Chương 2295: Tấn công cửa Phong Ma
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ai, vũ trụ Huyền Hoàng lại là một cái vũ trụ Đa Nguyên, muốn kiểm soát khó khăn biết bao.” Vân Thái Đẩu khẽ lắc đầu.
Nếu như có thể thì có một mạch đế tộc nào mà không muốn hoàn toàn kiểm soát cái vũ trụ Đa Nguyên Huyền Hoàng này đâu chứ?
Nhưng đây cơ bản là chuyện không có khả năng.
Ít nhất thì cho đến bây giờ cũng không tìm ra được cách tốt nhất.
Kể cả cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa này, cùng lắm cũng chỉ là một cái manh mối mà thôi.
“Phải không…”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao hơi lóe lên.
Đừng nói những đế tộc khác, ngay cả đế tộc Vân thị cường thế nhất cũng cho rằng kiểm soát vũ trụ Huyền Hoàng cơ bản là chuyện không có khả năng.
Nhưng với Quân Tiêu Dao mà nói, ở trong từ điển của hắn không có không thể.
Có thể tưởng tượng được, nếu như đế tộc Vân thị có thể chiếm giữ, thậm chí nắm trong tay toàn bộ vũ trụ Đa Nguyên Huyền Hoàng. Thế thì đế tộc Vân thị sẽ hùng mạnh đến cỡ nào?
Sợ là đủ để thiết lập nội tình thế lực mạnh nhất Giới Hải.
Ngay lúc Quân Tiêu Dao còn đang âm thầm nghĩ cách thì đột nhiên có một giọng nói máy móc vang lên trong đầu hắn:
“Đinh, chúc mừng ký chủ, đánh dấu mới đã được làm mới.”
“Mời đánh dấu ở trong vũ trụ Huyền Hoàng!”
Tầm mắt Quân Tiêu Dao ngầm thu lại.
Không biết lần này có thể đánh dấu ra vật gì tốt ở trong vũ trụ Đa Nguyên Huyền Hoàng đây?
Kế đó, Quân Tiêu Dao lập tức cáo lui, quay về Thiếu Đế Cung.
Y Y cũng đang ở đây.
Y Y nhìn Quân Tiêu Dao, đột nhiên lên tiếng: “Vật đó, trước đây người nọ cũng có.”
“Cái này sao?” Quân Tiêu Dao lấy cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa ra.
Y Y khẽ gật đầu.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao có vẻ sâu xa.
Người nọ trong miệng Y Y ám chỉ đương nhiên là Sở Tiêu đã đụng phải trong kho tàng đế tộc Sở thị lưu lại ở thế giới Huyền Ương trước đó.
Khi đó Y Y đã nói, trên người hắn ta hình như có vật gì đó.
Bây giờ tạm thời không nói, sao Y Y lại có thể cảm giác được cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa này chứ?
Ít nhất thì cũng đã chứng minh, chắc hẳn Sở Tiêu đã núp ở trong kho tàng đế tộc Sở thị lưu lại. Hắn ta cũng nhận một cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa như vậy.
Đây đã có thể chứng minh, trước đó đế tộc Sở thị từng tiến vào vũ trụ Huyền Hoàng, đồng thời còn tìm được một cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa.
“Cục diện thế này ngược lại thú vị hơn rồi.”
Quân Tiêu Dao vuốt ve cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa này, trong lòng bắt đầu có chút tính toán.
Mặc kệ thế nào, cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa này khẳng định có liên quan đến cơ duyên lớn trong vũ trụ Huyền Hoàng.
Sở Tiêu cũng đã nhận được một cái chìa khóa giống hệt như vậy, nói không chừng có thể vừa khéo đảm nhiệm chức vụ của một con chuột tầm bảo, giúp hắn đi tìm cơ duyên.
“Đúng rồi, vị trí hiện tại của hắn…”
Quân Tiêu Dao lặng lẽ cảm ứng một đạo ấn ký nguyên thần lưu lại ở trong hồ lô Càn Khôn của Sở Tiêu.
“Ồ, ở chỗ đó sao, xem ra bọn họ quả nhiên muốn làm chuyện ấy.”
Sau một phen cảm ứng, trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên vẻ suy tư.
Sau đó, Quân Tiêu Dao một mình một người rời khỏi đế tộc Vân thị, không đánh động tới bất kỳ ai.
Hắn chỉ là muốn chứng kiến thời khắc sóng lớn dấy khởi mà thôi.
Thế giới Phong Ma chính là một cái Đại Thiên thế giới ở trong Giới Hải.
Hơn nữa sở dĩ thế giới này nổi danh là do ở chỗ này có một khu di tích cổ xưa tên là cửa Phong Ma.
Mà lai lịch của cửa Phong Ma này còn rất khó lường.
Chính là lúc trước, sau khi người sáng lập Tam giáo đại chiến với Ma Quân xong, một phần đồ vật không cách nào hủy diệt được đã bị phong ấn ở trong cửa Phong Ma.
Mà cửa Phong Ma thì lại do một mạch cổ tộc hùng mạnh đời đời kiếp kiếp canh giữ.
Giờ phút này, ở nơi sâu thế giới Phong Ma.
Một cánh cửa lớn màu đen cao chừng mấy vạn trượng đang lơ lửng ở chỗ sâu trong vũ trụ tối tăm không ánh mặt trời.
Mặt ngoài có khắc vô số Thánh văn, Đạo văn, Phạn văn, kèm theo một luồng khí tức nguyên lực Tam giáo.
Chính là cửa Phong Ma.
Ở cách cửa Phong Ma không xa có một vị lão giả đang ngồi xếp bằng vĩnh cửu, phát ra khí tức Đại Đế. Chính là cổ tổ cổ tộc canh giữ cửa Phong Ma.
Ở xung quanh còn có mấy luồng khí tức, tất cả đều là cấp bậc Chuẩn Đế.
Cửa Phong Ma không chỉ được Tam giáo tự mình bày xuống trận pháp phong ấn cực mạnh mà thậm chí còn có một vị Đại Đế và mấy tôn Chuẩn Đế tọa trấn quanh năm.
Một khắc nào đó, chợt… vị cổ tổ này bỗng dưng mở hai mắt ra.
Lực lượng pháp tắc trong mắt phảng phất như biến thành thanh kiếm sắc bén, đâm thẳng vào hư không:
“Quả nhiên ngươi vẫn đến.”
Trong hư không, một cái bóng ma đeo mặt nạ sắt hiện ra, chính là Ma Thần Tương đã chạy thoát khỏi địa lao Tù Giới.
“Ma Thần Tương, ngươi thế này là tự chui đầu vào lưới đúng không?”
Vị cổ tổ này cất giọng bình thản nói.
“Sao biết được chứ?” Ma Thần Tương thản nhiên đáp lời.
“Cho dù ngươi đã trốn thoát khỏi địa lao nhưng thực lực còn lâu mới đạt tới đỉnh phong.”
“Đừng nói có chúng ta ở đây, cho dù không có thì một mình ngươi cũng không cách nào phá được cửa Phong Ma.”
“Ồ, thế à, thế thì ngươi cũng không khỏi quá coi thường Mạt Nhật Thần Giáo ta rồi.”
Tiếng Ma Thần Tương vừa dứt, xung quanh lại xuất hiện thêm mấy bóng người, đều ở cấp bậc Chuẩn Đế.
Đây là một ít dư nghiệt của Mạt Nhật Thần Giáo đã tản ra ở Giới Hải trước đó.
“Thế này thì có tác dụng gì, không bao lâu nữa, cường giả Tam giáo sẽ lập tức đến viện trợ.” Vẻ mặt của vị cổ tổ này vẫn bình thản như cũ.
“Chà… vậy nếu… cộng thêm chúng ta thì sao?”
Đột nhiên có giọng nói khàn khàn vang lên.
Hư không đột nhiên nứt ra, ánh sáng tím yêu dã phóng ra.
Rõ ràng là khe nứt hư không!
Có bóng dáng khí tức kinh khủng từ trong đó bước ra, chính là Đại Đế của Bạt tộc!
“Cái gì, các ngươi!”
Vẻ mặt cường giả trông coi cửa Phong Ma cũng chợt biến đổi.
Ma Thần Tương và Bạt tộc lại cấu kết lẫn nhau nhanh như vậy, đây xác thật là việc mà bọn họ không hề nghĩ đến.
Hơn nữa trong khe nứt hư không vẫn còn Bạt tộc liên tục không ngừng xuất hiện:
“Giết!”
Một hồi chiếu đấu tấn công và phòng thủ ở cửa Phong Ma trong nháy mắt nổ ra.
Cường giả cổ tổ trấn giữ cửa Phong Ma vội vàng đưa tin tới Tam giáo.
Nhưng bọn họ có đến thì cũng cần phải có thời gian.
Còn Ma Thần Tương và Bạt tộc đã lên kế hoạch từ sớm rồi.