Chương 2020: Chủ tế đầu tiên thần bí của Cửu Thiên
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đạt tới cấp bậc Đế Binh như thật sự có uy năng khủng bố trấn áp hoàn vũ thời không, nó cường đại hơn Đế Binh bình thường quá nhiều quá nhiều.
Mà sau khi luyện hóa đám người Thạch Hoàng, tư chất tiềm lực của Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh đã đạt tới cấp bậc Tiên Khí, đây tuyệt đối là chuyện ván đã đóng thuyền.
Yêu cầu duy nhất chính là cần thời gian để lột xác.
Mà Quân Tiêu Dao cũng hoàn thành mục tiêu của mình, nói được thì làm được. Nói muốn luyện hóa Thạch Hoàng thì phải luyện hóa Thạch Hoàng.
Quân Tiêu Dao tò mò nghĩ, nếu luyện hóa luôn cả Thánh Linh Chi Tổ vào Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh thì tư chất của nó sẽ đạt tới mức độ nào?
Sợ rằng không chỉ trở thành thành Tiên Khí, hẳn còn có thể biến thành tồn tại chí cường trong Tiên Khí.
Nhưng muốn luyện hóa một vị gần Thần cấp như vậy cũng không phải đơn giản, phức tạp hơn luyện hóa Thạch Hoàng rất nhiều.
Mà khi nhìn thấy Thạch Hoàng và Bất Tử Cổ Hoàng bị Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh hoàn toàn luyện hóa, Hoàng Niết Đạo và Tiểu Thạch Hoàng hoàn toàn ngơ ra, trong đầu trống rỗng, đứng bất động ở nơi đó, thậm chí quên mất cả chạy trốn, như mất đi linh hồn.
Trái tim bọn họ như bị thiết chùy hung hăng đánh vài, thiếu chút nữa đã nổ mạnh!
Sau giây lát trong đầu trống rỗng, hai người đều phát ra một tiếng gầm gừ xé nát cõi lòng.
“Cha!!!!” Khuôn mặt Hoàng Niết Đạo, Tiểu Thạch Hoàng vặn vẹo, mang theo điên cuồng, tâm thần đã sắp hỏng mất!
Người cha được bọn họ sùng bái coi như thần linh lại mất mạng như vậy, hơn nữa còn chết trong tay Quân Tiêu Dao.
Khó có thể hình dung tâm tình lúc này của bọn họ, Long Huyền Nhất, Hoàng Niết Đạo, Tiểu Thạch Hoàng đều là con ông cháu cha, dựa vào một người cha mà hoành hành ngang ngược.
Hiện tại xong rồi, cha không có tương đương với không còn chỗ dựa.
Hai mắt bọn Hoàng Niết Đạo đỏ rực, tràn ngập tơ máu, mạch máu toàn thân như muốn nổ tung.
Nhưng bọn họ lại không có khả năng báo thù cho cha mình.
Nhìn thấy vậy, Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói: “Thật là hình ảnh phụ từ tử hiếu, một khi đã hiếu thuận như vậy, vậy các ngươi cứ đi cùng bọn chúng đi.”
Quân Tiêu Dao thao túng Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh giáng thẳng xuống, tuy rằng hiện tại hắn toan không coi đám người Hoàng Niết Đạo ra gì, nhưng Quân Tiêu Dao vẫn biết rõ đạo lý nhổ cỏ tận gốc.
Giờ phút này Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh hóa thành Đế Binh quả thực như Thái Cổ Thần Sơn đè thẳng xuống đầu đám người Hoàng Niết Đạo.
Không có gì bất ngờ xảy ra, dù đám người Hoàng Niết Đạo muốn chạy hay muốn thế nào cũng không có khả năng.
Ba người Long Huyền Nhất, Hoàng Niết Đạo, Tiểu Thạch Hoàng bị Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh tùy ý nghiền thành tro bụi.
Nhìn thấy cảnh này, cho dù là những tu sĩ Tiên Vực cũng lộ ra ánh mắt kinh ngạc cảm thán.
Các tồn tại cường đại đã từng danh chấn Tiên Vực như Bất Tử Cổ Hoàng, Thạch Hoàng lại ngã xuống trong tay hậu sinh vãn bối Quân Tiêu Dao như vậy.
Tuy rằng là dựa vào pháp thân thần linh, nhưng nó cũng là sức mạnh thuộc về chính Quân Tiêu Dao. Chỉ sợ Thạch Hoàng cũng không thể tin được mình lại có kết cục như vậy.
Có điều tuy đám người Thạch Hoàng ngã xuống, nhưng chiến cuộc trước mắt còn chưa kết thúc.
Giết đám người Thạch Hoàng rất nhẹ nhàng, nhưng muốn giết một chủ tế giả thì khó càng thêm khó.
Tuy rằng trước mắt Thánh Linh Chi Tổ đã bị trọng thương, chiến lực đã bị ảnh hưởng, nhưng thực lực gần Thần cấp giúp lão bất động như núi.
Nhưng đám người Thánh Linh Chi Tổ cũng không chịu nổi. Tuy rằng phe Tiên Vực muốn giết bọn họ rất khó, nhưng họ vẫn luôn trong trạng thái bị áp chế.
Mà đại thanh tẩy cũng đang bị ngăn cản, Thành Tiên Môn không phải luôn dừng lại ở vùng đất Quy Khư, mà trải qua một đoạn thời gian thì sẽ bắt đầu ẩn đi.
Nếu trong thời gian này không hiến tế đủ nhiều thì Thành Tiên Môn sẽ không mở ra, mà trực tiếp ẩn đi, chờ đợi lần buông xuống tiếp theo.
Nếu thật là như vậy thì những chủ tế giả bọn họ coi như công cốc vào đời này.
Còn vùng cấm Cửu Thiên, sau khi trả giá thảm trọng như vậy mà còn không thể hình như Thành Tiên Môn mở ra, tổn thất đó quả thực không thể tưởng tượng nổi, thậm chí sẽ ảnh hưởng đến khí vận ngày sau của vùng cấm.
Mà trong chủ tế giả, sốt ruột nhất không ai khác ngoài Thánh Linh Chi Tổ. Lão đã tổn thất quá nhiều quá nhiều, cả căn nguyên cũng bị thương.
Nếu không thể mở ra Thành Tiên Môn, được tiên đạo chi tinh bổ sung thì Thánh Linh Chi Tổ còn có khả năng trọng thương thụt lùi cảnh giới.
Có khả năng sẽ luôn lâm vào trầm miên giống như vị kia của Luân Hồi Hải, sau đó bị cướp đoạt thân phận chủ tế giả.
Mà cái này đã xem như kết cục tốt, nếu Thánh Linh Chi Tổ còn bị vây công, bị thương như vậy thì đừng nói là mất đi thân phận chủ tế giả, lão có thể chống đỡ đến lần Thành Tiên Môn mở ra tiếp theo hay không cũng là vấn đề.
Nói không chừng trong năm tháng chờ đợi dài đăng đẳng, sinh mệnh chi hỏa của lão cũng sẽ dần dần lụi tàn.
Đây là điều mà Thánh Linh Chi Tổ tuyệt đối không thể chấp nhận.
Nghĩ đến đây, Thánh Linh Chi Tổ vất tiếng nói như sấm rền: “Chủ tế đầu tiên, vẫn không hiện thân thì còn chờ đến khi nào!”
“Chúng ta bị ngăn cản, đại thanh tẩy không thể triển khai, không hiến tế đủ nhiều thì đừng mơ mở ra Thành Tiên Môn! Đến lúc đó, nhất cổ thành tiên mộng, vạn cổ nhất trường không (Thành tiên thành một giấc mộng, công dã tràng muôn đời)!”
Thánh Linh Chi Tổ thật sự đã sốt ruột.
Nghe Thánh Linh Chi Tổ rít gào, tất cả các cường giả trận doanh Tiên Vự đều rùng mình trong lòng.
Không sai, còn có một chủ tế đầu tiên cường đại nhất chưa xuất hiện. Đó mới là điều làm mọi người thật sự lo lắng.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao hóa thân thành chủ tế thứ năm khiến trận doanh Tiên Vực phấn chấn, tăng thêm vài phần tự tin, nhưng đối mặt với chủ tế đầu tiên thần bí nhất trong truyền thuyết, trong lòng mọi người đều không nắm chắc.
Chỉ có thể cảm giác được một luồng áp lực, vào thời khắc này, toàn bộ Cửu Thiên Tiên Vực như đọng lại.
Mà trong loại không khí đình trệ này, một tiếng thở dài bỗng vang lên.
Tiếng thở dài này như truyền khắp ba ngàn pháp giới, vang vọng trong lòng tất cả chúng sinh.
“Hắn... Tới...”
Tất cả sinh linh, dù là Cửu Thiên hay Tiên Vực, giờ phút này đều không hẹn mà cùng nhìn về phía Cửu Thiên, hướng Trường Sinh Đảo.
Bọn họ như đang chờ đợi cái gì, lại như đang chờ một vị thần! Một vị thần hủy diệt thế gian!