Chương 2247: Dung nhập Đế Nữ Châu Bạt tộc
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mấy vị Thánh Nhân chân truyền còn lại lấy được thân phận xong, lúc cử hành nghi thức thậm chí còn đốt hương tắm rửa. Kết quả Quân Tiêu Dao ngay cả đến cũng chẳng muốn đến.
Một vị Thánh Nhân chân truyền cười khổ lắc đầu, nói với mấy vị Thánh Nhân chân truyền còn lại:
“Trước đó ta còn có bất mãn về việc Vân Tiêu thiếu chủ trực tiếp trở thành Thánh Nhân chân truyền.”
“Nhưng bây giờ xem ra, Vân Tiêu thiếu chủ cơ bản không hề để ý tới cái thân phận Thánh Nhân chân truyền này.”
“Thân phận mà chúng ta tha thiết ước mơ, với hắn mà nói lại là có cũng được mà không có cũng chẳng sao, cũng không hề để bụng.”
Mấy vị Thánh Nhân chân truyền này, ai nấy đều cười khổ một tiếng.
Với tầm mắt của Quân Tiêu Dao, đại khái cũng không hề đặt danh nghĩa Thánh Nhân chân truyền này vào trong mắt.
Người so với người, tức chết người mà!
Ở chỗ sâu Tắc Hạ Học Cung, tại một nơi linh đảo lơ lửng non xanh nước biếc. Những linh đảo lơ lửng này có khắc đủ loại trận pháp, không chỉ có thể ngăn cách thăm dò ngoại giới mà còn có thể ngưng tụ linh khí vân vân.
Chỉ có Thánh Nhân chân truyền mới có thể hưởng thụ nơi động thiên phúc địa này.
Quân Tiêu Dao đang trú ở đây.
Hắn cũng không phải cố hết sức không đến tham gia lễ nhập học mà là thật sự có chuyện cần phải xử lý.
Quân Tiêu Dao nhìn Y Y đang ở xung quanh linh đảo tựa như con bướm qua lại tò mò nhìn quanh, mỉm cười ấm áp.
Với Y Y liên tục vùng vẫy ở tầng dưới chót nhất mà nói thì cái linh đảo lơ lửng này thật sự không khác gì Thiên Đường.
Quân Tiêu Dao nghĩ tới đây, trong mắt lộ ra chút vẻ thương tiếc.
Mặc dù hắn vẫn chưa thể khẳng định chắn chắn trăm phần trăm rằng Y Y chính là một trong bốn hồn của Khương Thánh Y. Nhưng nàng nhất định không tránh khỏi có liên quan tới Khương Thánh Y.
Chẳng qua bây giờ trên người Y Y còn có rất nhiều bí mật cần Quân Tiêu Dao đi thăm dò.
Ngoài quan hệ giữa Y Y và Đế Nữ Bạt ra, vì sao nàng lại có thể cảm ứng được một số vật phẩm quan trọng trên người Sở Tiêu, điều này cũng đáng giá cân nhắc.
“Y Y.”
Quân Tiêu Dao gọi một tiếng.
“Tiêu Dao…”
Y Y nghe tiếng chạy tới, quả thật giống hệt như bé cún con đáng yêu.
Mặc dù trước đó nàng vẫn muốn gọi Quân Tiêu Dao công tử.
Nhưng Quân Tiêu Dao không cho phép nàng gọi như vậy.
Y Y vẫn gọi như cũ, cũng đã trở thành thói quen rồi.
Ở trong mắt nàng, thân phận của Quân Tiêu Dao cao quý, lai lịch bất phàm. Với những người khác mà nói là tồn tại ngồi tít trên cao.
Nhưng với nàng thì hắn lại hơi dịu dàng thái quá.
“Y Y, ngươi cũng nên rửa mặt chải đầu tắm rửa một phen đi, dù sao từ nay về sau ngươi đã có cuộc sống mới.”
“Không ai còn dám bắt nạt ngươi nữa, ngươi cũng không cần phải giãy giụa ở tầng dưới chót nhất.”
“Đây thật sự không phải đang nằm mơ sao?” Y Y nhỏ giọng thì thầm.
Cho tới bây giờ nàng luôn có cảm giác kiểu như đang nằm mơ vậy.
Từ Bạt nhân ti tiện không bằng heo chó, đến bây giờ đi theo bên người Quân Tiêu Dao, còn đi vào trong tòa linh đảo lơ lửng giống như Thiên Đường này. Y Y quả thật có cảm giác kiểu như đã cách qua mấy đời.
“Đương nhiên không phải rồi.” Quân Tiêu Dao mỉm cười, dùng tay vuốt ve cái mũi ngọc tinh xảo của Y Y một cái.
Y Y cúi đầu, hơi có vẻ thẹn thùng.
Ở sau lưng linh đảo lơ lửng có một cái linh tuyền trong suốt, sương mù mờ mịt.
Y Y tiếp tục đi tới chỗ này.
Có điều Quân Tiêu Dao đang đứng ở bên cạnh lại dường như không hề có ý muốn rời đi.
“Tiêu Dao?”
Nàng thấy Quân Tiêu Dao không hề có động tác muốn rời đi, đôi mắt to xinh đẹp của Y Y lộ ra vẻ thắc mắc.
“Ta đến giúp ngươi.” Quân Tiêu Dao mỉm cười nói.
Hắn muốn tự mình ra tay.
Đây cũng là một loại bù đắp ấy mà.
Bù đắp cho việc hắn tìm thấy Y Y trễ như vậy, để cho nàng phải chịu khổ nhiều như vậy.
Lỗ tai Y Y lập tức nóng lên.
Mặc dù nàng hơi thẹn thùng nhưng vẫn nhìn ra được vẻ chân thành trong mắt Quân Tiêu Dao.
Hắn cũng không phải có tư tưởng gì, chỉ là thương yêu nàng một cách đơn thuần mà thôi.
Nàng nghĩ tới đây, vẫn như cũ nén cảm giác ngại ngùng xuống, cởi chiếc áo choàng bẩn thỉu của mình ra, để lộ ra cơ thể đầy rẫy vết thương.
Quân Tiêu Dao khẽ than một tiếng.
Cả người Y Y hầu như không thấy có một mảng da thịt trắng mịn. Tất cả đều là máu bầm và vết thương.
Giờ phút này ánh mắt của Quân Tiêu Dao hoàn toàn trong sáng, chỉ hơi lộ ra vẻ thương xót.
“Rất khó coi đúng không…”
Y Y cúi đầu.
Nàng biết, mình là một vai hề xấu xí.
Khắp người toàn là thương tích, không có lấy một mảng da lành lặn.
Ngay cả nữ tử cũng không sánh bằng, chớ nói chi là so với hai vị tỷ tỷ xinh đẹp trước đó.
“Sao có thể thế được chứ?” Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Hắn lấy ra một cái khăn tắm trắng như tuyết, lau sạch thân thể mềm mại của Y Y tựa như là đang lau chùi món đồ sứ trân quý vậy.
Y Y nhìn vẻ mặt tỉ mỉ nghiêm túc của Quân Tiêu Dao, không khỏi có chút mê mẩn.
Vì cái gì chứ?
Nam tử tựa như trích tiên này vì cái gì lại đối xử tốt với nàng như vậy?
Còn nàng, vì sao lại tín nhiệm hắn một cách khó hiểu, còn có cảm giác kiểu như thân thiết với hắn là sao?
Trong lòng Y Y không biết.
Nàng chỉ biết là, nếu như nàng và Quân Tiêu Dao ở cùng nhau thì nàng sẽ rất yên tâm, rất thoải mái.
Nàng đồng ý phơi bày tất cả mọi thứ của mình cho Quân Tiêu Dao.
Cho dù là vết sẹo xấu xí nhất trên người.
Sau một phen tắm rửa lau chùi, thân thể Y Y đã trở nên vô cùng sạch sẽ.
Mặc dù vẫn như cũ có máu bầm và vết sẹo gai mắt.
Lúc này, Quân Tiêu Dao móc ra một vật. Chính là bảo vật mà trước đó hắn đã đánh dấu, Đế Nữ Châu Bạt tộc.
Chíu chíu!
Viên Đế Nữ Châu Bạt tộc này đột nhiên có phản ứng, tỏa ra ánh sáng rực rỡ chói mắt.
Quân Tiêu Dao nhíu mày.
Mặc dù bản thân cả tòa linh đảo lơ lửng này đã có trận pháp ngăn cách, người bên ngoài cũng sẽ không thể tùy tiện nhìn trộm. Nhưng Quân Tiêu Dao vẫn vung tay lên một cái. Đường vân Cấm Tiên tầng thứ tư hiện lên, phong kín toàn bộ xung quanh linh đảo, khiến cho khí tức không cách nào tiết ra ngoài.