Chương 2274: Ai cũng có tính toán của riêng mình
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghe được lời Sở Phi Phàm, Sở Tiêu cũng coi là hiểu rõ.
Nếu như vậy thì mọi việc đã hoàn toàn thông tỏ rồi.
Đối với một vài thiên kiêu vương giả cổ đại bị phong ấn, vạn năm đều là thoáng qua mà thôi.
"Tiếp theo đây, ta muốn thu thập các tộc nhân còn lại."
"Ngoài ra, cũng đang tìm lại di tàng trong tộc lưu lại."
"Về sau tại Huyền Ương thế giới ta phát hiện ra một chút manh mối, kết quả di tàng đó lại trống rỗng, hẳn là bị ngươi khác lấy đi rồi." Sở Phi Phàm từ tốn nói.
Thần sắc Sở Tiêu lập tức cảnh giác.
Nhìn thấy dáng vẻ đề phòng này của Sở Tiêu, Sở Phi Phàm hơi cười nói.
"Ha ha , dựa theo bối phận, ta đều có thể làm lão tổ của ngươi rồi, gọi ngươi một câu là Sở Tiêu lão đệ cũng không quá đáng chứ?"
"Ngươi hà tất phải đề phòng như thế, chúng ta là người đồng tộc huyết mạch tương liên mà."
Sở Tiêu im lặng không nói.
Mặc dù là đồng tộc, nhưng nói thật, đối với Sở Phi Phàm, hắn ta cũng không có cái cảm giác gọi là đồng tộc thân thiết.
Sở Phi Phàm này, bởi vì bản thân là vương giả cổ đại bị phong ấn, địa vị cao cao tại thượng.
Cả người, đều có một loại khí độ ung dung hoa quý.
Mà Sở Tiêu, thì quật khởi từ con số không, có thể nói là giai cấp như sợi cỏ.
Mặc dù là đồng tộc, nhưng giai cấp thượng vị giả và sợi cỏ, có thể hoà hợp sao?
Hơn nữa, Sở Tiêu luôn có cảm giác, Sở Phi Phàm này, đang dùng góc độ của kẻ bề trên để nhìn xuống hắn ta.
Hắn ta giống như là một kẻ phụ thuộc vậy.
Điều này khiến cho Sở Tiêu vẫn luôn tự cho mình là siêu phàm, trong lòng vô cùng khó chịu.
Mà nhìn thấy thần sắc này của Sở Tiêu, đáy mắt Sở Phi Phàm cũng có một tia suy nghĩ.
Nói thật, nếu như là trước kia, với địa vị của gã, đối với cái gọi là bàng chi, gã quả thật sẽ coi như sâu kiến.
Nhưng hiện giờ thì khác.
Sở thị đế tộc đã xuống dốc.
Mà Sở Tiêu trước mặt này, có vẻ như cũng có cơ duyên và sức mạnh của mình, khiến Sở Phi Phàm không thể coi thường.
Nhưng từ đầu đến cuối, Sở Phi Phàm đều không đặt địa vị của mình ngang hàng với Sở Tiêu.
Chi thứ chính là chi thứ, làm sao có thể có địa vị giống với dòng chính được?
"Trước tiên không nói đến những thứ khác, nhưng tại sao ngươi lại muốn sát hại Hàn Bình An?" Sở Tiêu nói.
Cũng là bởi vì Sở Phi Phàm sát hại Hàn Bình An, nên mới khiến hắn ta như là chó nhà có tang chạy trốn.
Hơn nữa còn sinh ra vết rách to lớn với Đạm Đài Thanh Tuyền.
Đáy mắt Sở Phi Phàm, hiện lên một tia ánh sáng, nhưng cuối cùng gã vẫn nói.
"Chẳng qua là trong lúc tìm di tàng của gia tộc, lại phát hiện áo choàng của một vài tiền nhân, vì thế cần cướp đoạt tam giáo bản nguyên."
"Cũng chính là hạo nhiên chi tâm của Nho môn, hoàn mỹ phật thai của Phật môn, vạn đạo chi nguyên của Đạo môn."
Sở Phi Phàm, cũng không giải thích quá nhiều.
Cũng không nói tỉ mỉ, áo choàng mà gã lấy được, chính là công pháp truyền thừa của Đấu Thiên Chiến Hoàng, Chiến Hoàng huyền công!
"Nếu đã như vậy..."
Sở Tiêu không hiểu quá nhiều về bí ẩn tam giáo, nhưng hắn ta tự nhiên cũng hiểu rõ, Sở Phi Phàm sẽ không nói toàn bộ cho hắn ta biết.
"Nếu đã như vậy, thì tạm biệt."
Sở Tiêu muốn rời đi.
Nếu như đổi lại là những người khác, giờ phút này Sở Tiêu sợ là đã sớm ra tay rồi.
Dù sao hắn ta cũng hận không thể chém người đã vu oan hãm hại mình thành muôn mảnh.
Nhưng bây giờ chân tướng rõ ràng.
Sở Tiêu cũng biết, Sở Phi Phàm thân là vương giả bị phong ấn, thực lực có mà có thể đoán được.
Có thể đơn độc giết thiên kiêu vương giả Hàn Bình An, càng thêm chứng minh thực lực của gã.
Sở Tiêu tự biết rõ, mình rất khó giết Sở Phi Phàm, vì thế chỉ có thể coi như thôi.
"Sở Tiêu lão đệ chờ một chút đã." Sở Phi Phàm nói.
"Sao thế?"
Sở Tiêu khẽ nhíu mày.
Hắn ta cũng không muốn liên quan đến Sở Phi Phàm.
Sở Phi Phàm hơi cười một tiếng, chợt lấy ra một vật
Khi thấy món đồ kia lúc, ánh mắt Sở Tiêu bỗng dưng ngưng lại.
Trong tay Sở Phi Phàm, rõ ràng là một tấm lá vàng lưu chuyển khí tức thời gian nhàn nhạt.
Tàn trang của Thời Thư!
"Ở trên người của Sở Tiêu lão đệ, ta cũng cảm nhận thấy khí tức tương tự, chắc hẳn Sở Tiêu lão đệ cũng có tàn trang Thời Thư." Sở Phi Phàm mỉm cười.
Sở Tiêu lập tức dừng bước.
Đúng vậy.
Hiện tại việc hắn ta cần làm nhất, chính là tìm kiếm Thời Thư, đây là át chủ bài giúp hắn ta lật ngược tình thế, thậm chí đối kháng với Quân Tiêu Dao!
"Tại sao ngươi lại có..." Ánh mắt Sở Tiêu nhìn chằm chằm tàn trang Thời Thư kia một lúc.
"A, Thời Thư là một trong chín đại thiên thư, vốn là của Sở thị đế tộc chúng ta."
"Bản thân ta đã từng là thiên kiêu sáng chói nhất của Sở thị đế tộc, tự nhiên cũng có được một trang Thời Thư để lĩnh hội."
"Về sau Sở thị đế tộc xuống dốc, Thời Thư tứ tán, ở chỗ ta cũng chỉ có một tờ thôi." Sở Phi Phàm nói.
"Vậy ngươi lấy nó ra là có ý gì?"
"Sở Tiêu lão đệ không muốn Thời Thư sao?" Sở Phi Phàm nói.
"Chẳng lẽ ngươi không muốn?" Sở Tiêu nói.
Hắn ta sẽ không ngây thơ như vậy, cho rằng Sở Phi Phàm sẽ chắp tay nhường bảo vật như thế cho người khác, cho dù là hắn đồng tộc.
"Ha ha, Thời Thư đương nhiên là chí bảo khó mà có được, nhưng hiện tại, ta càng cần tam giáo bản nguyên hơn."
"Có tam giáo bản nguyên, thực lực của ta cũng sẽ phát sinh biến hóa về chất, Thời Thư thì ngược lại có cũng được mà không có cũng không sao."
"Chúng ta làm một giao dịch được chứ, ngươi hỗ trợ ta đoạt được tam giáo bản nguyên, đến lúc đó, ta sẽ giao trang Thời Thư này cho ngươi."
Ánh mắt Sở Tiêu lóe lên.
Hắn ta biết, Sở Phi Phàm nhất định là đạt được truyền thừa và địa vị cực lớn.
Nhưng dù vậy, cũng không thể không nhìn ra được sự cường đại của Thời Thư.
Đây chính là sức mạnh thời gian cường đại nhất.
"Muốn lợi dụng ta?"
Trong lòng Sở Tiêu âm thầm cười lạnh.
Nhưng thuận theo ý Sở Phi Phàm thì sẽ như thế nào?
Hắn ta là người có vận may lớn, đến lúc đó, nói không chừng chẳng những có thể đạt được Thời Thư, mà còn có thể đoạt được cả những thứ mà Sở Phi Phàm truyền thừa.
Khi đó, hắn ta sẽ trở thành người mà không ai ở thế hệ trẻ tuổi có thể địch lại được.
Cũng có vốn liếng để chống lại Quân Tiêu Dao.