Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2320 - Chương 2320 - Thuần Phục Tiểu Bạch Hổ, Bố Trí Trước

Chương 2320 - Thuần phục Tiểu Bạch Hổ, bố trí trước
Chương 2320 - Thuần phục Tiểu Bạch Hổ, bố trí trước

Chương 2320: Thuần phục Tiểu Bạch Hổ, bố trí trước

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Trong một tòa tửu lâu huyên náo của thành Vô Cực.

Mọi người đều đang bàn bạc về đại sự gần đây mới xảy ra.

Trong đó, chủ đề được bàn luận nhiệt liệt nhất chính là trận chiến của thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ và thiên kiêu bên ngoài.

“Trời ạ, không ngờ thiên kiêu giới ta lại bại thê thảm như thế, tu sĩ bên ngoài đều cường đại vậy sao?”

“Không phải là tu sĩ bên ngoài cường đại, mà là vị thiên kiêu nào đó thật cường đại, dễ dàng diệt sát bất kỳ thiên kiêu nào của giới ta chỉ trong phút chốc.”

“Dù là thiên kiêu của Phù Đồ Thánh tộc Phù Đồ Hồng cũng bị giết gọn chỉ với hai chiêu.”

“Sát Thần, vị Thiếu chủ Đế tộc bên ngoài kia chín là một Sát Thần!”

Rất nhiều tu sĩ đều đang cảm thán.

Nhưng mà, ngay trong bao gian của tòa tửu lâu này.

Một vị công tử áo trắng không nhiễm bụi trần khoan thai ngồi nâng chung trà, nhàn nhạt nhấp một ngụm.

“Sát Thần?”

Công tử áo trắng cười khẽ, khẽ lắc đầu.

Đương nhiên hắn chính là Quân Tiêu Dao đã tiến vào vực Bắc Hoang.

Quân Tiêu Dao cũng không ngờ được, chỉ là một pháp thân dị tượng vừa ngưng tụ sơ bộ ra thôi mà dã có thể giết xuyên thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ.

Xem ra thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ không mạnh như trong tưởng tượng của hắn.

Hoặc là nói…

Là Quân Tiêu Dao quá mạnh, mạnh đến mức chỉ một dị tượng pháp thân cũng có thể vượt xa thiên kiêu cùng thời.

Bên cạnh, hổ nhỏ đang chóp chép ăn ngon uống ngon.

Mặc dù là tù nhân, nhưng hổ nhỏ cũng không thể không thừa nhận, Quân Tiêu Dao nuôi mèo không keo kiệt.

“Trận chiến giữa thiên kiêu hai giới, Sát Thần, bọn họ nói tới ai thế nhỉ?”

Hổ nhỏ cắm móng vuốt vào đùi gà.

Quân Tiêu Dao chỉ cười cười.

Đầu óc hổ nhỏ lóe lên, trợn trừng hai mắt mèo.

Nàng nhớ lại, trước đó Quân Tiêu Dao từng dùng Bạch Hổ Kim Cang hỏa rèn luyện ra một pháp thân.

“Chẳng lẽ… là pháp thân kia của ngươi?”

Hổ nhỏ ngơ ngác.

Không ngờ chỉ một cỗ pháp thân của ác nhân này lại có thể giết xuyên thiên kiêu Huyền Hoàng vũ trụ, thậm chí còn giết luôn cả thiên kiêu của năm Thánh tộc.

Điều này khiến cho hổ nhỏ cảm thấy hy vọng tìm lại được tự do ngày ngàng mong manh.

E là nàng sẽ vĩnh viên rơi vào ma trảo của Quân Tiêu Dao.

Quân Tiêu Dao không để ý tới uất ức trong mắt hổ nhỏ.

Bởi vì hắn nghe được một vài chủ đề khiến hắn hứng thú.

“Đúng rồi, lại nhắc đến vị thiên kiêu Phù Đồ Thánh tộc Phù Đồ Hồng vừa bị giết kia mới nhớ, gần đây có một chuyện, chắc hửn ngươi có từng nghe nói chứ?”

“Đương nhiên rồi, vị hoàn khố kia của Phù Đồ Thánh tộc coi trọng vị tiểu thư Hoắc Linh kia của Hoắc gia thành Vô Cực.”

“Hoắc Linh tiểu thư từng nằm trong bảng mỹ nhân vực Bắc Hoang ta đấy.”

“Nhưng ca ca nàng, Hoắc Phong lại có ý khác, muốn hẹn Ngạn công tử vào tháng sau.”

“Ai, nhớ ngày đó, nếu có gia chủ Hoắc gia ở đây, thành Vô Cực cũng sẽ không bị một vị hoàn khố công tử của Phù Đồ Thánh tộc bức đến nước này.”

“Hiện tại các gia tộc khác của thành Vô Cực đều muốn gả Hoắc Linh cho Ngạn công tử làm tiểu thiếp, dùng nàng làm cái thang để leo lên cành cao.”

Rất nhiều tu sĩ vừa trò chuyện vừa cảm thán.

Tuy nói bản thân thành Vô Cực không thể qua nổi năm Thánh tộc.

Nhưng thành Vô Cực đã từng cũng coi như là cường thịnh.

Đặc biệt là Hoắc Linh và Hoắc Phong, phụ thân bọn họ đã từng là Đại Đế quét ngang vực Bắc Hoang.

Bằng không, cũng sẽ không thể leo lên được vị trí Vực Chủ chỉ trong một thời gian ngắn.

“Ôi, chỉ tiếc là, hình như thiên phú của gia chủ Hoắc gia đều truyền thừa cho Hoắc Linh tiểu thư cả rồi.”

“Mà Hoắc Phong kia, mặc dù thiên phú không thể nói là tệ, nhưng so với thiên kiêu Thánh tộc thì cho dù Ngạn công tử hoàn khố kia cũng có hơi quá sức rồi.”

“Đáng tiếc, Hoắc Linh tiểu thư lại phải gả cho tên hoàn khó kia…”

Quân Tiêu Dao nghe được rõ ràng từ phòng bao bên cạnh.

Phụ thân tiến về cấm địa rồi mất tích.

Thế lực gia tộc dần dần xuống dốc.

Muội muội thiên tư bất phàm, bản thân mình lại bình thường không có gì đặc biệt.

Khá lắm. Cái này gọi là buff chồng buff đây.

Thiết lập nhân vật hoàn hảo!

Cục diện này, nếu không có kỳ ngộ nào thì thực sự không nói nổi rồi.

Mà Quân Tiêu Dao nhớ, Phù Đồ Ngạn mà pháp thân của mình giết cũng là thiên kiêu Phù Đồ Thánh tộc.

Mà vị Ngạn công tử, Phù Đồ Ngạn này cũng là người của Phù Đồ Thánh tộc.

Nói không chừng, có lẽ cũng có thể là điểm để đánh vào Thánh tộc.

Dù sao thì loại đệ tử hoàn khố này cũng là quân cờ dễ khống chế nhất.

“Đi.”

Quân Tiêu Dao đứng dậy, uống cạn ly trà, thuận tay nhấc hổ nhỏ lên, biến mất.

Trong phủ Thành Chủ Hoắc gia của thành Vô Cực.

Nhìn khắp thì, tiên cung bảo cung, cung điện ngàn vạn.

Thân là trung tâm của thành Vô Cực, Phủ Thành chủ của Hoắc gia cũng rộng lớn tráng lệ, khí phái bất phàm.

Lúc này, trong một đại điện.

Đang cãi nhau kịch liệt.

“Ta tuyệt đối không đồng ý gả muội muội ta cho tên Ngạn công tử kia.”

Một vị nam tử trẻ tuổi diện mục tuấn lãng, mày kiếm chạm tóc mai đang siết chặt nắm tay, hàm răng nghiến chặt.

Trên mấy cái ghế có mấy người có khí tức cường đại.

Ngoại trừ Đại trưởng lão Hoắc gia.

Còn có trưởng lão của mấy gia tộc lớn của thành Vô Cực, đều hội tụ ở đây.

“Hoắc Phong, hôm nay ngươi nói cái gì cũng là vô dụng.”

“Bây giờ lối vào của Huyền Hoàng vũ trụ và Giới Hải sắp mở rồi.”

“Nếu thành Vô Cực chúng ta không trèo lên được cành cao Phù Đồ Thánh tộc, rất có thể sẽ sụp đổ trong lần náo động này.”

Một vị trưởng lão của Đỗ gia lên tiếng.

Thành Vô Cực do bốn gia tộc lớn nắm giữ.

Hoắc gia vẫn luôn chiếm vị trí phủ Thành Chủ.

Nhưng từ khi phụ thân của Hoắc Phong, cũng chính là gia chủ Hoắc gia biến mất ở cấm khu.

Uy vọng của Hoắc gia cũng không còn.

Bây giờ ba gia tộc lớn còn lại cũng ẩn ẩn có ý tứ muốn phân quyền.

Mà trèo lên cành cao Phù Đồ Thánh tộc chính là một trong những thủ đoạn của bọn họ.

“Dù vậy cũng không thể hy sinh hạnh phúc của muội muội ta. Dù sao thì ai cũng biết tiếng xấu của Phù Đồ Ngạn.”

Hai mắt Hoắc Phong vằn tơ máu.

“A, nói nữa cũng có ích lợi gì, không phải ngươi đã hẹn một tháng sau sẽ đánh với Ngạn công tử một trận à?”

“Vậy ngươi lo nghĩ cách đánh bại Ngạn công tử đi.”

Trưởng lão một gia tộc khác cười lạnh.

Nghe đến đó Hoắc Phong gần như nghiến nát hai hàm răng.

Nếu gã có thể có đủ thiên phú và sức mạnh.

Gã có thể bảo vệ muội muội của mình, thậm chí bảo vệ gia tộc mình.

Bình Luận (0)
Comment