Chương 2193: Leo lên đỉnh cao của tế đàn tiên tổ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn đến đây, tộc trưởng Vân Thiên Càn cũng nhịn không được mà cảm thán: “Vân Tiêu cũng không cần phải cố gắng chống cự lại uy áp, mà đang thử phân giải, dung nhập sức mạnh bản nguyên kia.”
“Không hổ là nhi tử của Thiên Nhai, hổ phụ không sinh khuyển tử.”
Những cao tầng của Đế tộc Vân thị cũng hết sức hài lòng với biểu hiện của Quân Tiêu Dao.
So ra thì, các thiên kiêu còn lại không ai được thong dong như thế.
Khi bước lên được ba trăm bậc.
Mấy người Vân Ngọc Sênh đã không giữ được tốc độ như thế nữa.
Vân Ngọc Sênh thôi động thiên phú, Thiên Âm Chi Tâm.
Nàng lấy ra một cây đàn cổ, dùng tiếng đàn chống cự áp lực.
Mà quanh thân Vân Thanh Lâm cũng tỏa hào quang xanh, y đang thúc giục sức mạnh của Bích Lạc Vương thể.
Về phần Vân Huyền Hư, cũng có thể chèo chống, tạm thời chưa tế ra thủ đoạn gì.
Lên tới sáu trăm bậc.
Vân Ngọc Sênh và Vân Thanh Lâm đã khó mà tiến thêm được một bước.
Bọn họ cũng biết mình không thể lên tới đỉnh được.
Cho nên, họ dứt khoát ngồi xếp bằng xuống, nhờ uy áp của bản nguyên rèn luyện bản thân.
Vân Huyền Hư cũng thúc giục Tạo Hóa Thánh thể.
Nhưng y cũng chỉ bước lên thêm được bảy trăm bậc, cũng khó tiến thêm nữa.
Nhìn theo bóng hình áo trắng vẫn bình thản bước lên, giữ vững tốc độ.
Vân Huyền Hư thực sự thán phục tự trong lòng.
Quân Tiêu Dao chắp tay, từng bước từng bước đạp lên từng bậc thang, như đang đi bộ nhàn nhã.
Quả thực trước kia cũng có yêu nghiệt có thể lên tới đỉnh.
Nhưng có ai là không phải dụng hết sức chín trâu hai hổ, thi triển đủ loại thủ đoạn mới làm được chứ.
Cho dù là Vân Thiên Nhai, lúc trước, khi lên tới đỉnh cũng phải thúc giục rất nhiều thủ đoạn.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại cứ như vậy mà chắp tay bước lên như đang đi tản bộ.
Biểu hiện này khiến cho tất cả tộc nhân của Đế tộc Vân thị ở đây, bất luận là cao tầng hay thiên kiêu, đều không biết nói gì.
Yêu nghiệt, cùng lắm cũng chỉ thế này mà thôi.
Cuối cùng, khi chuẩn bị đạp lên bậc thang thứ chín trăm chín mươi chín.
Một cỗ thế giới chi lực mênh mông chưa từng có phô thiên cái địa mãnh liệt xông tới.
Đây là một bước cuối cùng, cũng là bước khó khăn nhất.
Dường như tất cả uy áp đều tan hợp lại cùng nhau.
Mà Quân Tiêu Dao vẫn không đổi sắc, toàn thân chấn động.
Thần mang trùng trùng điệp điệp mãnh liệt trào ra, phun trào khí tức đại đạo.
Sáu dị tượng của Thánh thể cũng càn quét ào ra, toàn bộ tiểu thế giới hư không đều đang run rẩy.
Quân Tiêu Dao thuận thế bước ra một bước, bước lên đỉnh tế đàn!
Kim mang óng ánh nở rộ, thiên âm đại đạo oanh minh.
Quân Tiêu Dao thôi động sức mạnh Tiên Thiên Thánh thể, bước nốt một bước lên đỉnh cao.
Dứt khoát, lưu loát, không chút băn khoăn.
Một màn này khiến cho rất nhiều thiên kiêu ở đây đều ngây người nhìn.
Mặc dù cao tầng Đế tộc Vân thị đã biết Quân Tiêu Dao có thể chất Tiên Thiên Thánh thể đạo thai.
Nhưng mấy người Vân Ngọc Sênh, Vân Huyền Hư thì không biết.
Bởi vì Quân Tiêu Dao chưa từng thể hiện thủ đoạn thật sự của mình.
Mà bây giờ, nhìn sáu dị tượng Thánh thể kia, mấy người Vân Huyền Hư đều chấn kinh.
“Đạo thai Tiên Thiên Thánh thể!”
Đây chính là thể chất vạn cổ vô song tuyệt đối.
“Bảo sao vì sao Vân Tiêu Đế tử lại yêu nghiệt như thế, thì ra nhờ có thể chất vô song này.”
Vân Thanh Lâm vô cùng cảm thán.
So với đạo thai Tiên Thiên Thánh thể, đừng nói tới Bích Lạc Vương thể của y.
Dù là Tạo Há Thánh thể của Vân Huyền Hư cũng còn cách xa xa vẫn không đủ tư cách mà so.
Đây chính là một trong những thể chất cường đại nhất xưa nay.
Có được thể chất này, tương lai thế nào cũng sẽ sừng sững đứng trên đỉnh chúng sinh.
“Thì ra là thế, ta bại không oan.” Vân Huyền Hư xem như triệt để tâm phục khẩu phục.
Thua một vị đạo thai Tiên Thiên Thánh thể không phải khó khăn gì, ngược lại còn là một loại vinh dự.
Một bên khác, Vân Ngọc Sênh cũng kinh ngạc cảm thán vô cùng.
Nhưng nàng cảm thấy, cho dù là đạo thai Tiên Thiên Thánh thể cũng không thể yêu nghiệt đến như thế.
Chỉ có thể nói, thể chất thiên phú thực sự là một phần thực lực của Quân Tiêu Dao.
Nhưng chắc chắn hắn có được như thành tựu bây giờ không chỉ vì có đạo thai Tiên Thiên Thánh thể.
Nghĩ vậy, ánh mắt Vân Ngọc Sênh nhìn Quân Tiêu Dao dần dần bắt đầu mông lung hơn, như có một tầng hơi nước mờ mịt che kín.
Không ngờ trên thế gian này thực sự có nam tử hoàn mỹ như vậy.
Nói nàng không động tâm chút nào chắc chắn là giả.
Mà lúc này, Quân Tiêu Dao hoàn toàn không để ý tới những ánh mắt ngạc nhiên và tán thưởng kia.
Hắn đứng trên đỉnh tế đàn tiên tổ, nhìn cánh cửa sáng trước mặt kia.
Có thể cảm giác được có một khí tức mênh mông, cổ lão, trang nghiêm, bao la hùng vĩ.
Quân Tiêu Dao không chần chờ bước thêm một bước vào trong đó.
Ngay lập tức, thiên địa biến ảo, càn khôn đảo ngược.
Hết thảy xung quanh đều kỳ quái.
Đợi tới khi tầm mắt của Quân Tiêu Dao ổn định lại.
Thì hắn đang sừng sững đứng trong một vũ trụ mênh mông bao la hùng vĩ.
Tinh quỹ lưu động, tinh hệ vận chuyển, thiên thể chuyển động, ngân hà óng ánh.
Dường như hắn đang sừng sững đứng ngay giữa vũ trụ.
Đồng thời, Quân Tiêu Dao còn thấy được bản nguyên vũ trụ kia vô cùng mênh mông, bao la hùng vĩ tới mức không cách nào tưởng tượng được.
Trước đó, ở Nam Đẩu thế giới, Quân Tiêu Dao từng gặp bản nguyên của Nam Đẩu thế giới, là một mảnh tinh hà mênh mông.
Nhưng bản nguyên vũ trụ trước mắt hắn đây dường như vô cùng vô tận, như từ biên giới vũ trụ kéo tới đây vậy.
Cả hai, hoàn toàn không thể so sánh.
“Quả nhiên, mặc dù thế giới đại thiên to lớn, nhưng so ra vẫn kém vũ trụ đơn thể thật sự quá nhiều.” Quân Tiêu Dao cảm khái nói.
Một ngàn cái thế giới đại thiên mới có thể so được một vũ trụ đơn thể.
Có thể thấy được Vân Hải vũ trụ mênh mông cỡ nào.
Mà đúng lúc này.
Bỗng nhiên, một khí tức cổ lão trang nghiêm nổi lên.
Chẳng biết từ khi nào, chính giữa vũ trụ này.
Nổi lên một thân ảnh như thần chỉ mông lung vô thượng.
Tinh hà vờn quanh bên hông.
Rất nhiều sao trời như ngân sa nhỏ vụn rải xung quanh.