói: “Trường Sinh Thiên Nữ, cũng xem xong vở hài kịch buồn cười kịch này rồi, có thể nói chân tướng cho bọn họ.”

Giờ phút này Trường Sinh Thiên Nữ giống như cái xác không hồn, nhưng nàng vẫn nói ra mọi chuyện trước đó, bao gồm Quân Tiêu Dao đi vào tế đàn bất hủ trước, sau đó lấy ra chủ tế lệnh, thông qua pháp thân thần linh mà ngụy trang thành chủ tế thứ năm.

Nàng ta nói ra tất cả mọi chuyện.

Mà sau khi nói xong, vẻ mặt của Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Vương Diễn đều cứng đờ như đá.

Hiện tại bọn họ chỉ có một cảm giác.

Vớ vẩn!

Quá vớ vẩn!

Quả thực vớ vẩn đến tột đỉnh!

Chủ tế giả và Quân Tiêu Dao căn bản chẳng liên quan gì đến nhau cả, giống như hai sự vật hoàn toàn không có khả năng sinh ra liên hệ nào lại bị cột lại với nhau, mang đến cho người ta cảm giác như đang nằm mơ.

“Chủ tế thứ năm, sao ngươi có thể là chủ tế thứ năm?” Thao Vương quả thực không thể tin được.

Chuyện làm bọn họ chấn động không phải pháp thân thần linh, dù sao pháp thân thần linh của Quân Tiêu Dao đã không xem như bí mật gì.

Cái bọn họ chấn động chính là vì sao Quân Tiêu Dao có được chủ tế lệnh, có được thân phận chủ tế giả.

Đây mới là chuyện làm bọn họ nghĩ trăm lần cũng không ra.

Theo lý thuyết, chỉ có đại lão cấm kỵ vô thượng của các vùng cấm Cửu Thiên mới có khả năng đạt được thân phận chủ tế giả, mà Quân Tiêu Dao là gì, hắn thậm chí còn không phải sinh linh Cửu Thiên.

Một người của Quân gia có được thân phận chủ tế giả. Điều này có nghĩa là gì, bọn người Trường Sinh Đế Tử biết rất rõ ràng, hơn nữa cũng nhìn thấy Quân Tiêu Dao đã đạt được sức mạnh huyết tế.

“Quân Tiêu Dao, ngươi!” Vương Diễn tức đến sắc mặt xanh tím, ngũ quan tuấn lãng cũng trở nên vặn vẹo.

Hắn đã tự tay giao Hồng Mông Tử Khí Chủng của mình cho Quân Tiêu Dao, thử hỏi còn có chuyện gì buồn cười hơn hay không?

Càng buồn cười chính là trước đó Trường Sinh Đế Tử và Thao Vương còn nói hắn trả cái giá quá lớn. Khi đó Vương Diễn còn không để bụng, cho rằng đám người Trường Sinh Đế Tử đang sợ hắn có được sức mạnh huyết tế.

Hiện tại, Vương Diễn thật sự muốn tát cho mình hai bạt tai.

“Quân Tiêu Dao, ngươi tìm đường chết!” Thao Vương cũng tức muốn nổ phổi.

Còn Trường Sinh Đế Tử thì phẫn nộ trong lòng đã không thể miêu tả.

Chiêu này của Quân Tiêu Dao trực tiếp là biến yêu nghiệt đứng đầu Cửu Thiên trở thành khỉ để đùa bỡn.

Không, đã không phải đùa bỡn như khỉ, mà quả thực chính là một loại nhục nhã!

Ba yêu nghiệt có thân phận, địa vị, thực lực đứng đầu Cửu Thiên đều bị Quân Tiêu Dao tùy ý đùa bỡn trong lòng bản tay, quả thực giống như ba tên hề!

Cho dù là người có tâm tính trầm ổn như Trường Sinh Đế Tử thì lúc này cũng có cảm giác hỏng mất.

Ba người bọn họ trực tiếp đứng bật dậy từ mặt đất, nhưng sự khuất nhục khi quỳ gối trước Quân Tiêu Dao vĩnh viễn không thể hủy diệt.

Nhìn vẻ mặt Trường Sinh Đế Tử vặn vẹo đến không thể miêu tả vì hận thù, trên mặt Quân Tiêu Dao hiện lên nụ cười lạnh và nói: “Thống khổ không, phẫn nộ không? Trước đó ngươi nói nhất mạch Thánh Thể là xứng đáng, vậy hiện tại ngươi cũng xứng đáng.”

Lời Quân Tiêu Dao nói làm Trường Sinh Thiên Nữ đứng bên cạnh phát ra tiếng cười sầu thảm.

Câu nói của Quân Tiêu Dao đã trở thành sự thật.

Hắn từng nói muốn nàng và Trường Sinh Đế Tử cảm nhận được sự khuất nhục và thống khổ cực hạn.

Hiện tại bọn họ đã cảm nhận được.

Nói thật, đã đến tình trạng này, hận ý của ba người Trường Sinh Đế Tử đối với Quân Tiêu Dao quả thực là dùng hết nước của tứ hải cũng không cọ rửa sạch được, bọn họ hận không thể uống máu, ăn thịt hắn

Vương Diễn cũng nhịn không được muốn ra tay, nhưng Trường Sinh Đế Tử lại dùng thần niệm truyền âm: “Không, hiện tại chuyện chúng ta nên làm là mau chóng thoát khỏi vùng đất Quy Khư, công bố tin tức này ra ngoài. Chuyện Quân Tiêu Dao là chủ tế thứ năm có ảnh hưởng quá lớn. Nếu tin tức này truyền ra ngoài, đến lúc đó nhất định sẽ có đại nhân vật ra tay đối phó hắn.”

Không thể không nói, dưới tình huống trong lòng tràn ngập hận ý và lửa giận cực đoan, Trường Sinh Đế Tử còn có thể duy trì sự bình tĩnh này thì thật sự không thẹn với thân phận đệ nhất nhân thế hệ trẻ của Cửu Thiên.

“Muốn chạy sao?”

Tâm niệm của Quân Tiêu Dao khẽ động, pháp thân thần linh toả ra uy áp đè nén toàn trường, sắc mặt ba người Trường Sinh Đế Tử lập tức trở nên trắng bệch.

Đích xác, tạm thời không nói đến Quân Tiêu Dao, chỉ tính đến pháp thân thần linh này thì bọn họ cũng không có khả năng chạy thoát.

“Quân Tiêu Dao, còn tưởng rằng ngươi có mấy phần bản lĩnh thật, không nghĩ tới cũng chỉ dựa thủ đoạn thấp hèn như vậy để gài bẫy hãm hại chúng ta!” Trong giọng nói của Trường Sinh Đế Tử mang theo hận ý khắc vào xương tủy.

Nếu không phải có pháp thân thần linh thì hắn đã sớm lao lên.

“Vô nghĩa thì không cần nói nhiều, ta biết các ngươi suy nghĩ cái gì.”

“Yên tâm, các ngươi còn chưa xứng để pháp thân thần linh ra tay. Một mình bản công tử cũng có thể trấn sát ba người các ngươi.”

Quân Tiêu Dao chắp tay sau lưng, trên mặt treo một nụ cười nghiền ngẫm.

Tuy dùng pháp thân thần linh nghiền chết bọn họ cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, nhưng Quân Tiêu Dao càng thích nhìn thấy trên mặt Trường Sinh Đế Tử lộ ra sự tuyệt vọng.

Đối phó với loại người này, chỉ có thể dùng thực lực chân chính đi nghiền nát tất cả kiêu ngạo trong lòng.

Quân Tiêu Dao từng nói phải làm bọn họ cảm nhận thống khổ và tuyệt vọng sâu nhất.

“Quân Tiêu Dao, ngươi nói thật chứ, không dùng đến pháp thân thần linh?” Vương Diễn nhịn không được mà nói, mang theo một tia vội vàng.

Hắn là người muốn ra tay với Quân Tiêu Dao nhất, bởi vì hắn muốn đoạt lại Hồng Mông Tử Khí Chủng.

Tất nhiên Quân Tiêu Dao biết bọn họ tính toán là cái gì, là muốn hắn thề, sau đó tận lực đánh bại hắn rồi chạy đi.

Đây chính là hi vọng cuối cùng của bọn họ.

Vậy...

Quân Tiêu Dao cho bọn họ hy vọng này thì đã sao?

Dù sao Quân Tiêu Dao cũng không phải ma quỷ gì.

“Quân mỗ bảo đảm sẽ không dùng pháp thân thần linh để đối phó các ngươi, dù sao ta làm người rộng lượng, lòng mang từ bi.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt mỉm cười và nói.

Trong mắt ba người Trường Sinh Đế Tử lập tức bắn ra ánh sao, lộ ra một tia hy vọng.

Đó là sinh ra hy vọng!

Quân Tiêu Dao cười cười.

Cái gọi là tuyệt vọng, chính là xé nát hy vọng, làm bọn họ trải qua tuyệt vọng, sinh ra hy vọng, cuối cùng lại rơi vào tuyệt vọng càng sâu.

Bình Luận (0)
Comment