Chương 1942: Át chủ bài của Trường Sinh Đế Tử
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ha ha, Quân Tiêu Dao, đây là kết cục ngươi khinh địch!” Trường Sinh Đế Tử nhịn không được mà nở nụ cười.
Hắn đang chờ cơ hội dùng một kích giết chết, làm Quân Tiêu Dao không có cả thời gian phản ứng.
Phần Thế Đăng Diễm lấy vật chất Tiên Đạo làm nhiên liệu, cộng thêm tinh huyết căn nguyên của hắn, vì thế cả Tạo Hóa Thần Tôn bình thường cũng sẽ bị đốt thành tro tàn.
Hơn nữa Phần Thế Đăng Diễm này không chỉ có thể làm bỏng nhục thân, mà cả linh hồn nguyên thần cũng bị đốt cháy. Cho nên Quân Tiêu Dao không có cả cơ hội thúc giục thần niệm, câu thông pháp thân thần linh.
Đây là tuyệt sát của Trường Sinh Đế Tử!
“Thành công sao!?” Thao Vương và Vương Diễn đã bị trọng thương đều nhịn không được lộ ra vẻ mặt vui mừng.
Rốt cuộc yêu nghiệt Quân Tiêu Dao này cũng ngã xuống sao?
Trên gương mặt dơ bẩn của Trường Sinh Thiên Nữ cũng nhịn không được lộ ra một tia vui sướng.
Nhưng trong nháy mắt, vẻ mặt nàng ta lại đọng lại.
Bởi vì nàng nghĩ tới một chuyện, nếu Quân Tiêu Dao ngã xuống thì sức mạnh phong cấm trên người nàng sẽ trực tiếp tiêu tán mới đúng, nhưng lại không có.
Ánh mắt nàng ta nhìn chằm chằm vào ngọn lửa hừng hực kia.
Một giọng nói làm đám người Trường Sinh Đế Tử hoàn toàn lâm vào tuyệt vọng nhàn nhạt vang lên: “Mấy trò khôn lõi cũng có không ít, nhưng đáng tiếc, quá yếu...”
Bóng dáng bạch y vô cấu của Quân Tiêu Dao chậm rãi đi ra từ phù văn liệt diễm hừng hực.
Đồng tử của đám người Trường Sinh Đế Tử chợt co rụt lại, bởi vì bên ngoài thân thể Quân Tiêu Dao có phù văn pháp tắc vô tận lưu chuyển.
Nhìn sơ qua thì có chừng hơn trăm luồng đan chéo với nhau, như biến thành một lớp y phục pháp tắc, ngăn chặn Phần Thế Đăng Diễm thiêu đốt.
“Sao... Sao có thể, cả trăm pháp tắc!” Ba người Trường Sinh Đế Tử, Thao Vương, Vương Diễn khiếp sợ đến tuyệt vọng.
Đây rốt cuộc là thứ quái vật yêu nghiệt gì vậy?
Nhục thân vô song!
Nguyên thần cường đại!
Ngộ tính yêu nghiệt!
Loại người này thật sự có thể tồn tại trên thế gian sao?
Quả thực khiến người ta tuyệt vọng tới cực điểm!
Từ tuyệt vọng đến hy vọng, lại đến tuyệt vọng, cả Trường Sinh Đế Tử như vậy tâm tính thâm trầm cứng cỏi thiên kiêu, giờ phút này đều là muốn hỏng mất.
Đôi mắt hắn ta sung huyết, gào rống nói: “Quân Tiêu Dao, rốt cuộc ngươi muốn như thế nào!”
Quân Tiêu Dao hơi mỉm cười và nói: “Đương nhiên là sự thưởng thức tuyệt vọng của các ngươi, nhưng hiện tại bản công tử đã hơi chán rồi, cho nên... Nên kết thúc.”
Quân Tiêu Dao vừa dứt lời thì chậm rãi nâng tay lên, khép năm ngón tay lại về hướng đám người Trường Sinh Đế Tử: “Sáng Thế Kỷ, Thần Chi Ngục!”
…
Giọng nói của Quân Tiêu Dao như tiếng thì thầm của Tử Thần.
Khi hắn vừa dứt lời thì trong hư không chung quanh hiện lên tầng tầng lớp lớp lớp lớp cảnh tượng khủng bố - Đó chính là mười tám tầng địa ngục!
Một tầng lại một tầng địa ngục chồng lên nhau, trấn áp ba người Trường Sinh Đế Tử vào trong đó!
Bạt Thiệt Địa Ngục, Tiễn Đao Địa Ngục, Thiết Thụ Địa Ngục, Nghiệt Kính Địa Ngục, Chưng Lung Địa Ngục, Đồng Trụ Địa Ngục, Đao Sơn Địa Ngục, Băng Sơn Địa Ngục, Du Oa Địa Ngục, Ngưu Khanh Địa Ngục, Thạch Áp Địa Ngục, Thung Cữu Địa Ngục, Huyết Trì Địa Ngục, Uổng Tử Địa Ngục, Trách Hình Địa Ngục, Hỏa Sơn Địa Ngục, Thạch Ma Địa Ngục, Đao Cứ Địa Ngục.
Có thể nói, tầng địa ngục nào cũng là khổ hình đối với sinh linh bình thường.
Mà trước mắt, mười tám tầng địa ngục đều hiện, sự tra tấn thống khổ này càng không thể miêu tả, hơn nữa còn có sức mạnh đại tội nghiệt thêm vào khiến chiêu Thần Chi Ngục này có uy lực càng khủng bố.
Ba người Trường Sinh Đế Tử lập tức bị lây dính tội nghiệt.
Trong thống khổ dày vò, nguyên thần cũng bị sức mạnh tội nghiệt ăn mòn ô nhiễm.
“Không, Quân Tiêu Dao, chúng ta còn có thể thương lượng...”
Vương Diễn chịu không nổi, khi thật sự kề bên tử vong, có bao nhiêu người có thể thật sự duy trì bình tĩnh.
Quân Tiêu Dao hờ hững không nói gì, hắn như thần linh đứng trên Cửu Thiên cao cao, sớm đã phán tử hình cho đám người Trường Sinh Đế Tử.
Thao Vương thì liều mạng muốn thoát ra khỏi mười tám tầng địa ngục.
Nhưng sao có thể?
Tu vi cảnh giới hiện tại của Quân Tiêu Dao đã mạnh hơn bọn họ, mà Thần Chi Ngục lại là thần thông căn nguyên đại đạo của Quân Tiêu Dao, có thể nói là chiêu thức áp đáy hòm.
Nếu thế này cũng có thể làm đám người Trường Sinh Đế Tử chạy ra thì thần thông căn nguyên đại đạo do Quân Tiêu Dao tự nghĩ ra tính là gì?
Hắn có thể dùng một khối đậu hủ đâm chết chính mình.
“Ngươi cũng đi cùng bọn họ đi, trước khi chết hưởng thụ cảm giác ở địa ngục một chút.” Quân Tiêu Dao giơ tay nắm lấy Trường Sinh Thiên Nữ, cũng muốn ném vào Thần Chi Ngục.
Trường Sinh Thiên Nữ điên cuồng giãy giụa, con kiến còn ham sống, huống chi là nàng.
“Quân công tử, cầu xin ngài tha cho ta một mạng đi, ta tuyệt đối sẽ giữ kín như bưng, không nói ra tới tất cả bí mật của ngài. Hơn nữa ta đã bị ngài giam cầm, nguyện ý làm nô bộc cả đời cho ngài, ngài xử trí ta như thế nào cũng được, chỉ cần để ta tồn tại!” Trường Sinh Thiên Nữ bộc phát ý chí cầu sinh cường đại.
“Trường Sinh Thiên Nữ, vì sao ngươi lại cầu xin hắn!” Trường Sinh Đế Tử chịu đủ dày vò trong Thần Chi Ngục thấy tình cảnh này thì thiếu chút nữa tức đến phun ra một búng máu.
Không phải Trường Sinh Thiên Nữ vẫn luôn trung tâm với hắn sao?
“À, xem ra niềm tin của ngươi đối với Trường Sinh Đế Tử đã sụp đổ.” Quân Tiêu Dao nghiền ngẫm mà nói.
Trường Sinh Thiên Nữ thấy được một tia hy vọng, vội vàng nói: “Đó là đương nhiên, trước kia đều là tiện thiếp bị che mờ hai mắt, cho rằng Trường Sinh Đế Tử mới là đệ nhất nhân. Không nghĩ tới so sánh với Quân công tử thì hắn chỉ là một con ếch ngồi đáy giếng, con rệp dưới bùn!”
Hình như vì muốn nịnh nọt làm Quân Tiêu Dao vui, Trường Sinh Thiên Nữ bắt đầu dùng mọi thủ đoạn mà vũ nhục Trường Sinh Đế Tử. Dù sao Trường Sinh Đế Tử nhất định phải chết, không có khả năng đi ra khỏi vùng đất Quy Khư, cũng không có khả năng trả thù nàng.
“Trường Sinh Thiên Nữ, tiện nhân ngươi, ngươi không nhìn ra hắn đang đùa bỡn ngươi sao!” Trong mắt Trường Sinh Đế Tử như muốn phun ra lửa, giận không thể át.
Rõ ràng là người sùng bái mình nhất, hiện tại lại nhục mạ không có hạn cuối. Sự dày vò cả về tâm linh và thân thể này làm cả người Trường Sinh Đế Tử như bị thiên đao vạn quả.
Rốt cuộc hắn ta cũng cảm nhận được sự phẫn nộ và thống khổ đến cực điểm.
Mà giờ phút này, Trường Sinh Thiên Nữ vẫn quỳ gối trước người Quân Tiêu Dao, vẫy đuôi lấy lòng. Nàng khinh thường mà nhìn về phía Trường Sinh Đế Tử và nói: “Người ta cam tâm bị Quân công tử đùa bỡn, còn đỡ hơn là chết chung với ngươi!”
“Ngươi... Ngươi...” Trường Sinh Đế Tử tức đến nôn ra thêm một búng máu, muốn mắng cũng không biết mắng như thế nào.
“Ha hả... Xuất sắc a, một vở tuồng chó cắn chó tuyệt diệu, chỉ tiếc ngươi còn không có tư cách làm nô bộc.”
Quân Tiêu Dao trực tiếp vươn một tay ném Trường Sinh Thiên Nữ vào Thần Chi Ngục.
“Không!” Trường Sinh Thiên Nữ phát ra một tiếng thét gào rống chói tai tuyệt vọng!
“Tiện nhân này chết tới nơi rồi!” Trường Sinh Đế Tử lại trút hết hận ý lên người Trường Sinh Thiên Nữ, trực tiếp đấm chết nàng.
Không ai ngờ được, đường đường là đệ nhất mỹ nhân Cửu Thiên lại hạ màn bằng phương thức như thế.