Chương 2298: Dường lùi của Ma Quân, sách lược nuôi cổ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Lòng Quân Tiêu Dao nháy mắt sáng tỏ.
Bản nguyên của Ma Quân!
Đây chính là thứ bị phong ấn trong cửa Phong Ma.
Bản nguyên mà Ma Quân để lại!
Sau khi phá vỡ phong ấn, bản nguyên Ma Quân đã bỏ chạy đi tìm kí chủ phù hợp.
Còn Quân Tiêu Dao vừa vặn đang ở thế giới Phong Ma, hơn nữa tố chất về mọi mặt đều hoàn mỹ không tỳ vết, đương nhiên là trở thành kí chủ tốt nhất của bản nguyên Ma Quân rồi.
Quân Tiêu cảm giác dường như có một luồng sức mạnh vô cùng vô tận đang xuất hiện bên trong cơ thể của mình.
Loại cảm giác này giống như mình chính là chúa tể duy nhất ở giữa trời đất vũ trụ vậy.
Đây là một loại cảm giác rất tuyệt vời.
Nhìn xuống trời xanh, nắm duyên sinh diệt.
Nhưng đầu óc Quân Tiêu Dao trong nháy mắt đã tỉnh táo lại.
Bản nguyên Ma Quân này dường như có thể ảnh hưởng đến tâm trí con ngươi trong vô hình, khiến cho người ta chuyển hóa thành Ma Quân.
Đương nhiên, loại chuyển hóa này là thay đổi một cách bất tri bất giác.
Nhưng Quân Tiêu Dao có tu luyện Hồn Thư, còn có nguyên thần Tam Thế nên đương nhiên có thể tránh được ảnh hưởng của bản nguyên Ma Quân.
“Năng lượng thật hùng hậu, chỉ là một đoàn bản nguyên này cũng đã đủ cho một kẻ phàm phu tục tử lột xác trở thành một vị bá chủ kiêu hùng tuyệt thế rồi.”
Quân Tiêu Dao cảm nhận được lực bản nguyên Ma Quân bên trong cơ thể, ngay cả hắn cũng phải sợ hãi thán phục.
Nếu như hắn trực tiếp luyện hóa đoàn bản nguyên Ma Quân này thì cảnh giới tu vi chắc chắn sẽ tăng vọt.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không làm như vậy.
Bản nguyên Ma Quân với hắn mà nói là niềm vui bất ngờ.
Hắn còn cần phải dò xét phân tích tỉ mỉ một phen.
“Chỉ là… mặc dù đoàn bản nguyên Ma Quân này hùng hậu, nhưng với thực lực của Ma Quân, vẫn cảm thấy hơi thiếu một chút thì phải.”
Quân Tiêu Dao nghĩ đến vấn đề này.
Tuy đoàn bản nguyên Ma Quân này quả thực là năng lượng dồi dào, khí tức kinh khủng tràn ngập uy áp. Nhưng hắn luôn cảm thấy nó cũng không phải là hoàn chỉnh.
“Chẳng lẽ…”
Quân Tiêu Dao lập tức nghĩ tới.
Đây có thể cũng chỉ là một phần bản nguyên Ma Quân mà thôi.
Quân Tiêu Dao không nhịn được cảm thán một câu.
Không hổ là Ma Quân, ngược lại rất có mấy phần thủ đoạn.
Sở dĩ bản nguyên Ma Quân bị chia ra thành mấy đoàn là để tránh khả năng bị một lưới bắt gọn.
Dù cho có một vị người thừa kế của Ma Quân bị Tam giáo hoặc thế lực khác bắt được trấn áp thì ít nhất vẫn còn có những người sở hữu bản nguyên khác có thể phát triển lên tiếp.
Còn nữa, cái này cũng giống như nuôi cổ vậy.
Chỉ cần là người thừa kế Ma Quân thì đều muốn lấy được bản nguyên Ma Quân hoàn chỉnh nhất.
Đến lúc đó, người thừa kế Ma Quân dám chắn sẽ tiến hành nội đấu chém giết.
Cuối cùng người nổi bật nhất không thể nghi ngờ là Cổ Vương, cũng là tồn tại mạnh nhất.
Chỉ có loại tồn tại đó mới có tư cách trở thành Ma Quân tân nhiệm.
Có thể nói, Ma Quân lưu lại một đường lùi này, thật sự rất hay.
Cộng thêm bản nguyên Ma Quân có khả năng âm thầm biến đổi, thay đổi tâm trí con người.
Đợi đến lúc đó, ví như người cuối cùng đạt được toàn bộ bản nguyên Ma Quân, nói không chừng cũng sẽ bị bản nguyên Ma Quân điều khiển ngược lại.
Đến lúc đó hầu như chẳng khác nào Ma Quân khôi phục sống lại cả.
Quân Tiêu Dao nghĩ tới đây cũng phải chậc chậc cảm thán.
Không hổ là Ma Quân kẻ có thể đối kháng với người sáng lập Tam Giáo.
Thủ đoạn này đúng là tuyệt vời.
Nhưng đáng tiếc lại đụng trúng một kẻ âm hiểm lão luyện như Quân Tiêu Dao đây.
Bàn về tính toán, nếu nói Quân Tiêu Dao thứ hai thì không có mấy ai có thể nói hạng nhất.
“Thủ đoạn Ma Quân lưu lại đúng là tuyệt diệu.”
“Nhưng cái này ngược lại có thể để cho bản thân ta sử dụng.”
Quân Tiêu Dao âm thầm tính toán.
Hắn quay lại, rời khỏi thế giới Phong Ma.
Bởi vì Quân Tiêu Dao một thân một mình đi tới nên tất nhiên không ai biết hắn đã từng đến thế giới Phong Ma.
Càng không ai biết vị thiếu chủ Vân thị, chưởng lệnh giả Nho môn này đã có được một đoàn bản nguyên Ma Quân.
Thế giới Phong Ma, tại một phương hướng khác cũng có hai bóng người đang ở khoảng cách rất xa nhìn đến vị trí cửa Phong Ma đã bị phá hủy kia.
Đương nhiên là hai người Sở Tiêu và Sở Phi Phàm.
“Quả nhiên thành công, Mạt Nhật Thần giáo đúng là cũng có mấy phần bản lĩnh.”
Sở Phi Phàm tấm tắc lên tiếng.
“Cứ như vậy, tạm thời Tam giáo sẽ không để ý đến trên người chúng ta.”
Sở Tiêu ở bên cạnh.
Trước đó hắn ta cũng bị Tắc Hạ Học Cung truy nã suốt.
Bây giờ cửa Phong Ma đã bị phá hủy, thứ mà Ma Quân lưu lại đã thoát ra. Chắc hẳn Tắc Hạ Học Cung tạm thời cũng không có tinh thần và sức lực chú ý tới hắn ta.
“Không sao, tiếp theo chỉ cần tìm được cơ hội, cướp lấy bản nguyên Đạo môn là được.”
“Đến lúc đó tìm lại được di vật phủ Chiến Hoàng, cộng thêm nội tình còn sót lại của đế tộc Sở thị nữa là chúng ta đã có thể hoàn toàn quật khởi được rồi.”
Trong mắt Sở Phi Phàm có dã tâm đang dâng trào.
Ánh mắt Sở Tiêu ở bên cạnh ngầm thu liễm.
Tên Sở Phi Phàm này, lợi ích đều bị gã chiếm, còn mình ngược lại giống như một người công cụ khổ lực.
Trong lòng Sở Tiêu đương nhiên không cam tâm.
Nhưng hắn ta am hiểu nhất chính là ẩn nhẫn.
“Đúng rồi, Sở Tiêu lão đệ, trước đó ngươi núp ở trong kho tàng gia tộc lưu lại ở thế giới Huyền Ương, có thấy thứ gì đặc biệt hay không?”
Sở Phi Phàm bỗng nhiên hỏi Sở Tiêu.
“Thứ đặc biệt à?”
Sở Tiêu có vẻ nghi ngờ.
Sở Phi Phàm qua loa lắc đầu, nói: “Sở Tiêu lão đệ cũng không cần phải che giấu cái gì.”
“Cho dù ngươi có tìm được tàn trang Thời Thư thì ta cũng sẽ không ngấp nghé đâu.”
“Ý ta nói là, có phát hiện những món đồ đặc biệt nào khác hay không, ngươi có thể không biết giá trị, nhưng ta biết.”
Ánh mắt Sở Phi Phàm sâu xa.
Đáy lòng Sở Tiêu đông kết một phen. Hắn ta biết có thể Sở Phi Phàm đã biết được cái gì rồi.
Nhưng tạm thời Sở Phi Phàm sẽ không dồn lực chú ý lên trên Thời Thư của hắn ta.
Vậy thì cũng chỉ có mỗi món đồ kia.
“Là cái này sao?”
Sở Tiêu lấy ra một vật.
Chính là cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa thần bí mà hắn ta đã lấy được ở trong di tích đế tộc Sở thị tại thế giới Huyền Ương.
Sở Phi Phàm nhìn cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa này, hai mắt phút chốc sáng lên:
“Chính là cái này!”
“Đây rốt cuộc là cái gì?”
Sở Tiêu nắm chặt cái chìa khóa bằng đồng cổ xưa, không định đưa cho Sở Phi Phàm.
Ánh mắt Sở Phi Phàm lén lút tránh đi, cũng không có ý muốn cứng rắn cướp đoạt.
Gã chỉ hờ hững lên tiếng: “Sở Tiêu lão đệ, ngươi có nghe nói qua về vũ trụ Huyền Hoàng chưa?”