Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2334 - Chương 2334 - Đại Ma Đầu Thần Bí

Chương 2334 - Đại ma đầu thần bí
Chương 2334 - Đại ma đầu thần bí

Chương 2334: Đại ma đầu thần bí

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Tại sao Quân Tiêu Dao lại muốn ra tay với Cốt Linh Tử?

Đương nhiên không phải để hút gã cho vui.

Mà là muốn tạo ra một cái bóng đại ma đầu.

Mà dùng sinh mệnh linh loại như Cốt Linh Tử để rèn luyện binh khí cũng không tệ.

Trước đó, Quân Tiêu Dao vẫn thường dùng Thánh Linh nhất tộc như vật liệu luyện khí.

Một khắc sau, Quân Tiêu Dao hòa tan đoàn năng lượng này vào Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh.

Theo Vạn Vật Mẫu Khí Đỉnh, luyện hóa càng nhiều năng lượng và vật liệu, nó thuế biến cũng sẽ vững vàng hơn.

“Ngươi…. Không phải ngươi dùng để tự tu luyện sao?”

Nhìn thấy hành động này của Quân Tiêu Dao, hổ nhỏ tạm thời buông xuống trái tim khiếp đảm.

“Có quan trọng sao?”

Quân Tiêu Dao hỏi.

Hổ nhỏ im lặng.

Cũng chỉ có đạo thai Tiên Thiên Thánh Thể yêu nghiệt như Quân Tiêu Dao mới có năng lực nói thế.

Đổi lại là những người khác, chỉ cần thử phương thức tu luyện hấp thụ tinh hoa của người khác này chắc chắn sẽ nghiện, mà sa vào thật sâu.

“Tiếu theo, cũng nên thả lời đồn ra rồi.”

Quân Tiêu Dao nhẹ giọng nói.

Thời gian dần trôi, Huyền Hoàng cổ lộ mở ra, vô số thiên kiêu của Huyền Hoàng vũ trụ đều đang tranh độ.

Nhưng gần đây có một tin tức bắt đầu truyền tới.

Có một số thiên kiêu đã vẫn lạc, mà phương thức vẫn lại lại cực kỳ đáng sợ.

Toàn thân đều bị hút khô, tất cả sức mạnh, tinh hoa đều biến mất trống không.

Nếu chỉ là tranh phong vẫn lạc bình thường sẽ không có quá nhiều người để ý.

Nhưng kiểu chết này quá quỷ dị đi.

Đây không phải là chiến tử, mà là bị cướp đọa tất cả.

Rất nhiều thiên kiêu bắt đầu sinh lòng cảnh giác.

Thậm chí, còn có tin tức về Đại ma đầu thần bí bắt đầu lưu truyền ra.

Nhất thời, có không ít thiên kiêu trong Huyền Hoàng cổ lộ cũng bắt đầu hoang mang bàng hoàng.

“Chuyện gì đang xảy ra thế? Mặc dù ta có luyện hóa một số người nhưng đều cực kỳ bí ẩn, sao tin tức lại bị truyền đi nhanh thế được?”

Tại một nơi nào đó trong Huyền Hoàng cổ lộ, Phù Đồ Ngạn cau mày tự hỏi.

Gã cũng biết, Giá Y Ma Quyết này quá bá đạo kinh khủng, là một môn ma công người người e ngại.

Nếu để lộ ra, sẽ có vấn đề rất lớn, thậm chí tính mạng gã cũng khó mà bảo đảm.

Cho nên, Phù Đồ Ngạn ra tay vẫn luôn cực kỳ cẩn thận.

Nhưng sao lại có tin truyền ra thế này?

Phù Đồ Ngạn nghĩ mãi vẫn không rõ.

Gã không thể nào nghĩ được mình đang gián tiếp cõng nồi giúp Quân Tiêu Dao.

Nhưng Phù Đồ Ngạn cũng sẽ không vì vậy mà thu liễm, không dùng đến Giá Y Ma Quyết nữa.

Gã không phải yêu nghiệt có thể đột phá tu luyện như ăn cơm giống Quân Tiêu Dao.

Gã cần Giá Y Ma Quyết để trở nên mạnh hơn!

Hài Cốt Địa chẳng qua chỉ là trạm thứ nhất của Huyền Hoàng cổ lộ.

Nhưng dù vậy cũng có thật nhiều thiên kiêu vĩnh viễn ở lại nơi này.

Quân Tiêu Dao cũng không ở lại Hài Cốt Địa lâu.

Theo như hắn cảm thấy.

Hoắc Phong cũng đã rời Hài Cốt Địa đi tới trạm tiếp theo của Huyền Hoàng cổ lộ.

Trạm tiếp theo tên là Hư Không Hải.

Là một mảnh tinh vực đầy loạn lưu khắp nơi, nguy hiểm trùng trùng điệp điệp.

Đương nhiên, địa vực này cũng có bảo bối cực kỳ hấp dẫn.

Chính là Hư Không chi nguyên.

Không chỉ rất có lợi cho việc tu hành, mà còn bao hàm trong đó một tia sức mạnh không gian.

Không gian, thời gian đều là sức mạnh thuộc tính, là sức mạnh cực lớn của thế gian.

Cho nên đương nhiên cũng sẽ thu hút đám thiên kiêu kia chạy theo như vịt.

Mà trên một ngôi sao của Hư Không Hải có một tòa thành trì.

Là nơi rất nhiều thiên kiêu dừng lại.

Trong một lầu các của tòa thành có một nam một nữ.

Chính là Mục Huyền và Anh Lạc.

“Sư tôn, con muốn đi tìm Hư Không chi nguyên kia, sư tôn không đi cùng sao ạ?”

Mục Huyền hỏi.

“Ta không cần, không có hứng thú gì với thứ này.”

Anh Lạc nói.

Nàng có làn da trắng muốt, tóc xanh như mực, mặt như trăng sáng, phong thái như không quá để ý tới chuyện gì đó.

Mục Huyền cũng quen với tính cách siêu nhiên khỏi vạn vật này của Anh Lạc, cho nên cũng chỉ cười cười, muốn lên đường.

“Đúng rồi, cẩn thận một chút, đừng có chết đấy.”

Tiếng Anh Lạc dặn dò đuổi theo sau.

Mục Huyền cảm thấy ấm áp trong lòng, khẽ gật đầu với nàng.

Có mỹ nhân sư tôn quan tâm, Mục Huyền càng mạnh dạn hơn.

Anh Lạc chỉ yếu ớt nhìn theo bóng lưng Mục Huyền xa dần, không biết đang suy nghĩ cái gì.

Hư Không Hải rộng mênh mông, nhưng Hư Không chi nguyên chỉ sinh trưởng tại một nơi đặc biệt.

Cho nên cạnh tranh cũng rất kịch liệt.

Mục Huyền cũng phát hiện ra một nơi.

Nơi đó giăng mắc rất nhiều vết nứt hư không lớn khắp nơi.

Mà ở biên giới có một đoàn năng lượng hơi sáng lên.

Chính là Hư Không chi nguyên.

Mục Huyền vui mừng.

Khi y muốn đưa tay ra bắt lấy Hư Không chi nguyên.

Một phía khắc, cũng có một bàn tay pháp tắc chộp tới.

Oanh!

Chiêu thức va chạm, pháp tắc đan cài.

“Ai?”

Mục Huyền nhìn lại, thấy là một vị nam tử trẻ tuổi mục diện tuấn lãng, mày kiếm chạm tóc mai.

Chính là Hoắc Phong!

Mà lúc này, Hoắc Phong cũng thấy Mục Huyền, ánh mắt có vẻ khác lạ.

“Chắc hẳn ngươi là vị Thiếu chủ thiên tài của Mục Thiên Thánh tộc, Mục Huyền kia.”

Hoắc phong nói.

“Ngươi là ai?”

Mục Huyền nhíu mày.

Hoắc Phong cười cười nói: ‘Đường đường là Thiếu chủ Thánh tộc, không nhận ra tại hạ cũng là đương nhiên.”

“Ta tên Hoắc Phong.”

“Hoắc Phong?”

Mục Huyền ngơ ngác.

Hoắc Phong tự giới thiệu: “Cũng là Thiếu THành chủ của thành Vô Cực, Bắc Hoang Vực.”

Mục Huyền giật mình.

Thực sự y không biết Hoắc Phong, nhưng cũng có nghe về thành Vô Cực.

Bản thân là Thiếu chủ Thánh tộc, y cũng không quá để ý tới các thế lực ở tít xa xôi như thế.

“Cho nên, ngươi muốn Hư Không chi nguyên này?”

Mục Huyền thản nhiên hỏi.

Mạc dù nam tử trước mặt chính là Thiếu Thành chủ thành Vô Cực.

Nhưng với Mục Huyền thì cũng chỉ đến thế mà thôi.

Đối thủ của y là đám nhân vật như Thái Hư Tiểu Thiên Vương kia.

Cho nên đương nhiên Mục Huyền cũng không quá để ý tới Hoắc Phong này.

Mà dường như thấy được một sợi khinh thường trong mắt Mục Huyền.

Hoắc Phong cũng cười lạnh.

Đám người của năm Thánh tộc này vẫn đáng ghét như thế.

“Xem ra Mục Huyền Thiếu chủ cũng muốn Hư Không chi nguyên này.”

Hoắc Phong nói.

Bình Luận (0)
Comment