Chương 1947: Chỗ dựa không tưởng
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cho nên, lão nương muốn bảo vệ Quân Tiêu Dao, các ngươi có ý kiến sao?” Tiểu Yêu Hậu nói.
“Đây là ý của vị kia sao, ngài ấy có quan hệ gì với Quân Tiêu Dao?” Chuẩn Đế của Trường Sinh Đảo thâm trầm hỏi.
“Có liên quan gì đến ngươi.” Tiểu Yêu Hậu lười nhác nói.
“Cho nên ngươi xác định muốn đứng ở mặt đối lập với các vùng cấm bọn ta?” Chuẩn Đế của Trường Sinh Đảo nói.
“Thì tính sao?” Tiểu Yêu Hậu vẫn giữ vẻ mặt không để bụng.
“Được, ta hiểu rồi.” Chuẩn Đế của Trường Sinh Đảo không nói thêm gì nữa, chỉ nhìn thật sâu vào mắt Tiểu Yêu Hậu, sau đó lại liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái: “Tiểu bối Quân gia, chuyện này chưa kết thúc, mà là bắt đầu. Cuối cùng nợ máu cũng phải trả bằng máu.”
Sau khi nói xong, Chuẩn Đế của Trường Sinh Đảo trực tiếp rời đi.
“Vậy là đi sao?” Trên mặt lão giả Đế Vẫn Thần Sơn lộ ra chút không cam lòng.
Nhưng nghĩ đến tồn tại sau lưng Tiểu Yêu Hậu, lão chỉ có thể đè nén không cam lòng xuống.
Các Chuẩn Đế bọn họ cũng lạnh lùng nhìn Quân Tiêu Dao một cái, sau đó rời đi.
Quân Tiêu Dao lại không để ý lắm. Tất nhiên hắn biết mình đã bị những vùng cấm phái Thanh Tẩy kia hận thấu xương. Chờ đến đại náo động chân chính tiến đến thì bọn họ tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho mình.
Nhưng Quân Tiêu Dao cảm thấy không sao cả.
Nếu không phải pháp thân thần linh không thể bại lộ bây giờ thì hắn thật muốn chụp chết đám Chuẩn Đế đó như chụp chết ruồi bọ.
Sau khi các Chuẩn Đế vùng cấm rời đi, bầu không khí ở đây cũng dịu lại.
Vô số ánh mắt đều mơ hồ mang theo nóng cháy mà nhìn về phía nữ tử mỹ diễm tuyệt thế kia.
Tiểu Yêu Hậu hoàn toàn xem nhẹ những ánh mắt đó, lúc này chỉ cười tủm tỉm mà nhìn Quân Tiêu Dao.
“Yêu Hậu đại nhân...” Nhan Như Mộng tiến lên hành lễ.
Tiểu Yêu Hậu gật gật đầu, lại nhìn Quân Tiêu Dao và nói: “Tiêu Dao tiểu ca ca, chúng ta lại gặp mặt.”
“Tiểu ca ca?” Nhan Như Mộng lẩm bẩm, hồ nghi mà nhìn bọn họ một cái.
Hai người này que n nhau từ khi nào?
“Đến đây đi, thiếp thân dẫn ngươi đi một chỗ.” Tiểu Yêu Hậu ngoéo một ngón tay ngọc với Quân Tiêu Dao.
Vừa vặn Quân Tiêu Dao cũng có vấn đề muốn hỏi Tiểu Yêu Hậu, vì vậy cũng đi theo nàng ta.
Nhan Như Mộng muốn nói lại thôi, Tiểu Yêu Hậu cười nói: “Như Mộng, ngươi cũng đến đây đi, không phải ta đã nói muốn tìm một sư phụ cho ngươi sao, đó chính là một nhân vật khủng bố đấy.”
Nhan Như Mộng cũng cùng đi theo.
…
Ai có thể tưởng tượng ra vùng đất Quy Khư sẽ hạ màn với kết cục như vậy?
Chỉ sợ căn bản không ai có thể lường trước được thế hệ trẻ trên Long Phượng bảng của Cửu Thiên gần như toàn quân bị diệt.
Trường Sinh Đế Tử, Trường Sinh Thiên Nữ, Vương Diễn, Cổ Thiên Diệt, Thất Thải Đạo Nhân, Kiếm Đế Tử... Cho dù là Tứ Tiểu Vương của Thú Quật còn sống.
Sở dĩ có thể tồn tại là bởi vì còn có giá trị kéo xe cho Quân Tiêu Dao.
Mà tam huynh đệ Luân Hồi Hải thì chẳng khơi gợi cho Quân Tiêu Dao hứng thú ra tay tiêu diệt, lười động thủ mà thôi.
Côn Hư Tử là người còn lại duy nhất, nhưng cũng lại giao hảo với Quân Tiêu Dao.
Có thể nói, toàn bộ Long Phượng bảng của Cửu Thiên biến thành một chê cười thiên đại trước mặt Quân Tiêu Dao.
Cho dù Đế Hạo Thiên có lên Cửu Thiên thì cũng không thể lấy được chiến tích nghịch thiên có thể nói là điên đảo này.
Hơn nữa, càng làm người kinh ngạc chính là Quân Tiêu Dao còn có thể bình yên rời đi.
Mấy đại nhân vật vùng cấm cùng hiện thân, cuối cùng lại chỉ cố nuốt ngực cục tức vào bụng.
“Ai, Quân gia hở một chút là xuất hiện yêu nghiệt vạn cổ như vậy, khó trách Quân gia có thể trường thịnh không suy yếu.” Côn Hư Tử cảm thán nói.
“Ta nhất định phải bái Quân công tử làm sư!” Côn Linh Ngọc siết chặt nắm tay nhỏ.
Bên kia, Diệp Cô Thần cũng đi tới bên cạnh Kiếm Thất.
“Kiếm Thất tiền bối, Quân huynh sẽ không gặp phải bất trắc gì đó chứ?” Diệp Cô Thần sợ các vùng cấm khác lại tung chiêu hồi mã thương, tiếp tục động thủ với Quân Tiêu Dao.
“Ngươi cứ yên tâm đi, nếu là người vị kia muốn bảo vệ thì ít nhất trước khi náo động bắt đầu, chủ tế giả hiện thân, trong Cửu Thiên sẽ không có ai động được vào hắn.” Kiếm Thất nhắc tới vị kia thì trong mắt cũng lộ ra một tia cảm thán.
“Vị nào?” Diệp Cô Thần lộ ra một tia nghi vấn.
“Một tồn tại không thua kém Độc Cô Kiếm Thần chút nào, thậm chí ẩn giấu càng sâu, được gọi là đệ nhất ngoan nhân của Cửu Thiên.”
“Còn có nhân vật như vậy sao?” Diệp Cô Thần cũng kinh ngạc đến cực điểm.
Phải biết rằng, Kiếm Thất rất sùng bái Độc Cô Kiếm Thần. Độc Cô Kiếm Thần cũng là tượng trưng tinh thần của Kiếm Trủng.
Mà hiện tại, Kiếm Thất lại lấy một người khác để so sánh với Độc Cô Kiếm Thần, thậm chí nói có lẽ còn ẩn giấu sâu hơn cả Độc Cô Kiếm Thần một chút.
Điều này khiến Diệp Cô Thần rất bất ngờ.
“Không sai, bởi vì một mình vị kia đã tạo thành một vùng cấm!” Dù là Kiếm Thất cũng phải lộ ra một tia thán phục.
“Một người tạo ra vùng cấm...” Diệp Cô Thần cũng cảm thấy chấn động.
Kiếm Trủng bọn họ thân là một trong thập đại vùng cấm, đã xem như nhân khẩu ít ỏi, khi cường thịnh cũng chỉ có mười mấy người.
Mà hiện tại, một mình vị kia lại tạo thành vùng cấm, đó là nhân vật như thế nào?
Không đợi Diệp Cô Thần phỏng đoán, trong mắt Kiếm Thất bỗng lộ ra một tia cổ quái.
“Ta cảm thấy vị kia muốn bảo vệ Quân Tiêu Dao cũng có nguyên nhân.”
“Hừm, vì sao Kiếm Thất tiền bối lại nói như vậy?” Diệp Cô Thần hỏi.
“Bởi vì vị đệ nhất ngoan nhân của Cửu Thiên kia là một nữ tử.”
Kiếm Thất vừa nói ra thì dù là tâm tính của Diệp Cô Thần cũng kinh ngạc trong chớp mắt, hơi ngẩn ngơ.
Đệ nhất ngoan nhân của Cửu Thiên, tồn tại một mình đã là vùng cấm lại là một nữ tử!