Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2308 - Chương 2308 - Sinh Linh Huyền Hoàng Vũ Trụ

Chương 2308 - Sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ
Chương 2308 - Sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ

Chương 2308: Sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

“Nơi đó chính là Hỗn Giới.”

Quân Tiêu Dao tự nói.

Hiện tại, bởi vì không gian hỗn giới hỗn loạn.

Cho nên chỉ có sinh linh từ Huyền Hoàng vũ trụ mới có thể tìm được đường về tương đối chính xác.

Về phần sinh linh bên ngoài bước vào Hỗn Giới rồi thì rất khó tiến vào Huyền Hoàng vũ trụ.

Chỉ có chờ đợi trong không gian Hỗn Giới cho đến khi sóng hư không hoàn toàn bình tĩnh lại.

Sinh linh bên ngoài mới có thể tiến vào Huyền Hoàng vũ trụ.

Mà khoảng thời gian đó cũng không ngắn.

Quân Tiêu Dao suy tư, liệu hắn có cách nào để tiến vào trong Huyền Hoàng vũ trụ chiếm lấy tiên cơ được không nhỉ

Có câu binh quý tần tốc mà.

Tiến vào sớm một tí, chiếm được tiên cơ, chắc chắn sẽ có lợi với kế hoạch sau này.

Khi Quân Tiêu Dao đang suy tư, chiến thuyền cũng tiến vào trong Hỗn Giới.

Cùng lúc đó, tại một điểm khác của Hỗn Giới.

Có hai bóng người xuất hiện.

Chính là Sở Tiêu đi cùng Sở Phi Phàm.

“Huyền Hoàng vũ trụ sắp mở ra rồi, nhưng cho dù ở trong Hỗn Giới này cũng có thể có không ít cơ duyên.”

“Đại chiến hai giới trước kia có không ít cường giả vẫn lạc tại Hỗn Giới, bảo bối, truyền thừa bọn họ để lại đều có giá trị không nhỏ.”

Sở Phi Phàm nói.

“Nếu vậy, chúng ta chia ra tìm đi, xác suất có được cơ duyên cũng lớn một chút.”

Đáy mắt Sở Tiêu sáng lên một chút, thản nhiên nói.

Sở Phi Phàm nghe thấy vậy, đáy mắt hơi tối đi.

Chìa khóa đồng kia còn đang nằm trong tay Sở Tiêu.

Thứ đó có thể liên quan đến nhân quả lớn nhất của Huyền Hoàng vũ trụ.

Nói không chừng, có thể nhờ vào nhân quả kia mà bay lên được trời, bước lên đỉnh cao.

Sở Phi Phàm hơi híp mắt.

Bầu không khí nơi này lập tức hơi khó hiểu.

Sở Tiêu hơi đề phòng, âm thầm thôi động hồ lô càn khôn.

Nhưng Sở Phi Phàm chỉ hít vào một hơi thật sâu, không ngờ lại cười nói.

“Thế cũng được, chúng ta tự đi tìm cơ duyên của mình trong Hỗn Giới.”

“Chờ khi Huyền Hoàng vũ trụ hoàn toàn mở ra, chúng ta sẽ gặp nhau tại đó lần nữa.”

“Dù sao thứ chúng ta phải đối mặt chính là thiên kiêu của tám Đế tộc kia, chỉ có liên thủ mới có thể đối phó với bọn họ.”

“Có thể. Vậy ta đi trước.”

Sở Tiêu khẽ gật đầu, chớp mắt đã độn không mà đi.

Nhìn theo bóng lưng Sở Tiêu rời đi.

Nụ cười trên mặt Sở Phi Phàm chậm rãi tắt đi, cuối cùng chỉ còn lại một đôi mắt lạnh lẽo.

Thực ra gã thực sự định ra tay cướp lấy chìa khóa đồng trong tay Sở Tiêu.

Nhưng gã nhịn được.

Sở Tiêu có thể từ một đệ tử chi thứ đi được tới bây giờ, chắc chắn khi vận không thể giả.

Sở Phi Phàm cảm thấy cho dù hiện giờ có ra tay cũng chưa chắc đã có thể hoàn toàn trấn sát được Sở Tiêu.

Vạch mặt rồi lại phiền phức.

“Một đị tử chi thứ mà cũng dám chơi tâm cơ với ta.”

“Nhưng không sao, chờ ta cướp được bản nguyên đạo môn, vạn đạo chi nguyên rồi.”

“Đến khi ấy, bản nguyên Tam giáo dung hợp làm một, hoàn toàn tu thành Chiến Hoàng Huyền Công.”

“Dù át chủ bài của Sở Tiêu có nhiều hơn nữa ta cũng có thể nhẹ nhàng trấn áp, tới khi đó không ai có thể là đối thủ của ta!”

Trong mắt Sở Phi Phàm, dã tâm đang thiêu đốt hừng hực.

Mà một bên khác, Sở Tiêu tạm thời tách khỏi Sở Phi Phàm.

Sắc mặt hắn ta cũng âm trầm.

“A, cái gì mà tình nghĩa đồng tộc chứ, quả nhiên gã chri coi ta là công cụ, vừa rồi có lẽ gã muốn cướp luôn cả chìa khóa này ấy.”

“Nhưng bây giờ cũng chỉ có thể tạm thời lá mặt lá trái với gã.”

“Chờ tới khi có cơ hội, đặc biệt là khi gã có được bản nguyên đạo môn mới ra tay.”

“Nói không chừng, bản nguyên Tam giáo, Chiến Hoàng Huyền Công, còn cả trang sách Thì Thư, đều là của ta.”

Sở Phi Phàm tính toán rất sâu, nhưng Sở Tiêu cũng không phải loại lương thiện gì.

Đặc biệt là từ khi triệt để quyết liệt với Đạm Đài Thanh Tuyền, trở mặt thành thù.

Sở Tiêu xem như đã hoàn toàn hắc hóa.

Hiện tại hắn ta chỉ muốn mạnh lên, cạo chết Quân Tiêu Dao.

Ngay khi Sở Tiêu đang điên cuồng tính toán.

Bỗng nhiên giữa hư không rất xa trước mặt hắn ta có một gợn sóng pháp tắc nhàn nhạt truyền đến.

Vài người xuất hiện.

Quan trọng nhất là, khí tức của bọn họ khá đặc biệt.

“Chẳng lẽ là… sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ…”

Sở Tiêu thầm giật mình.

“Sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ này không giống như đang đi tìm tu sĩ bên ngoài khai chiến, chẳng lẽ họ đang tìm thứ gì đó?”

Sở Tiêu đảo mắt một cái, cảm thấy nói không chừng còn có thể mò được thứ gì tốt.

Không nói cái khác, chứ hắn ta rất tin tưởng vào khí vận của mình.

Mặc dù từ khi gặp phải Quân Tiêu Dao, khí vận của hắn ta liền tụt dốc không phanh.

Sở Tiêu thôi động hồ lô càn khôn, che đi khí tức của mình, lặng lẽ đi theo sau lưng đám sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ kia.

Cùng lúc đó.

Chiến thuyền bắt đầu xâm nhập Hỗn Giới.

Quân Tiêu Dao đột nhiên cảm thấy gì đó, bèn ngóng nhìn sâu vào trong hư không, đột nhiên trong mắt nổi lên ý cười.

Là khí tức của Sở Tiêu!

Khá lắm. Sở Tiêu này muốn đưa bao nhiêu cơ duyên cho hắn đây.

Nói thật, Quân Tiêu Dao đi thu hoạch cũng hơi ngượng.

Nếu không cứ để Sở Tiêu thu được chút cơ duyên đi.

Nhưng hắn lại nói với mấy người Vân Ngọc Sênh bên cạnh.

“Ta đi trước thăm dò Hỗn Giới một chút, các ngươi tới chỗ thiên kiêu hai giới hội tụ đi, không cần chờ ta.”

Dứt lời, hắn cất bước, chớp mắt thân hình xé rách hư không.

Mặc dù tâm lý hắn có hơi ngại ngùng.

Nhưng thân thể lại rất thành thật bắt đầu chuyển động.

Đây là do quán tính.

Thấy rau hẹ tươi tốt xanh mơn mởn, làm sao không ngứa tay cho được…

“Vùng đất vị tổ tiên kia để lại hẳn là ở gần đây nhỉ.”

Một đám sinh linh Huyền Hoàng vũ trụ tiến sâu vào trong Hỗn Giới.

Đi đầu là một vị tiểu la lỵ tóc trắng.

Mái tóc trắng thật dài hơi xoăn xoăn xõa tới tận mắt cá chân.

Giữa các sợi tóc có một đôi tai thú lông xù trắng như tuyết.

Hai hàng lông mày cũng màu trắng, mắt to trong veo như nước.

Khuôn mặt tinh tế như con rối hình người tỏa sáng lung linh.

Chắc chắn đây là một tiểu khả ái mà nữ nhân nào nhìn thấy cũng không nhịn được mà muốn ôm vào ngực mà xoa đầu.

Lúc này, tiểu la lỵ tóc trắng có vẻ vừa căng thẳng vừa hưng phấn.

Bàn tay nàng cầm một cục xương trắng tinh, giống như xương thú.

Lúc này khối xương thú lúc ẩn lúc hiện quang mang.

“Sắp tìm được di hài vị tổ tiên kia rồi.”

Bình Luận (0)
Comment