Chương 2264: Cục diện đã định, Hàn Bình An tức giận bỏ đi
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Mà một bên khác, khuôn mặt mo cứng nhắc lạnh lẽo của Cố phu tử lúc này cũng kín đáo biến hóa.
Ánh mắt có hơi yếu ớt.
“Ta không tin. Trong đó chắc chắn có gì đó mờ ám!”
Hàn Bình An nhịn không được mà gào lên dữ tợn.
Y đã tu hành nhiều năm chính vì muốn đạt được Thiên Chương Thánh Quyển, trở thành người thừa kế chính thống của Nho môn.
Nhưng hiện giờ.
Tự nhiên nửa đường nhảy ra một Quân Tiêu Dao cướp đi tất cả hy vọng của y.
Đổi lại là ai cũng phải sụp đổ.
Một số tiên sinh, đệ tử học cung xunh quanh nhìn sang Hàn Bình An, sẽ nhíu mày.
Lúc này Hàn Bình An nào còn có chút phong phạm tiểu sư thúc nữa.
Như một tên lưu manh vô lại vậy.
Sự thật bày ra trước mắt đây, còn có thể phản bác gì nữa?
“Hàn Bình An, ý ngươi là, Hạo Nhiên Thánh Tâm này là giả sao?”
“Lùi thêm bước nữa, chẳng lẽ Thiên Chương Thánh Quyển cũng sẽ nhận lầm người?”
Yến Thanh Hoa từ tốn hỏi.
Từ đầu tới cuối bà vẫn luôn đứng về phía Quân Tiêu Dao.
Lúc này, nghịch cảnh của Quân Tiêu Dao nghịch chuyển, chẳng những hắn hiển lộ ra được Hạo Nhiên Thánh Tâm, còn được Thiên Chương Thánh Quyển tán thành.
Đương nhiên bà phải kiệt lực bảo vệ hắn rồi.
Về vấn đề Y Y là Bạt tộc.
Nói thật, trước mặt Hạo Nhiên Thánh Tâm, cái gì cũng có thể bàn được.
Nghe Yến Thanh Hoa nói vậy, sắc mặt Hàn Bình An khó nhìn vô cùng.
“Phu tử.”
Y nhìn sang Cố phu tử.
Cố phu tử vẫn luôn chống đỡ say lưng y.
Nhưng điều khiến Hàn Bình An lo lắng là.
Lúc này sắc mặt Cố phu tử cũng hơi nghưng túc lại, sau đó nói,
“Bình An, tất cả đều phải dựa theo quy tắc, có được Hạo Nhiên Thánh Tâm thì có thể mở ra Thiên Chương Thánh Quyển, điều này quả thực không thể nghi ngờ.”
Mặc dù Cố phu tử rất cứng nhắc khắc nghiệt.
Thậm chí mới đầu ông ta còn muốn tiêu diệt Y Y.
Nhưng người thế này lại có ưu điểm.
Đó là, cực kỳ tuân thủ quy tắc, công bằng.
Quân Tiêu Dao có được Hnt, lại đc Thiên Chương Thánh Quyển tán thành.
Dựa theo quy tắc, hắn đích thật là người thừa kế chính thống của Nho môn, là người thừa kế Thánh Nho.
“Làm sao có thể.”
Hàn Bình An nghe vậy mặt mũi trắng bệch.
Y biết tính Cố phu tử.
Sở dĩ Cố phu tử vẫn luôn chiếu cố cho Hàn Bình An chính là người thừa kế Nho môn sau này.
Nhưng hiện tại, sự thật đã chứng minh, Hàn Bình An không phải.
Cho nên, theo quy tắc thì, Hàn Bình An cũng sẽ không thể có được ưu đãi gì.
Nói cách khác, từ khi Quân Tiêu Dao hiển hóa ra được Hạo Nhiên Thánh Tâm.
Hàn Bình An mang hạo nhiên chi tâm không còn quan trọng như trước nữa.
Mặc dù không đến mức có cũng được không có cũng không sao, nhưng cũng không phải là không thể không có y.
“Đúng rồi, còn có Thánh phu tử. Thánh phu tử tiền bối, bên cạnh Vân Tiêu có Bạt tộc, chẳng lẽ có thể dễ dàng để cho người này trở thành chính thống Nho môn sao?”
Hàn Bình An ngửa mặt lên trời gào lên chất vấn.
Nhưng mà, không có câu trả lời.
Với tu vi của Thánh phu tử, chắc hẳn ông ấy đã sớm biết được toàn bộ động tĩnh của Tắc Hạ Học Cung.
Nhưng hiện tại lại không có phản ứng gì, cũng không có câu trả lời.
Hiển nhiên là ngầm đồng ý.
“Ha ha.”
Khi thấy ngay cả Thánh phu tử vẫn luôn khá coi trọng mình cũng không trả lời.
Hàn Bình An cười ha ha.
“Buồn cười, thật sự buồn cười, một kẻ thông đồng với Bạt tộc lai có thể được Thiên Chương Thánh Quyển tán thành!”
“Tắc Hạ Học Cung này là thứ gì chứ? Nếu đã vậy, thì chỉ có một biện pháp.”
“Hoặc là hắn đi, hoặc là ta đi!”
Hàn Bình An nói hiên ngang lẫm liệt, trách trời thương dân.
Nhưng ba vị phu tử đều im lặng.
Hàn Bình An sững sờ, quay người rời đi.
Đi xa rồi mới nói vọng trở lại: “Hàn mỗ đi thật đây!”
Vẫn im lặng.
Từ phu tử, cho tới đệ tử học cung bình thường, đều không một ai mở miệng giữ lại.
Mẹ nó chứ!
Trong lòng Hàn Bình An rất muốn chửi ầm lên.
Chỉ cần có một người giữ lại, y cũng sẽ mượn cớ này mà ở lại.
Nhưng lại không một ai.
Y lại nhìn sang Sở Tiêu.
Nhưng lúc này Sở Tiêu lại đang cúi đầu, đấu tranh trong lòng.
Mặc dù Hàn Bình An và hắn ta quan hệ không tệ.
Nhưng nếu lúc này hắn ta lại một mình mở lời, chẳng phải sẽ bị người ta chú ý sao?
Không thể không nói, con người ai cũng ích kỷ.
Cho dù là Sở Tiêu cũng không ngoại lệ.
Mặt Hàn Bình An hơi đỏ lên, khóe mắt giật giật.
Trong cơn nóng giận, y lách mình rời đi.
Hàn Bình An rời đi rồi, bầu không khí mới hòa hoãn một chút.
“Không đuổi theo sao?”
Phó phu tử bỗng nhiên hỏi.
“Chỉ hờn dỗi một chút thôi, chờ y suy nghĩ minh bạch rồi sẽ quay về.”
Cố phu tử trả lời.
“Tiểu Vân Tiêu, nhân quả từ nữ nhân này mà ra, phải chăng có thể nói một chút?”
Yến Thanh Hoa chỉ vào Y Y, hỏi.
Mặc dù cục diện đã định, nhưng dù sao thân phận Bạt tộc cũng quá nhạy cảm.
Quân Tiêu Dao cũng giải thích một chút.
Đương nhiên, hắn sẽ không nói gì chi tiết.
Chỉ nói là thấy Y Y bị Bạt tộc đuổi giết nên mới tiện tay cứu mà thôi.
“Nho môn giảng hữu giáo vô loại, mà nàng cũng chưa từng làm chuyện gì thương thiên hại lý, càng chưa từng làm tổn thương bất kỳ ai.”
“Vậy xin hỏi, nàng có tội tình gì?”
Quân Tiêu Dao thản nhiên hỏi.
Hắn vừa dứt lời, cho dù là Cố phu tử cũng im lặng, không nói gì.
Nếu là Bạt tộc, chỉ sợ sẽ có người chỉ trích.
Nhưng chỉ là nhân bạt, mặc dù tự đáy lòng đám người ở đây đều xem thường nhân bạt.
Nhưng cũng không thể không thừa nhận, nhân bạt đúng là không có tính uy hiếp gì, chỉ là tạp huyết mà thôi.
“Không ngờ Quân công tử lại nhân nghĩa như vậy, dù là nhân bạt cũng nguyện ý cứu giúp.”
Đạm Đài Minh Châu cảm động.
“Đúng vậy, Quân công tử vẫn luôn vậy mà. Khi đó ngài ấy ra tay cứu tỷ cũng là như thế.”
Ánh mắt Đạm Đài Thanh Tuyền ấm áp dịu dàng.
Hắn vẫn luôn là một người dịu dàng.
Nhưng Sở Tiêu lại phiền muộn vô cùng.
Hắn biết, tình huống khi đó chắc chắn không phải như vậy.
Thậm chí, nói không chừng cái chết của Hạc Tử Hiên cũng không thoát khỏi liên quan tới Quân Tiêu Dao.
Nhưng mà…
Hiện giờ Sở Tiêu còn có thể làm gì chứ?
Nếu hắn ta nói ra hết mọi chuyện.
Đám người ở đây sẽ tin tưởng hắn ta, hay sẽ tin Quân Tiêu Dao mang Hạo Nhiên Thánh Tâm đây?
Cho nên, Sở Tiêu không phải kẻ ngốc, hiện tại hắn ta chỉ có thể nén giận.