Chương 2148: Quốc vận xoay chuyển
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước kia khi Vô Chung Đại Đế trở về từ Giới Hải đã bị thương nặng, hẳn chuyện này cũng liên quan gì đó đến yên thế hắc họa, hoặc có thể nói là hắc họa tộc đàn.
Đương nhiên, hiện tại Quân Tiêu Dao còn chưa có năng lực điều tra những chuyện này, trừ phi đi đến phụ tộc của hắn.
Tiêu Dao cũng rất hứng thú với phụ tộc thần bí cường đại của mình, hắn không trông cậy vào phụ tộc đời này có thể cường thịnh như Quân gia, nhưng ít ra cũng là một đầu sỏ quan trọng ở Giới Hải.
Điều này rất có lợi trong chuyện Quân Tiêu Dao tìm kiếm bốn hồn của Khương Thánh Y.
Mà đúng lúc này, Vân Khê cũng bước đầu tiêu hóa một phần sức mạnh căn nguyên thế giới Nam Đẩu.
Đương nhiên so sánh với toàn bộ căn nguyên thế giới Nam Đẩu thì nó chỉ là một phần cực nhỏ. Nhưng điều này đã giúp Vân Khê phá vỡ liên tục mấy cảnh giới ở Thông Thánh Cửu Giai, hiện tại đã tới Chuẩn Thánh chi cảnh
Cũng không nên xem thường Chuẩn Thánh, phải biết rằng, hiện tại Vân Khê chỉ mới mười tám tuổi mà thôi.
Chuẩn Thánh mười tám tuổi, nói ra sẽ hù chết một nhóm người.
Dù là kiếp trước của Quân Tiêu Dao, khi mười tám tuổi cũng chỉ là Thánh Nhân mà thôi.
Bởi vậy có thể thấy được thiên phú của Vân Khê yêu nghiệt đến mức nào, cũng đã gần với Quân Tiêu Dao của trước kia.
Nàng vốn là Huyền Xá Chi Thể, cộng thêm được căn nguyên một thế giới đại thiên gia trì, tương lai của Vân Khê là không thể giới hạn.
Càng đừng nói chờ Vân Khê tiêu hóa phần còn lại của căn nguyên thế giới thì tu vi cảnh giới của nàng còn sẽ tinh tiến lần nữa, tuyệt đối không thua thiên kiêu đứng đầu Giới Hải.
Vân Khê trưởng thành chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.
“Ca ca, sức mạnh của Khê Nhi...”
Hiển nhiên Vân Khê cũng rất kinh ngạc về sự tiến bộ nhanh chóng của mình.
“Không tồi, có thế giới Nam Đẩu gia trì, tu vi của muội sẽ nhanh chóng gia tăng.” Quân Tiêu Dao mỉm cười và nói.
“Đây đều là ca ca cho Khê Nhi...” Vân Khê nhìn thật sâu vào mắt Quân Tiêu Dao.
Lấy thiên phú yêu nghiệt của Quân Tiêu Dao, nếu có thêm sức mạnh căn nguyên thì khó có thể tưởng tượng hắn sẽ mạnh đến cỡ nào. Nhưng Quân Tiêu Dao lại không chút do dự mà nhường cơ hội quý giá này cho nàng.
Địa vị của Quân Tiêu Dao trong lòng Vân Khê vốn đã rất quan trọng. Mà hiện tại còn cất cao tới một trình độ có một không hai, thậm chí cả Nguyệt Chỉ Lam cũng phải bước xuống vị trí thứ hai.
Sau khi Vân Khê trở thành thế giới chi tử mới của thế giới Nam Đẩu, khí vận toàn bộ thế giới đều được thêm vào trên người Vân Khê.
Thân là người thân thiết với Vân Khê nhất, Quân Tiêu Dao, Nguyệt Chỉ Lam và toàn bộ Huyền Thiên thần triều đều chiếm được chỗ tốt. Chuyến này cũng coi như viên mãn.
“Cũng được rồi, chúng ta cũng nên trở về thần triều.” Quân Tiêu Dao nói.
“Đạo hữu, thế giới Nam Đẩu nhờ vào ngươi, ta có thể cảm giác được hắn sắp tới...” Nam Đẩu tinh đế nói.
“Hắn... Là Tướng Thần sao?” Quân Tiêu Dao nói.
Thân là một trong Bạt Tộc tam vương, sức mạnh của Tướng Thần thật sự sâu không lường được. Nhưng Quân Tiêu Dao cũng không sợ.
Sau khi trải qua cuộc chiến Ách Họa, hắc ám náo động, dù là cục diện gì cũng không làm tâm cảnh của Quân Tiêu Dao sinh ra chút dao động nào.
Sau đó Quân Tiêu Dao và Vân Khê rời khỏi Bạch Ngân Thần Điện, chuẩn bị quay lại Huyền Thiên thần triều.
Quân Tiêu Dao mơ hồ có dự cảm, Huyền Thiên thần triều đã xảy ra đại sự gì rồi.
Mà Vân Khê vẫn luôn cúi đầu, thỉnh thoảng trộm liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái, hình như muốn nói cái gì, rồi lại không dám nói ra.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy hết dáng vẻ này của Vân Khê, hắn nhàn nhạt nói: “Khê Nhi, muội rất tò mò về lai lịch chân chính của vi huynh sao?”
Vân Khê nghe vậy thì đầu tiên là gật gật đầu theo bản năng, sau đó đột nhiên phản ứng, lại lắc lắc đầu, nhưng sau đó lại cẩn thận mà khẽ gật đầu.
Động tác ngây thơ như vậy làm Quân Tiêu Dao khẽ bật cười.
“Kỳ thật cũng không xem như đại bí mật gì, không phải cấm kỵ gì không thể cho ai biết. Ta là huynh trưởng của muội, Vân Tiêu, nhưng... Cũng là Quân Tiêu Dao.” Quân Tiêu Dao nhàn nhạt nói.
Trùng tu một đời không phải bí mật không thể cho ai biết của Quân Tiêu Dao, hắn cũng thực thản nhiên mà nói ra.
“Quân Tiêu Dao...” Vân Khê lẩm bẩm trong lòng.
Đây là một cái tên tiêu sái phiêu dật tới cực điểm, thậm chí Vân Khê cũng tò mò rốt cuộc huynh trưởng của mình có lai lịch. gì
Nhưng Vân Khê có thể cảm giác được, mặc dù huynh trưởng nàng là chuyển thế thân, nhưng độ tuổi ban đầu hiển nhiên cũng sẽ không quá lớn.
Tuy rằng Quân Tiêu Dao hành sự trầm ổn đạm nhiên, nhưng vẫn có cảm giác niên thiếu khí phách và sắc nhọn. Cho nên ít nhất Vân Khê có thể xác định, ca ca nàng tuyệt đối không phải lão cổ tuổi tác cực xa xưa gì, chắc hẳn trước chuyển thế còn rất trẻ tuổi.
“Nói như vậy, trên người của ca ca có huyết mạch Quân thị khác với Khê Nhi đúng không?” Vân Khê nghiêng đầu nhìn về phía Quân Tiêu Dao và nói.
Quân Tiêu Dao gật gật đầu.
Quả thật, hiện tại hắn vừa có huyết mạch Quân thị, cũng có huyết mạch Vân thị.
Vân Khê nghe vậy thì lộ ra một tia ý cười, đôi mắt cong thành trăng non. .
Nói như vậy, nếu Quân Tiêu Dao khôi phục thân phận ban đầu, xét một cách nghiêm túc thì không thể xem như ca ca ruột của nàng, dù sao huyết mạch của hắn cũng hoàn toàn bất đồng với nàng.
“Vậy thì không thành vấn đề!” Vân Khê cười thật xán lạn.
“Khê Nhi, cái gì không thành vấn đề?”
Nhìn thấy Vân Khê lộ ra nụ cười tươi đẹp xán lạn đáng yêu, Quân Tiêu Dao liếc nhìn một cái, hắn không nghĩ ra trong đầu nhỏ của Vân Khê sẽ sinh ra ý tưởng nghịch thiên gì.
“Không có gì, đúng rồi, Khê Nhi có thể kêu ca là Tiêu Dao ca ca không?” Vân Khê thân mật mà kéo cánh tay Quân Tiêu Dao, chớp chớp đôi mắt to long lanh.
Quân Tiêu Dao hơi ngơ ra.
Tiêu Dao ca ca... xưng hô quen thuộc này làm hắn nhớ tới bóng hình tươi đẹp xán lạn kia, không biết hiện tại nàng sống thế nào.
“Ca ca?” Vân Khê nghi hoặc mà liếc nhìn Quân Tiêu Dao một cái.
“Đương nhiên có thể.” Quân Tiêu Dao tình táo lại, mỉm cười và nói.
Vân Khê cũng lộ ra ý cười xán lạn, lại nói: “Ca ca còn nhớ ước định với Khê Nhi không? Chỉ có xuất hiện nam tử cùng thế hệ ưu tú hơn ca ca thì Khê Nhi mới gả ra ngoài, bằng không cả đời sẽ ăn vạ bên cạnh ca ca nga!”
Quân Tiêu Dao nghe vậy cũng bất đắc dĩ than cười một tiếng: “Được rồi, hãy về thần triều trước đi.”
...