Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 1984 - Chương 1984 - Trấn Áp Thành Tiên Môn

Chương 1984 - Trấn áp Thành Tiên Môn
Chương 1984 - Trấn áp Thành Tiên Môn

Chương 1984: Trấn áp Thành Tiên Môn

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Cánh cửa thanh đồng cao tới vạn trượng chậm rãi buông xuống từ không gian sâu trong vùng đất Quy Khư, nó mang theo khí tức thần bí, to lớn, thê lương, cổ xưa, túc mục, trang nghiêm, chí cao vô thượng.

Chúng sinh vũ trụ, vạn linh trời xanh đều như muốn cúng bái dưới cánh cửa này.

Thành Tiên Môn hiện thế!

Giờ khắc này, toàn bộ Cửu Thiên và Tiên Vực đều hoàn toàn sôi trào! Tinh khí vũ trụ, linh khí thiên địa vô tận quay cuồng tăng vọt như lửa đổ thêm dầu!

Đối với sinh linh Cửu Thiên mà nói, đây là một buổi thịnh yến chủ tế, chứng minh đại thanh tẩy bắt đầu. Mà đối với vạn linh Tiên Vực thì lại là một cơn ác mộng địa ngục đổ máu!

“Tại sao lại như vậy, ta thấy một đại thế đầy máu!”

“Đó là âm thanh gì, như có vô số oan hồn kêu rên!”

Vào lúc Thành Tiên Môn xuất hiện, vạn linh Tiên Vực đều có một loại cảm ứng mông lung. Bọn họ như thấy được một màn lại một màn, đại thế đầy máu hiện lên trước mắt bọn họ.

Còn có tiếng của vô số vong linh oan hồn kêu khóc vang vọng bên tai bọn họ.

Đó là vô số oán lực tiêu cực lưu lại trong các đại náo động trước kia.

Khi Thành Tiên Môn lại xuất hiện, tất cả oán lực tiêu cực, căm hận, không cam lòng, sợ hãi, đủ loại tình cảm đều hiện lên.

“Ai có thể tới giúp chúng ta!” Hàng tỉ tu sĩ tầng dưới chót, thậm chí là thương sinh đều đang khóc.

Nhưng vào lúc này.

Đông!

Một tiếng chuông giống như hoàng chung đại lữ vang lên, bỗng vang vọng toàn bộ Cửu Thiên và Tiên Vực, tiếng chuông như sóng gió thổi quét bát phương!

Lại mang đến cho người ra một cảm giác an tâm khó hiểu.

Tất cả chúng sinh Tiên Vực đều dại ra, theo bản năng nhìn vào sâu trong Cửu Thiên.

“Đây... Thanh âm này, chẳng lẽ là...”

Giờ khắc này, các đại thế lực bất hủ chi chủ, cường giả đứng đầu, thậm chí là Tiên Đình, Địa Phủ, Quân gia, chí cường giả khắp các thế lực đều nhìn về phía vùng đất Cửu Thiên Quy Khư.

Quân Tiêu Dao cũng lộ ra vẻ mặt chấn động, cảm giác được kêu gọi khó hiểu nào đó. Trong thân thể hắn có sức mạnh nào đó đang xao động.

“Đó... Chẳng lẽ!”

Quân Tiêu Dao cũng cảm thấy chấn động, xuyên qua vô cùng không gian, nhìn về phía vùng đất Quy Khư kia.

Ở vùng cấm Cửu Thiên, trong mắt vạn linh Tiên Vực, phía trên Thành Tiên Môn chốn vùng đất Quy Khư đột nhiên có một đại chung hiện lên!

Mặt ngoài chuông lớn có điêu khắc sơn xuyên hà hải, chúng sinh vạn linh, giờ phút này đều hiện lên vào lúc Thành Tiên Môn xuất hiện, trấn áp ở phía trên Thành Tiên Môn!

Dáng vẻ kia như muốn trấn áp Thành Tiên Môn, ngăn cản nó buông xuống!

“Vô Chung chi chung!” Trong lòng Quân Tiêu Dao cũng nhấc lên từng trận sóng gió, miệng lẩm bẩm nói.

Vô Chung chi chung chính là pháp khí của Vô Chung Đại Đế!

Đông! Đông! Đông!

Động tĩnh của Vô Chung chi chung như truyền khắp ba ngàn pháp giới, khiến chư thiên rung chuyển, làm hoàn vũ run động!

“Đó là, Vô Chung chi chung, là Vô Chung Đại Đế pháp khí!”

“Thật là Vô Chung chi chung, sao lại như vậy, chẳng lẽ Vô Chung chi chung muốn ngăn cản Thành Tiên Môn buông xuống!”

Giờ khắc này, Cửu Thiên Tiên Vực hoàn toàn sôi trào. Chí cường giả các thế lực đều nhịn không được kinh hãi thất thanh.

Pháp khí của Vô Chung Đại Đế tái hiện, hiện lên vì sự xuất hiện của Thành Tiên Môn, muốn trấn áp Thành Tiên Môn!

“Vô Chung Đại Đế, thì ra ngài vẫn luôn ở đó!” Một tu sĩ Tiên Vực quỳ rạp xuống đất, trong mắt nhịn không được chảy ra nhiệt lệ.

Vô Chung không có rời khỏi, ông ta vẫn luôn ở đó!

“Đại Đế, ngài ở nơi nào, xin ngài trở về!”

“Vô Chung Đại Đế, xin hãy trở về, dẹp yên náo động này!”

Vô số sinh linh Tiên Vực đều quỳ rạp xuống đất, cúng bái Vô Chung chi chung kia, kêu gọi Vô Chung Đại Đế trở về!

Một Vô Chung chi chung trấn áp Thành Tiên Môn, đây là đại quyết đoán vô thượng như thế nào!

“Cả Vô Chung Đại Đế cũng đang che chở chúng ta, chúng ta còn sợ cái gì, đây không phải tận thế của Tiên Vực!”

“Không sai, có Đại Đế ở đây, chúng ta không thể khuất phục, phải phản kháng vùng cấm Cửu Thiên, đấu tranh đến cùng!”

Các thế lực, gia tộc đều có tu sĩ đang gào rống.

Bọn họ không cam lòng trở thành tế phẩm, trở thành quân lương, họ muốn phản kháng!

Mà vào lúc quần chúng Tiên Vực tình cảm kích động, nhiệt huyết trào dâng vì Vô Chung chi chung hiện thân thì các vùng cấm phái đại thanh tẩy của Cửu Thiên lại có tiếng cười lạnh châm chọc vang lên.

“Ha hả, quả nhiên là ngây thơ, chỉ dựa vào Vô Chung chi chung mà muốn ngăn cản Thành Tiên Môn buông xuống, sao có thể?”

“Không sai, đừng nói chỉ là một cái chuông, cho dù là chính Vô Chung tái hiện cũng không thể ngăn cản được Thành Tiên Môn buông xuống!”

“Châu chấu đá xe, không biết tự lượng sức mình!”

Những câu nói trào phúng lạnh lẽo vang lên từ vùng cấm, đến từ chính các đại lão vùng cấm.

Chờ Thành Tiên Môn chân chính buông xuống thì có thể bắt đầu nghi thức chủ tế, tiến hành đại thanh tẩy. Chỉ dựa vào một cái chuông mà muốn ngăn cản Thành Tiên Môn buông xuống, không khỏi quá ngây thơ rồi.

Mà tình huống thực tế cũng như thế, tuy rằng Vô Chung chi chung mạnh đến tuyệt đỉnh, có Tiên Khí chi uy cuồn cuộn, mang theo một luồng đại sức mạnh trấn áp chư thiên hoàn vũ, nhưng muốn trấn trụ Thành Tiên Môn thì vẫn không đủ sức.

Tiếng chuông của Vô Chung chi chung thổi quét qua như sóng gió, truyền khắp thiên địa vạn giới. Thậm chí các nơi biên hoang, dị vực, giới hải đều có thể nghe thấy được.

Nhưng Thành Tiên Môn vẫn tiếp tục phá vỡ không gian, muốn buông xuống.

“Chung quy vẫn không thể ngăn cản sao?”

Phía Quân gia, Khương Lạc Ly bên cạnh Quân Tiêu Dao thấy vậy thì trên khuôn mặt nhỏ cũng lộ ra một tia ưu sầu.

“Không đúng.” Quân Tiêu Dao khẽ nhíu mày, bỗng nói.

“Tiêu Dao, làm sao vậy?” Khương Thánh Y đứng bên cạnh hỏi.

“Mục đích chân chính của Vô Chung chi chung không giống như muốn trấn áp Thành Tiên Môn, ngăn cản nó buông xuống, bởi vì căn bản là không có khả năng.”

Nếu chỉ dựa vào Vô Chung chi chung là có thể ngăn cản Thành Tiên Môn, vậy Vô Chung Đại Đế đã sớm có thể hoàn toàn phong cấm Thành Tiên Môn rồi.

“Thành Tiên Môn buông xuống, Vô Chung chi chung hiện, phát ra tiếng chuông vang, giống như... Là một tiếng chuông báo, một lời nhắc nhở.”

“Nhắc nhở náo động đời này sắp sửa diễn ra.” Quân Tiêu Dao lại nói.

“Vậy là tiếng chuông nhắc nhở ai?” Hai nàng theo bản năng mà hỏi.

Sau đó, vẻ mặt các nàng đều ngẩn ngơ, lập tức phản ứng lại, nếu Vô Chung chi chung phát ra nhắc nhở, thì tức là muốn nhắc nhở ai?

Cái này còn cần hỏi sao?

“Chẳng lẽ...” Trong mắt hai nàng đều lộ ra một tia kinh ngạc.

Quân Tiêu Dao gật gật đầu nói: “Hẳn là không sai.”

Nếu hắn đoán không sai thì có khả năng truyền kỳ kia sẽ trở về!

Bình Luận (0)
Comment