Chương 2002: Sức mạnh của cổ Tiên Đình
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lời vừa nói ra, cường giả của các đại tiên thống còn lại đều trầm mặc.
Không sai. Cổ Tiên Đình nghe lệnh Diên Triệt, mà Diên Triệt lại có quan hệ với Quân Tiêu Dao.
Lỡ lúc nào đó Diên Triệt phản chiến nghiêng về hướng Quân Tiêu Dao, vậy chẳng phải sức mạnh của cổ Tiên Đình sẽ bị Quân Tiêu Dao nắm giữ?
Một khi đã như vậy, còn không bằng để cổ Tiên Đình hoàn toàn bị huỷ diệt trong tay vùng cấm Cửu Thiên.
“Cổ Tiên Đình đã sụp đổ vào rất lâu trước kia rồi, bọn họ vốn không nên tiếp tục tồn tại, cứ để náo động đời này hoàn toàn an táng bọn họ đi. Chúng ta không cần nhúng tay.” Sâu trong tổ địa của Phục Hy tiên thống truyền đến một tiếng nói vô cùng đạm mạc.
Nghe thấy giọng nói này, Đế của mấy đại tiên thống đều cả kinh.
“Là hắn... vị kia của nhất mạch Phục Hy lại còn sống...”
Giọng nói đó đến từ chí cường giả cổ xưa của nhất mạch Phục Hy tiên thống.
Thân là bá chủ đã từng nhất thống Tiên Vực, hiện tại dù thế nào thì nội tình của Tiên Đình vẫn còn ở đó. Nếu bọn họ thật sự ra tay thì đúng là có thể vật tay với vùng cấm Cửu Thiên.
Nhưng bọn họ cố tình không làm như vậy, mà lại lựa chọn để cổ Tiên Đình và vùng cấm Cửu Thiên chém giết lẫn nhau.
Cuối cùng nếu lưỡng bại câu thương, vậy cũng chưa chắc không phải chuyện tốt đối với Tiên Đình.
Mà tình huống thực tế cũng thật sự là như thế.
Tứ Ngự của cổ Tiên Đình xuất hiện, giá lâm Huyền Thiên Tiên Vực. Nhưng vùng cấm Cửu Thiên tuy kinh ngạc, nhưng cũng không có chút hoảng loạn nào.
“À, cổ Tiên Đình, đáng tiếc, không phải cổ Tiên Đình nhất thống chư thiên hoàn vũ của trước kia.”
“Nếu vị Tiên Đình đế quân kia của các ngươi còn ở đây, đừng nói chúng ta, cho dù là chủ tế giả đại nhân cũng phải kiêng kị ba phần. Chỉ tiếc hiện tại chỉ còn lại có hai ba con mèo tàn.” Thao Thiết đế trong Tứ Hung Đế Thú Quật phát ra tiếng cười lạnh lẽo mà nói.
“Không cần nói nhiều với bọn chúng như vậy, một người một tên đi.” Cùng Kỳ đế nói.
Oanh!
Tứ Hung Đế Thú Quật ra tay, đánh một trận với Tứ Ngự của cổ Tiên Đình!
Có thể nói đây là một trận đại chiến kinh thiên.
Một bên là tứ đại cường giả của cổ Tiên Đình, Tứ Ngự tọa trấn bốn cực đông tây nam bắc.
Một bên là thái cổ tứ hung thuần huyết vô cùng hung hãn, Tứ Hung Đế có được nhục thân đế cảnh đứng đầu.
Có thể nói, trận chiến này quá gay gắt, đánh đến hoàn vũ vỡ nát, chư thiên tan biến.
“Không đủ, còn chưa đủ.” Quân Tiêu Dao nhìn đến đây thì ánh mắt vẫn có một tia ngưng trọng.
Cho dù có Tứ Ngự của cổ Tiên Đình gấp rút tiếp viện, nhưng muốn ngăn trở nhiều cường giả vùng cấm như vậy vẫn không đủ.
Tiên Ma Nhị Thánh và các chí cường vùng cấm khác vẫn mang đến áp lực cho Bỉ Ngạn Hoa Chi Mẫu, Thần Ngao Vương, Thần Ma lão nhân.
Dù sao tính từ số lượng thì cường giả vùng cấm cũng vượt xa bọn họ.
“Chỉ dựa vào những sức mạnh đó còn chưa đủ, cần phải có thế lực cấp bá chủ chân chính dẫn đầu mới được.”
“Đến bây giờ Tiên Đình còn chưa có động tĩnh, xem ra là muốn tọa sơn quan hổ đấu, nhìn cổ Tiên Đình và vùng cấm Cửu Thiên trai cò đánh nhau. Cứ tiếp tục như vậy thì trừ Tứ Ngự của cổ Tiên Đình ra, những người khác đều phải chết!”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao đanh lại.
Quả nhiên.
Xôn xao!
Trong hư không có mưa máu phiêu linh, đó là đế vẫn chi tướng tái hiện.
Một Đại Đế sống lại của cổ Tiên Đình bị ba Đại Đế vùng cấm cùng cấp liên thủ trấn sát!
Cảnh tượng này còn trình diễn ở các góc Tiên Vực.
Những cường giả sống lại của cổ Tiên Đình vốn đã không nhiều lắm, trừ Tứ Ngự ra thì số Đại Đế còn lại chưa từng vượt qua mười ngón tay.
Mà trước đó số lượng Đại Đế vùng cấm hạ giới có chừng hơn mười tên.
Sự chênh lệch này cũng quá lớn.
Còn những Chuẩn Đế, binh mã… thấp hơn một bậc của cổ Tiên Đình cũng không tạo ra tác dụng quá lớn gì trong trận hạo kiếp cấp bậc này.
“Tại sao lại như vậy, vì sao Tiên Đình không ra tay!”
“Không phải Tiên Đình được gọi là chính thống Tiên Vực sao, không phải gọi là thần bảo hộ của Tiên Vực sao, vì sao không ra tay!”
các nơi trên Tiên Vực đều có tu sĩ đang kêu rên, có Chuẩn Đế đang rít gào!
Vô Thượng Tiên Đình đã từng nhất thống cửu đại Tiên Vực mà hiện tại lại thờ ơ!
“Tiên Đình thật sự đã ích kỷ hủ bại đến mức này sao!” Diên Triệt cũng tức giận không thôi.
Nàng gọi cường giả cổ Tiên Đình tới là chiến đấu vì Tiên Vực, Kết quả Tiên Đình lại co đầu rút cổ không ra.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện ra một tia trầm tư.
Trước kia hắn đã nói chuyện vùng cấm Cửu Thiên có khả năng muốn ra tay với Quân gia cho gia tộc. Cho nên Quân gia cũng biết vùng cấm Cửu Thiên nhất định sẽ tấn công bọn họ. Chẳng qua chỉ là sớm hay muộn gì thôi.
Vậy mà đến bây giờ Quân gia còn chưa ra tay, hình như là đang chờ cái gì.
“Chẳng lẽ là...” Quân Tiêu Dao bỗng nghĩ tới cái gì.
Đúng lúc này, thiên ngoại có một kiếm khí dài mấy vạn trượng xuyên thủng hư không, thổi quét đến, giáng thẳng về hướng Huyền Thiên Tiên Vực!
..
Kiếm khí kia mênh mông cuồn cuộn, chém ngang hàng tỉ dặm hư không.
Nơi nó đi qua, tất cả sao trời đều bị dập nát.
Kiếm khí chí cương chí dương như có thể dùng một kiếm tận diệt tà ám trong thiên hạ!
Kiếm quang này chém thẳng về hướng Huyền Thiên Tiên Vực, giáng vào Tiên Ma Nhị Thánh!
“Là ai!” Hai người Tiên Ma Nhị Thánh cùng rống lên một tiếng.
Bọn họ một người là Thiên Tiên Thể, một người là Thiên Ma thể, hơn nữa đều là chí cường trong đế cảnh. Kiếm này lại dám cùng chém về hướng hai người bọn họ!
Hai người cùng ra tay, sức mạnh Thiên Tiên và Thiên Ma hợp hai thành một, oanh kích qua đó!
Phanh!
Một tiếng va chạm kinh thiên động địa phát ra, gợn sóng pháp tắc ầm ầm càn quét, chư thiên chấn động, như có mười vạn sao trời ngã xuống!
Nhưng làm người ta kinh hãi chính là, cả hai Tiên Ma Nhị Thánh lại cùng lui lại, trong miệng có máu tươi tràn ra.
“Sao lại thế này, là ai ra tay!?”
Nhìn thấy vậy, các chí cường vùng cấm còn lại đều biến sắc.
Tiên Ma Nhị Thánh không phải là Đại Đế bình thường, thậm chí trên Cửu Thiên có người cho rằng bọn họ là một trong danh sách chủ tế giả, thêm một thời gian thì có lẽ sẽ có được tư cách chủ tế giả.
Nhưng chí cường giả như vậy lại bị người ta dùng một kiếm đánh lui, đây là khái niệm như thế nào?
Khắp thiên địa, vô số ánh mắt đều tập trung vào nơi phát ra kiếm khí.
Một bóng dáng thanh y vô cùng tiêu sái, ngự kiếm mà đến.
Quân Tiêu Dao liếc nhìn một cái, trong mắt lưu chuyển thần hoa, xuyên qua hư không vô tận, thấy được bóng dáng kia, trên mặt hắn hiện ra chút ý cười.
“Là Nhị Tổ hiện thân.”
Mà khi kiếm khí kia chém ngang qua Tiên Vực mênh mông, Hoang Thiên Tiên Vực, ở Quân gia, trong mắt các Đại Đế Quân gia như Quân Thái Hoàng, Quân Thần Vũ cũng lộ ra một tia phấn chấn, cháy bừng lên chiến ý.
“Rốt cuộc cũng tới, đã đến lúc có thể khai chiến rồi.”