Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1966 - Chương 1966 - Long Dao Nhi Hiện Thân

Chương 1966 - Long Dao Nhi hiện thân
Chương 1966 - Long Dao Nhi hiện thân

Chương 1966: Long Dao Nhi hiện thân

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Ngoài sơn môn Quân gia, khách khứa tề tụ, nhưng đây chỉ là một phần nhỏ thế lực mà thôi, càng nhiều còn đang trên đường tới.

Lúc này Quân Tiêu Dao cũng đã hiện thân.

“Thần tử xuất hiện!”

“Chúc mừng thần tử, chúc mừng thần tử!”

“Chúc mừng Quân Đế Đình chi chủ!”

“Chúc mừng Quân công tử hôm nay đại hôn!”

Các thế lực khắp nơi có vô số đại nhân vật đều cùng chắp tay thăm hỏi.

“Đa tạ chư vị có thể tới tham gia tiệc đính hôn của Quân mỗ, Quân mỗ nhận lấy phần tâm ý này.” Quân Tiêu Dao cũng chắp tay đáp lễ, đại khí tiêu sái, khiến rất nhiều người tấm tắc cảm thán.

“Chúng tu sĩ Quân Đế Đình chúc mừng ngày đại hỉ của quân chủ!” Các cao tầng của Quân Đế Đình cũng tới.

Quân Tiêu Dao cười, khẽ gật đầu, người trong nhà thì không cần lễ nghi nhiều.

Hắn thân là vai chính hôm nay, tất nhiên phải lên sân khấu chiêu đãi.

“Hoang Cổ Diệp gia đến!” Có người hô lên.

Đoàn người đi vào, đó là người của Hoang Cổ Diệp gia, bọn họ đưa lên một phần hậu lễ.

“Sự tích của Thần tử và Diệp Cô Thần tiểu tổ của ta tộc ở Cửu Thiên đã được tán dương khắp nơi. Sau đó tiểu tổ có nhờ người đưa tin, nhất định phải phái người tham gia tiệc đính hôn của ngài, đương nhiên, cho dù tiểu tổ không nói thì Diệp gia chúng ta cũng sẽ không vắng họp.”

Bởi vì quan hệ giữa Quân Tiêu Dao và Diệp Cô Thần, cho nên Diệp gia cũng càng thân cận với Quân gia.

“Diệp huynh tu luyện ở Kiếm Trủng, thật sự không thể phân thân, ta nhận lấy phần tâm ý này.” Quân Tiêu Dao mỉm cười gật đầu.

Giữa hắn và Diệp Cô Thần đã không cần nói nhiều lời, là giao tình làm bằng sắt.

“Hoang Cổ Cơ gia đến!” Cơ gia cũng đưa lên một phần hạ lễ.

Cơ Thanh Y cũng tu luyện ở Cửu Thiên, chưa từng trở về, cho nên lần này không xuất hiện.

Sau đó, các thế lực Nhân Tiên Giáo, Ma Tiên Giáo cũng tiến đến chúc mừng. Tiểu Ma Tiên cổ linh tinh quái đã lâu không thấy cũng xuất hiện.

“Tiêu Dao tiểu ca ca, chúc mừng nha, nhưng... Người ta còn có cơ hội không?” Tiểu Ma Tiên búi tóc nho nhỏ trên đầu, mắt to long lanh.

Tuy rằng nhiều năm không gặp, nhưng nàng vẫn nghịch ngợm như trước kia, lúc trước còn thường xuyên đấu võ mồm với Khương Lạc Ly.

Quân Tiêu Dao chỉ mỉm cười thăm hỏi.

Sau đó là một tiếng cười sang sảng truyền đến, người của Cửu Thiên Tiên Viện cũng tới.

Người hiện thân là vị đại trưởng lão Tiên Viện kia, ông ta vừa xuất hiện thì đã kích động lôi kéo tay Quân Tiêu Dao.

“Tiêu Dao tiểu hữu, lão phu biết ngươi nhất định sẽ quét ngang Cửu Thiên, cho đám người cao cao tại thượng đó nếm mùi đau khổ!”

Lúc trước Cửu Thiên mời chào một phần anh kiệt của Tiên Vực, cả Tiên Viện cũng có không ít thiên kiêu bị đào đi. Ông ta hận sắt không thành thép, cho rằng các thiên kiêu kia quả thực là nhận giặc làm cha, không biết náo động là do những vùng cấm đó gây ra.

Mà lần này Quân Tiêu Dao thực sự thay Tiên Vực trút giận.

“Đó chẳng qua là đòi lại một chút lợi tức thôi.” Quân Tiêu Dao cười nói.

“Tốt, tốt, lão phu nhất định sẽ chờ đến ngày ngươi quét ngang Cửu Thiên!” Tiên Viện đại trưởng lão cười nói.

Thế lực tiến đến chúc mừng vẫn nối liền không dứt.

“Vũ Hóa Thần Triều đến!” Một câu nói bỗng khiến nơi đây an tĩnh trong chớp mắt.

Đoàn người tiến đến, cầm đầu là một đôi nam nữ, đó là Vũ Hóa Vương và Vũ Vân Thường.

Nhìn thấy Vũ Hóa Vương, rất nhiều người đều lộ ra một tia dị sắc. Vũ Hóa Vương chính là một trong Nghịch Quân Thất Hoàng ẩn giấu sâu nhất lúc trước.

Ban đầu còn xưng huynh gọi đệ với Quân Tiêu Dao, sau đó lại phản bội hắn.

Nhưng sau này Quân Tiêu Dao lại buông tha cho hắn, hắn cũng nhắc nhở Quân Tiêu Dao phải cẩn thận với Thương tộc và Thượng Thương Bát Tử.

“Quân... Công tử, chúc mừng ngươi.” Vũ Hóa Vương tóc bạc phiêu phiêu, phong thần tuấn lãng.

Vốn muốn gọi là Quân huynh, cuối cùng chỉ có thể kêu Quân công tử, Vũ Hóa Vương biết mình đã bỏ lỡ cơ hội.

“Hừm, đa tạ.” Quân Tiêu Dao cũng không lộ ra biểu cảm gì.

Chuyện cũ theo gió, hắn đã không để ý đến Vũ Hóa Vương. Mặc dù hắn ta thành tâm ăn năn, nhưng Quân Tiêu Dao cũng không có khả năng tiếp tục có tình hữu nghị với hắn cả.

Không phải ai cũng có thể trung can nghĩa đảm giống như Diệp Cô Thần, có thể vì bạn tri kỉ mà thật sự không tiếc cả mạng sống.

“Quân công tử, chúc mừng.” Vũ Vân Thường tiến lên.

Gương mặt nàng ta như họa, môi răng trong trẻo, xương cốt nhỏ nhắn mềm mại, hàm chứa thần tú, khuôn mặt quốc sắc thiên hương. Giờ phút này tuy nàng ta mỉm cười, nhưng sâu trong mắt lại có một tia nước mắt thấp thoáng.

“Đa tạ ngươi.” Vẻ mặt của Quân Tiêu Dao ôn hòa hơn một chút.

Vũ Vân Thường gật đầu ngồi xuống, lại có cảm giác ảm đạm đau thương.

Mọi người ở đây thấy thế cũng chỉ có thể cảm thán một câu, gặp mặt Tiêu Dao lỡ cả đời.

Mà lúc này, một nữ tử khuynh thành tuyệt mỹ lại hiện thân, nhân lúc Quân Tiêu Dao không tiếp ai thì muốn tới gần Quân Tiêu Dao.

“Thần tử đại nhân...” Trong mắt nữ tử kia hiện ra một tia si mê.

“À, ngươi là... Vị Đại Thương nữ hoàng kia.” Quân Tiêu Dao tạm dừng một lát rồi nhớ ra nàng ta.

“Thần tử đại nhân còn nhớ thiếp thân sao.” Đại Thương nữ hoàng lộ ra ánh mắt kinh hỉ.

Nàng từng tham gia buổi tiệc mười tuổi, lễ thành nhân mười tám tuổi, đại yến Quân Đế Đình của Quân Tiêu Dao, đến bây giờ lại tới tham gia tiệc đính hôn của hắn.

Người qua đường Giáp như nước chảy, Đại Thương nữ hoàng làm bằng sắt.

Lần nào cũng kiên cường hiện thân, hơn nữa trước sau như một mà si tâm với Quân Tiêu Dao, có thể nói là người hâm mộ mạnh nhất của hắn.

“Đương nhiên nhớ rõ ngươi, Đại Thương Vương Triều các ngươi cũng gia nhập Quân Đế Đình.” Quân Tiêu Dao nói.

“Vâng, thiếp thân nguyện ý vĩnh viễn đi theo thần tử.” Đại Thương nữ hoàng hạnh phúc như sắp ngất xỉu.

“Đúng rồi, hình như còn chưa biết tên của ngươi.” Quân Tiêu Dao bỗng nghĩ tới.

Đôi mắt của Đại Thương nữ hoàng sáng ngời, sợ lại không có cơ hội, vội vàng mở miệng nói: “Thần tử đại nhân, ta tên là...”

Xôn xao!

Đúng lúc này, nơi xa bỗng có tiếng xôn xao truyền đến, có một thế lực không tưởng được hiện thân. Người cầm đầu rõ ràng là một tiểu nữ hài tóc tím.

“Long Dao Nhi?” Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ mặt nghi hoặc.

Sao loli Long tộc này lại tới, chẳng lẽ thật sự bị hắn đánh nghiện rồi à?

Bình Luận (0)
Comment