Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2237 - Chương 2237 - Tìm Được Nàng Rồi

Chương 2237 - Tìm được nàng rồi
Chương 2237 - Tìm được nàng rồi

Chương 2237: Tìm được nàng rồi

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Thiếu chủ Đế tộc Vân thị, con trai của Thiên Nhai đại đế, lại còn là đạo thai Tiên Thiên Thánh Thể, thiên kiêu Phá Cấm cấp.

Tất cả yêu nghiệt, còn cả thân phận huyết mạch tôn quý, đều tập trúng hết vào một người.

Con mẹ nó chứ còn có thiên lý hay không?

Chẳng lẽ người này là trời chọn cho Giới Hải?

Ánh mắt Cửu Vương tử vừa ảm đạm vừa tuyệt vọng.

Có lẽ đây là số mạng của y rồi.

Có phản kháng cũng chỉ càng thêm buồn cười thôi.

Quân Tiêu Dao không có tâm tư đùa bỡn với Cửu Vương tử.

Hắn duỗi ngón tay làm kiếm, chém rụng đầu Cửu Vương tử, tiêu diệt luôn cả nguyên thần của y.

Có đầu của Cửu Vương tử, còn cả đầu của vị Thần Tôn Bạt tộc kia.

Chắc hẳn Hàn Bình An sẽ không tìm ra cái cỡ khỉ gió gì ngăn cản hắn gia nhập Thhc nhỉ.

Sau khi Quân Tiêu Dao xóa sạch mấy người Hạc Tử Hiên, Cửu Vương tử.

Cả phiến thiên địa khôi phục yên tĩnh.

Ở đây chỉ còn lại hai người.

Là Quân Tiêu Dao và thiếu nữ kia.

Quân Tiêu Dao quay người nhìn thiếu nữ kia.

Nói thật, hắn không nhìn thấy một nét nào trên khuôn mặt của thiếu nữ giống với Khương Thánh Y.

Khuôn mặt che kín bởi sẹo, vết máu, và cát bụi kia như một cái mặt nạ ngăn cách thiếu nữ và thế giới này.

Nhưng sợi khí tức linh hồn quen thuộc loáng thoáng như có như không kia sẽ không gạt người.

Khí tức thần hồn kia đích xác là thuộc về Khương Thánh Y, Quân Tiêu Dao có thể chắc chắn điều này.

Hắn tiền về phía thiếu nữ.

Thiếu nữ kia cũng nhìn Quân Tiêu Dao.

Vừa rồi nàng cũng chứng kiến hết thảy.

Nàng biết thực lực của vị công tử áo trắng này cường đại cỡ nào, thân phận hắn tôn quý ra sao.

Có thể nói, hoàn toàn không thuộc cùng một thế giới với nàng.

Trước mặt Quân Tiêu Dao, nàng còn không bằng cả con sâu cái kiến.

Nếu đổi lại người khác, có lẽ thiếu nữ sẽ kinh hãi, sẽ hoảng hốt.

Bởi vì căn bản nàng không biết thứ gì đang chờ mình.

Nhưng thật kỳ lạ.

Chẳng hiểu sao.

Thiếu nữ lại cảm thấy vị công tử này nhất định sẽ không làm mình bị thương.

Đây là một cảm giác xuất phát từ nội tâm.

Còn nữa, Hạc Tử Hiên lúc nãy bắt nạt nàng cũng bị Quân Tiêu Dao xử lý rồi.

“Công… công tử….”

Thiếu nữ yếu ớt gọi.

Nhưng một khắc sau.

Nàng tuyệt đối sẽ không ngờ được điều phát sinh tiếp theo.

Vị công tử áo trắng không một hạt bụi, y quan trắng hơn tuyết này lại nhẹ nhàng ôm nàng vào lòng…

Áo trắng hoàn mỹ.

Áo choảng vải xám cũ nát.

Thân hình thon dài cao gầy.

Cùng dáng người yếu ớt nhỏ bé.

Thiếu chủ Đế tộc tôn quý.

Cùng thiếu nữ Bạt tộc hèn mọn.

Trước kia, hai thái cực này hoàn toàn không có bất kỳ gặp gỡ nào.

Lúc này, lại là nhẹ nhàng ôm nhau.

“Công tử?”

Thiếu nữ hơn run run gọi.

Đây là cảm giác gì?

Xốp xốp giòn giòn, cọ cọ, thân thể mềm nhũn.

Như mất sạch sức lực.

Khí tức dễ chịu của Quân Tiêu Dao khiến cho thiếu nữ hơi mê muội.

Sau đó, nàng lập tức phản ứng lại, hơi vẫy vùng một chút, nói: “Công tử, người ta rất bẩn.”

Khó mà tưởng tượng được câu đầu tiên thiếu nữ nói ra lại là câu này.

Quả thực nàng rất bẩn, thậm chí còn bốc mùi khó ngửi.

Điều này khiến cho nàng ngại ngùng hết sức.

Nhưng Quân Tiêu Dao không để ý chút nào.

Nói là ôm.

Không bằng nói rằng Quân Tiêu Dao đang thăm dò sợi khí tức như có như không kia.

Là Khương Thánh Y sao?

Có vẻ như là thật.

Nhưng hình như có gì đó hơi khang khác.

Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?

Hiện tại Quân Tiêu Dao tạm thời không biết được.

Nhưng điều duy nhất có thể khẳng định là, thiếu nữ này chắc chắn có liên quan tới Khương Thánh Y.

Đã lâu vậy rồi, cuối cùng đã tìm được một sợi khí tức thuộc về Khương Thánh Y.

Quân Tiêu Dao chỉ muốn ôm như vậy mãi.

“Tìm được nàng rồi…”

Quân Tiêu Dao thủ thỉ bên tai thiếu nữ, ôn hòa như nước.

Nói không khoan trương tí nào.

Cái ôm của Quân Tiêu Dao chắc chắn là Thánh địa mà nữ tử khắp thiên hạ đều tha thiết ước mơ.

Sẽ không có bất kỳ nữ tử nào nhẫn tâm cự tuyệt cái ôm của Quân Tiêu Dao.

Thiếu nữ cũng vậy.

Nàng chỉ không biết vị công tử như trích tiên nhân này.

Sao bỗng nhiên lại ôm mình.

Nàng có thể nghe ra được một tia hoài niệm từ trong giọng nói của Quân Tiêu Dao.

Dường như Quân Tiêu Dao đã biết nàng từ rất lâu rồi.

Khiến cho thiếu nữ có hơi mờ mịt.

Nhưng cảm giác khó hiểu này đã bị sự ôn nhu mai một đi rất nhanh.

Nàng chỉ cảm thấy ấm áp, dễ chịu.

Thân là nhân bạt, nhận hết các loại phản bội, ức hiếp đánh đập.

Chưa từng có người nào đưa tay ra giúp đỡ nàng.

Chớ nói chi là được một cái ôm.

Không một ai muốn chạm vào nhân bạt, cứ như thể chỉ tiếp xúc thôi sẽ bị lây nhiễm khí tức thấp hèn ấy.

Một khắc sau, Quân Tiêu Dao mới buông lỏng ra một chút.

Nếu lúc này khuôn mặt thiếu nữ kia không có vết sẹo và bụi bẩn.

Vậy nhất định hắn sẽ thấy một khuôn mặt đỏ ửng.

Nhìn khuôn mặt đó, Quân Tiêu Dao khẽ thở dài một cái.

Hắn chỉ hận mình không tìm được nàng sớm một chút.

Hắn nâng ống tay áo, nhè nhẹ lau sạch vết máu nơi khóe miệng nàng.

“Công tử, y phục của ngài bẩn mất rồi…” Thiếu nữ yếu ớt nói.

Trong mắt nàng, giá trị của mình còn không bằng một bộ quần áo sạch sẽ.

Quân Tiêu Dao chỉ cười cười.

Hắn lau sạch vết bẩn và vết máu che kín khuôn mặt nhỏ của thiếu nữ như lau trân bảo.

Thiếu nữ chăm chú nhìn Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao vừa mới lạnh lùng như thần minh dễ dàng đánh giết bọn Hth.

Cùng với Quân Tiêu Dao đang dịu dàng lau hai gò má của mình đây, là cùng một người sao?

“Nàng tên là gì?”

Quân Tiêu Dao hỏi.

Thiếu nữ sững sờ, sau đó nói: “Ta… ta không có tên.”

Từ khi nàng có ý thức, nàng chỉ có một mình.

Đương nhiên, sẽ không có một ai đặt tên cho một nhân bạt ti tiện.

“Vậy ta có thể đặt tên cho nàng chứ?”

Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Thiếu nữ mở to hai mắt, nhìn Quân Tiêu Dao một cái, rồi nhu thuận gật gật đầu.

“Vậy… gọi nàng là Y Y được không?”

“Y Y…” Thiếu nữ tự lẩm bẩm cái tên mới.

Nàng nhoẻn cười.

Đôi mắt đẹp màu vàng kim nhạt cong cong thành vành trăng khuyết.

“Y Y, ta tên Y Y…”

Thiếu nữ, không, giờ này nên gọi là Y Y, nở nụ cười xán lạn.

Nàng chưa bao giờ có tên, cuối cùng bây giờ đã có tên.

Đây là lần đầu tiên Y Y mỉm cười từ tận trong lòng, từ khi có ý thức.

Bình Luận (0)
Comment