Chương 2097: Bạch Tuyết Vi hiện thân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà lúc này, trong một hư không khác, một tinh thuyền phá vỡ hư không lao ra, một thiếu nữ thanh y như trích tiên tử tuyệt tục dùng ánh mắt cực kỳ lạnh lùng nhìn đám người của Nguyên Tổ thần triều.
“Ca ca ta là người mà bọn đạo chích các ngươi được phép nói bậy?”
Thiếu nữ đó chính là Vân Khê.
Nhìn thấy nàng hiện thân, ý cười của các hoàng tử công chúa Nguyên Tổ thần triều hơi thu lại. Tuy rằng bọn họ thật sự không coi trọng Thiếu Đế kia, nhưng thanh danh của Vân Khê vẫn rất lớn.
Nàng kế thừa Huyền Xá Chi Thể của Huyền Thiên nữ đế, tương lai nhất định sẽ trở thành đại nhân vật của thế giới Nam Đẩu, sẽ không yếu hơn mẫu thân mình.
“Thế nào, lại là một mình ngươi, xem ra vị Thánh Thể Đạo Thai ca ca kia của ngươi vẫn sẽ không xuất hiện.” Một hoàng tử trong đó nhàn nhạt nói.
Vân Khê cắn môi, tay ngọc dán lên ngực mình, nàng có thể cảm giác được trong kiếm thai kia ẩn chứa một sức mạnh vô cùng khủng bố, gần như có thể một kiếm hạ gục đàn hoàng tử công chúa trước mặt trong nháy mắt.
Mà chỉ một kiếm thai cộng sinh đã khủng bố như thế, vậy thực của ca ca nàng thì thế nào?
Vân Khê thật sự không thể tưởng tượng ra.
Trong mắt nàng, hành đồng này giống như một đám kiến trên mặt đất đang trào phúng chân long trên trời, buồn cười dữ dội!
Nhìn thấy nhân mã hai bên thần triều tranh phong tương đối, toàn bộ Tinh Nguyên Thành đều rơi vào một mảnh tĩnh mịch.
Dù sao từ trước đến nay hai đại thần triều này luôn là đối thủ một mất một còn, đang tranh đoạt quyền thống trị thế giới Nam Đẩu.
Mà trong lúc bầu không khí trở nên giương cung bạt kiếm, một tiếng nói thanh lãnh như sương bỗng vang lên: “Chư vị, đêm trước rèn luyện tranh mà phong tương đối như thế không tốt lắm đâu.”
Ở không trung xa xa, một con Băng Vũ Phi Hoàng kéo theo liễn xa trong suốt long lanh độ không mà đến.
Một mỹ nhân váy lam hiện thân, đó chính là Bạch Tuyết Vi của Băng Tuyết Nữ Thần Điện!
Bạch Tuyết Vi đứng sừng sững trên hư không, như một ngọc tiên tử được khắc từ băng sương, mái tóc màu xanh băng khẽ lay động theo gió. Đồng tử cũng hiện màu xanh, trong sáng như đá quý. Nàng ta băng cơ ngọc cốt, tú mỹ tuyệt tục.
Làm người ta không thể không kinh ngạc cảm thán, không hổ là truyền nhân của Băng Tuyết Nữ Thần Điện, thật sự như một nữ thần Băng Tuyết.
“Thì ra là Tuyết Vi cô nương, nhưng ngươi đã không phải vị hôn thê của Thiếu Đế, không cần che chở cho Huyền Thiên thần triều.”
Nhìn thấy Bạch Tuyết Vi tham gia, các hoàng tử công chúa Nguyên Tổ thần triều cũng thu lại vài phần.
Băng Tuyết Nữ Thần Điện cũng là thế lực bất hủ của thế giới Nam Đẩu, tuy rằng Băng Tuyết Nữ Thần Điện không có ý tham gia tranh bá làm thế lực ngự thống thế giới Nam Đẩu, nhưng nếu có thể mượn sức thì cũng không tồi.
Trước kia khi Bạch Tuyết Vi và Vân Tiêu Thiếu Đế liên hôn, quan hệ giữa Huyền Thiên thần triều và Băng Tuyết Nữ Thần Điện đạt tới trạng thái tốt nhất.
Nhưng sau khi Thiếu Đế từ hôn, Bạch Tuyết Vi chấp nhận từ hôn thì quan hệ qua lại giữa hai đại thế lực bất hủ cũng dần dần phai nhạt.
Mà thân là đối thủ một mất một còn của Huyền Thiên thần triều, tất nhiên Nguyên Tổ thần triều rất vui lòng nhìn thấy tình cảnh này.
Thậm chí bọn họ còn muốn lôi kéo Băng Tuyết Nữ Thần Điện về phe mình.
“Chuyện này không liên quan đến Tuyết Vi có phải vị hôn thê của Thiếu Đế hay không, chỉ là trước khi rèn luyện không cần xung đột như thế.” Khuôn mặt Bạch Tuyết Vi như băng sương, không có quá nhiều biểu cảm.
Năm đó, nàng và Thiếu Đế liên hôn, tất cả mọi người cho rằng là nàng nịnh nọt, muốn bám víu lấy vị Thiếu Đế mang Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai kia.
Mà hiện tại sau khi từ hôn, nàng vẫn luôn nỗ lực tu luyện, trở thành nhân vật cấp nữ thần mới của thế giới Nam Đẩu Đại. Mà vị Thiếu Đế kia lại vì trước sau chưa từng xuất hiện mà chịu đủ loại đồn đãi vớ vẩn. Hiện tại mọi người lại cho rằng, lúc trước là Thiếu Đế chậm trễ Bạch Tuyết Vi, tất cả mọi người đều cảm thấy không đáng cho Bạch Tuyết Vi.
Mà Bạch Tuyết Vi chưa từng công khai nói qua bất cứ lời nào hạ thấp Thiếu Đế.
Đối với nàng mà nói, Thiếu Đế chỉ là một hiểu lầm gặp thoáng qua thôi. Cuộc đời này như hai đường thẳng song song, sẽ không có bất cứ giao thoa nào nữa.
“Được rồi, nể mặt Tuyết Vi cô nương nên bỏ qua. Nhưng lần này, Vân Khê công chúa à, chúng ta có thể nhìn xem là nhà ai chém giết càng nhiều tang yêu.”
Các hoàng tử công chúa của Nguyên Tổ thần triều cười cười, sau đó rời đi.
“Đám người này thật là kiêu ngạo!”
Hạng Liệt đứng bên cạnh lộ ra sắc mặt cực kỳ âm trầm. Tuy rằng trong lòng hắn ta cũng kín đáo phê bình chuyện Vân Tiêu Thiếu Đế bế quan không chịu ra, nhưng dù sao hắn cũng là người của Huyền Thiên thần triều.
Còn Vân Khê lại nhìn về phía Bạch Tuyết Vi.
Hai vị thiếu nữ đều là thiên địa tuyệt sắc. Nhưng không biết vì sao đối mặt với thiếu nữ vốn có thể trở thành tẩu tử của mình, trong lòng Vân Khê cứ cảm thấy không thoải mái.
Nhưng nàng cũng cảm thấy may mắn vì Bạch Tuyết Vi chịu từ hôn.
Bạch Tuyết Vi liếc nhìn Vân Khê một cái, hơi gật gật đầu, sau đó muốn rời đi.
Không biết vì sao, như ma xui quỷ khiến, Vân Khê theo bản năng mở miệng nói: “Tuyết Vi Thánh Nữ, mấy năm nay ngươi có từng hối hận qua?”
Bước chân Bạch Tuyết Vi khựng lại, nàng ta biết Vân Khê đang hỏi cái gì.
Sau đó nàng không quay đầu lại, chỉ nhàn nhạt nói: “Chưa từng có.”
Vừa dứt lời, Bạch Tuyết Vi đã rời đi.
“Phải không?” Vân Khê lẩm bẩm trong lòng.
Bạch Tuyết Vi căn bản không biết mình đã bỏ lỡ cái gì.
...
Sau một hồi chỉnh lý, thiên kiêu các thế lực lớn bước vào Tinh Nguyên Thành cũng bắt đầu xuất phát tới tinh nguyên vô biên.
Trong tinh nguyên mênh mông, nơi nơi đều là di tích sụp đổ, cung điện cổ xưa tan hoang, sao trời ảm đạm, hài cốt màu trắng hếu…..
Thiên kiêu của các thế lực lớn bắt đầu thâm nhập.
Còn những hộ đạo nhân thì đứng sừng sững trên trong hư không, luôn quan sát hướng đi của thiên kiêu nhà mình vào mọi lúc.
Tuy rằng kẽ nứt hư không lần này không có quá lớn nguy hiểm, tang yêu xuất hiện có cấp bậc không quá cao, nhưng dù thế nào thì đầu còn lại của kẽ nứt hư không cũng dẫn đến Vô Nhân Khu.
Cho dù là nhất ngoài rìa của Vô Nhân Khu cũng không phải tu sĩ bình thường có thể tùy ý tiến vào.
Mà giữa bầu không khí nặng nề này, bỗng nhiên, một con yêu thú như chim ưng khổng lồ đập cánh lao ra.
Con ưng khổng lồ kia khác với yêu thú tầm thường, toàn thân tràn ngập khí tức hư thối, như bị bí lực nào đó vặn vẹo ô nhiễm. Ngoài thân nó chảy cả mủ đặc, quả thực giống như sinh vật đã nửa hư thối.