Chương 2170: Thần thông, hình dạng của bia Phong Thần
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tiếng sấm khiến cho người ta giật mình khiếp sợ, chấn động cả Toái Tinh Hải.
Tất cả thiên kiêu đang có mặt ở đây đều vô cùng ngạc nhiên.
Không ngờ không chỉ là một khối bia Phong Thần xuất thế mà là hai khối cùng lúc xuất thế!
Đây cũng không phải cảnh tượng thường gặp gì.
Mặc dù bia Phong Thần xuất thế coi như thường xuyên. Nhưng hai khối đồng thời xuất thế vẫn rất hiếm gặp.
“Chuyện gì xảy ra, vậy mà lại có đến hai khối bia Phong Thần cùng lúc hiện thế sao?”
Ngay cả Tống Đạo Sinh cũng có vẻ giật mình, cảnh tượng này cũng không thường thấy.
Quân Tiêu Dao ở bên cạnh ngầm thu mắt lại.
Lẽ nào nguyên nhân là do mình sao?
Hai khối bia Phong Thần đều cao hơn vạn trượng, vô cùng to lớn.
Vô số lực lượng pháp tắc bay lên, lưu chuyển.
Trên thân bia còn có điểm sáng vô tận lưu chuyển.
Mỗi một điểm sáng đều là một cái tên sáng chói, mang đến cho người ta một loại uy áp khiến tim đập nhanh.
Mỗi một cái tên ở phía sau đều đại diện cho một yêu nghiệt vô song, ép ngang đương thời ở một lĩnh vực nào đó.
Có thể nói, chỉ riêng khí tức uy nghiêm mà bia Phong Thần phát tán ra cũng đã khiến cho một số thiên kiêu cảm thấy tức ngực, có chút ngạt thở.
Trong đó có một ít thiên kiêu lần đầu tiên tới bia Phong Thần tham gia náo nhiệt, lòng đầy tự tin, nhưng nhìn đến bia Phong Thần giờ phút này đang quấn quanh pháp tắc, uy áp cái thế thì mặt mày lại hơi tái nhợt.
Bọn họ vốn tràn đầy tự tin, đã có tính toán trước rồi, vậy mà bây giờ ai nấy đều chột dạ, thậm chí còn muốn đánh trống lui quân.
Đương nhiên phần lớn thiên kiêu đều khá thong dong, hơn nữa còn hơi kích động.
“Hai khối bia Phong Thần này, một khối là ghi chép về mặt thần thông thiên phú, còn một khối khác, ngạch…”
Đầu tiên Tống Đạo Sinh nhìn về hướng một khối bia Phong Thần trong số đó.
Bia Phong Thần khác nhau thì điểm nghiêng về cũng khác nhau.
Có bia Phong Thần thì kiểm tra nguyên thần, có cái thì kiểm tra thiên phú, có cái thì kiểm tra thân thể.
Mà trước mắt, một khối bia Phong Thần hiện thế trước này là kiểm tra thần thông.
Nói cách khác chính là đánh giá chiêu thức thần thông.
Còn một khối khác lại khiến cho Tống Đạo Sinh hơi ngạc nhiên.
Bởi vì khối bia Phong Thần đó chính là kiểm tra hình tướng.
Nói đơn giản hơn một chút, chính là giá trị nhan sắc.
Khối bia Phong Thần này cũng được tu sĩ Giới Hải cho là cái bia Phong Thần gân gà nhất, không có giá trị nhất.
Nhưng khối bia Phong Thần kiểm tra giá trị nhan sắc này lại rất được những thiên chi kiêu nữ đó hoan nghênh.
Một mặt là đám Thánh nữ kiêu nữ trong Giới Hải cũng có thể lấy việc lưu danh ở trên khối bia Phong Thần này làm vinh dự.
Đây là minh chứng và khẳng định vẻ đẹp của các nàng.
Mặt khác, nam tử có thể lưu danh ở trên khối bia Phong Thần này đương nhiên cũng nhất định là đối tượng được cả đám nữ tu truy đuổi.
“Quân công tử, giá trị của khối bia Phong Thần kiểm tra thần thông này rất lớn, nếu như có thể lưu danh ở trên đó thì chắc chắn có thể danh chấn bốn phương.”
“Về phần một khối khác, nếu như có thể lưu danh ở phía trên thì có lẽ có thể gợi lên sự chú ý của một số kiêu nữ.”
Tống Đạo Sinh lần nữa nhìn Quân Tiêu Dao một chút.
Y không cho rằng Quân Tiêu Dao có thể rất dễ dàng lưu danh ở trên bia Phong Thần kiểm tra thần thông.
Nhưng lưu danh ở bia Phong Thần kiểm tra giá trị nhan sắc thì chắc không thành vấn đề.
Nói thật, Tống Đạo Sinh tự nhận bản thân mình cũng coi như nho nhã đúng mực, tướng mạo đoan chính.
Nhưng y đứng ở bên cạnh Quân Tiêu Dao quả thật giống như đom đóm và trăng sáng vậy, mờ nhạt không ánh sáng.
“Lời này của Tống công tử sai rồi, có đôi khi diện mạo cũng là một phần thực lực.”
Quân Tiêu Dao cười nhạt.
Hắn đây cũng không phải tùy tiện nói một chút thôi, mà là đã tự mình trải nghiệm qua.
Lớn lên có một cái túi da tốt thì ở từng phương diện đều sẽ thuận lợi hơn rất nhiều.
Ví dụ như bắt cóc Diên Triệt công chúa của Tiên Đình cổ.
Ăn cơm mềm của lão di Lạc Tương Linh vân vân.
Các nàng đều từng giúp đỡ cho Quân Tiêu Dao rất nhiều, ở thời khắc mấu chốt luôn khởi lên tác dụng quan trọng.
“Ha ha… cũng chỉ có Quân công tử mới có năng lực nói ra những lời này.”
Tống Đạo Sinh hơi xấu hổ.
Mà theo hai khối bia Phong Thần hiện thế, một số thiên kiêu cũng đã chuẩn bị ra tay.
Lúc này, ở đằng xa rốt cuộc lại có thêm một bóng người đi tới.
Đó là một vị nữ tử.
Váy dài màu trắng thuần, vóc dáng cao ráo thon thả mềm mại, gương mặt như ngọc, ngũ quan tinh xảo.
Lông mi rất dài, một đôi mắt đen bóng như đá quý sáng long lanh.
Toàn thân có một loại xinh đẹp trong trẻo động lòng người, khí chất vô song.
Nàng vừa xuất hiện đã lập tức thu hút sự chú ý của một nhóm người.
Dù sao thì nữ tử xinh đẹp tuyệt trần như vậy, ở Giới Hải vẫn rất hiếm gặp.
Loại khí chất tỏa sáng rực rỡ đó, ngay cả vị Giang Thải Vi của cổ tộc Giang Thị kia cũng còn kém xa.
Giang Thải Vi cũng đi theo tới nhưng vẫn luôn ở đằng sau, sợ Quân Tiêu Dao lại chú ý tới nàng ta.
“Ồ?”
Tống Đạo Sinh đưa mắt nhìn sang, có vẻ ngoài ý muốn.
Y mở miệng nói: “Vị cô nương này, lẽ nào là vị kiêu nữ của đế tộc Đạm Đàm đó?”
Nữ tử nghe vậy cũng nhìn qua Tống Đạo Sinh, nhẹ nhàng mỉm cười nói: “Tiểu nữ tử chính là Đạm Đài Thanh Tuyền.”
Giọng nói truyền ra, thiên kiêu khắp nơi đều lộ ra biểu cảm khiếp sợ:
“Là thiên kiêu của bát đại đế tộc!”
“Không ngờ lại có thể gặp được thiên kiêu của bát đại đế tộc ở đây.”
“Thì ra nàng chính là vị kiêu nữ đó của đế tộc Đạm Đài, quả nhiên không hổ là xuất thân đế tộc…”
Sự xuất hiện của Đạm Đài Thanh Tuyền đã dẫn tới một hồi náo động.
Dù sao địa vị của thiên kiêu bát đại đế tộc cũng rất cao, không phải ở cùng một thế giới với tu sĩ bình thường. Cho nên người bình thường đều rất khó gặp được.
“Quả nhiên Thanh Tuyền cô nương đủ khiêm tốn, những năm gần đây liên tục không nghe được tin tức về Thanh Tuyền cô nương.”
Tống Đạo Sinh cũng gật đầu đáp lễ nói.