Chương 2359: Nguyệt Thần đại nhân
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Y Thương Nguyệt giải thích xong, trên mặt còn có một chút đỏ ửng.
Không biết là do uống rượu hay là có ý nghĩa gì khác.
Y Thương Nguyệt nghĩ thầm, với thực lực của Quân Tiêu Dao, muốn đoạt được khuyên tai của nàng có lẽ chuyện đơn giản cực kỳ.
“Ồ, thì ra là thế.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Hắn xem như hoàn toàn hiểu được.
Khó trách Vân Hồng Ba từng nói, thứ mà phụ thân hắn Vân Thiên Nhai để lại có thể sẽ có tác dụng rất lớn ở vũ trụ Huyền Hoàng.
Quân Tiêu Dao nghĩ đến đây, bỗng nhiên nói: “Nghe nói Nguyệt Thần đại nhân của Nguyệt Thần thánh tộc vô cùng thần thánh tôn quý, không biết ta có tư cách gặp mặt một lần không?”
Y Thương Nguyệt sửng sốt.
Nếu là những người khác, Y Thương Nguyệt nhất định sẽ cảm thấy quá mức đường đột.
Nhưng nếu như là Quân Tiêu Dao đề ra, vậy đương nhiên là ngoại lệ.
Y Thương Nguyệt mỉm cười nói: “Công tử thật là tìm đúng người rồi.”
“Đổi thành người khác, muốn gặp được Nguyệt Thần đại nhân là chuyện khó càng thêm khó, cho dù là các trưởng lão cũng chưa chắc có thể gặp được.”
“Nhưng Nguyệt Thần đại nhân yêu thương ta nhất.”
“Ta bằng lòng giới thiệu cho Ngọc công tử.”
Y Thương Nguyệt chân thành nói.
“Vậy cảm ơn Thương Nguyệt cô nương.”
Quân Tiêu Dao nói.
Hắn cũng có chút bất ngờ, Y Thương Nguyệt vậy mà lại đồng ý dứt khoát như thế.
Không biết giờ phút này trong lòng Y Thương Nguyệt đang suy nghĩ, có phải muốn giới thiệu Quân Tiêu Dao cho Nguyệt Thần hay không.
Dù sao thân là thánh nữ của Nguyệt Thần thánh tộc, muốn tìm được nửa kia cũng cần có sự đồng ý của Nguyệt Thần.
Địa vị của Nguyệt Thần ở Nguyệt Thần thánh tộc tương đương với tộc trưởng.
Nhưng so với tộc trưởng khác của thánh tộc, Nguyệt Thần càng có thêm vài phần ý tứ biểu tượng, cho nên sẽ không dễ dàng xuất hiện ở trước mặt tộc nhân.
Nhưng mà Y Thương Nguyệt xem như đệ tử của Nguyệt Thần đời này, còn là người nàng thương yêu nhất.
Cho nên Y Thương Nguyệt có thể đi gặp Nguyệt Thần bất cứ lúc nào.
Chỗ ở của Nguyệt Thần, tên là Nguyệt Thần điện.
Ở chỗ sâu trong tộc địa Nguyệt Thần thánh tộc.
Đừng nói là người ngoài, cho dù một vài trưởng lão của Nguyệt Thần thánh tộc cũng không thể tự do ra vào.
Nhưng mà có Y Thương Nguyệt ở đây, đương nhiên Quân Tiêu Dao có thể đi tới nơi này mà không hề có trở ngại gì.
Nguyệt Thần điện trước mặt cao ngất trong mây.
Màu bạc nguyên chất sáng bóng như ánh trăng.
Có phù văn vô tận đang lưu chuyển, sương mù dày đặc.
Khiến cho người ta cảm thấy một loại khí tức yên lặng vô cùng thần thánh.
Nhưng lại có vài phần thần bí, trang nghiêm và túc mục.
Nơi đây chính là nơi tu luyện hàng năm của Nguyệt Thần.
Nếu không có chuyện gì thì không ai được đi quấy rầy nàng.
Dưới sự dẫn dắt của Y Thương Nguyệt, Quân Tiêu Dao tiến vào Nguyệt Thần điện.
Trong Nguyệt Thần điện vô cùng trống trải.
Ngẩng đầu nhìn lên, có thể thấy đỉnh điện có hoa văn trăng lưỡi liềm thật lớn, lóe ra ánh huỳnh quang.
Mà ở chỗ sâu trong Nguyệt Thần điện, một bóng hình xinh đẹp đang ngồi trên vương tọa.
Đó là một nữ tử, mặc trên người trường bào màu trắng như ánh trăng giống với Y Thương Nguyệt.
Đầu đội nguyệt quan, tóc dài hơi uốn lượn như thác nước đổ xuống.
Da thịt của nàng như băng như tuyết, ngũ quan tinh xảo, trong khí chất thánh khiết mang theo một tia thanh lãnh, hai mắt cụp xuống.
Khí tức sâu không lường được.
“Nguyệt Thần đại nhân!”
Y Thương Nguyệt kính cẩn nói.
“Thương Nguyệt, chuyến đi Huyền Hoàng cổ lộ này có thu hoạch gì không?”
Nguyệt Thần mở miệng, tiếng nói cũng thanh lãnh như ánh trăng.
“Quả thật có thu hoạch.”
Y Thương Nguyệt mỉm cười nói.
Những người khác tôn kính Nguyệt Thần, khi gặp mặt đều vô cùng trang nghiêm.
Nhưng bởi vì Nguyệt Thần yêu thương Y Thương Nguyệt nhất, cho nên Y Thương Nguyệt đối mặt với Nguyệt Thần đương nhiên sẽ không nghiêm túc như vậy.
“Thương Nguyệt, thu hoạch của ngươi không phải là nam tử bên cạnh chứ?”
Ánh mắt Nguyệt Thần chuyển động, dừng trên người Quân Tiêu Dao.
Trong phút chốc, Quân Tiêu Dao có cảm giác có luồng sức mạnh đang kiểm tra quét toàn thân mình.
Nhưng mà với nội tình của Quân Tiêu Dao, đương nhiên là không có khả năng dễ dàng bị nhìn thấu.
“Nguyệt Thần đại nhân, ngài nói gì vậy...”
Khuôn mặt của Y Thương Nguyệt hơi đỏ lên.
Làm sao ngay cả Nguyệt Thần cũng hiểu lầm nàng thế?
“Thương Nguyệt, với tính cách của ngươi thì đâu có thường xuyên đỏ mặt đâu.”
Nguyệt Thần mỉm cười.
Y Thương Nguyệt giống như bị vạch trần, có một tia ngượng ngùng nhàn nhạt.
Nhưng mà nàng vẫn nói sang chuyện khác: “Nguyệt Thần đại nhân, ở Huyền Hoàng cổ lộ, vị Ngọc công tử bên cạnh Thương Nguyệt đã cứu Thương Nguyệt mấy lần.”
“Mà hắn vẫn luôn cũng vô cùng kính ngưỡng Nguyệt Thần đại nhân, cho nên ta mới dẫn hắn đến gặp mặt Nguyệt Thần đại nhân.”
“Ừm, ta đã biết.”
Nguyệt Thần khẽ gật đầu, sau đó nói: “Ta muốn nói chuyện riêng với vị công tử này.”
Quân Tiêu Dao nghe vậy, cười nói: “Thế thì thật trùng hợp, vãn bối cũng muốn trao đổi với Nguyệt Thần tiền bối một phen.”
Y Thương Nguyệt khẽ gật đầu, rời khỏi Nguyệt Thần điện.
Mà ngay sau khi Y Thương Nguyệt rời khỏi Nguyệt Thần điện.
Không khí cả Nguyệt Thần điện chợt ngưng đọng!
Nhiệt độ cũng kịch liệt giảm xuống.
Đó là áp lực do Nguyệt Thần phóng ra.
Biểu cảm trên mặt nàng đã không còn nụ cười trước đó, mà là mang theo một tia tra xét và lạnh như băng.
“Ngươi... rốt cuộc là ai, tiếp cận Thương Nguyệt có ý đồ gì?”
Giọng nói Nguyệt Thần lãnh đạm, mơ hồ có một tia sát ý.
Y Thương Nguyệt rất ít khi tiếp xúc với nam tử, cho nên đối mặt với nam tử có vẻ có chút đơn thuần.
Quân Tiêu Dao có thể mê hoặc Y Thương Nguyệt đến đầu óc choáng váng.
Nhưng Nguyệt Thần không phải là nhân vật đơn giản.
Mà đối mặt với uy áp của nàng, Quân Tiêu Dao chỉ cười thản nhiên.
Có thể nói, không được mấy ai có thể dùng tư thái lạnh nhạt như thế để đối mặt với Nguyệt Thần cao cao tại thượng.
“Nguyệt Thần tiền bối cho rằng, ta là người như thế nào chứ?”
Quân Tiêu Dao hỏi ngược lại.
“Thật là một tiểu bối có can đảm, nhưng mà chơi tâm cơ ở trước mặt ta là vô dụng.”
Nguyệt Thần hờ hững nói.
“Nếu ta thật sự có ý đồ tính kế gì với Thương Nguyệt, ta sẽ chui đầu vô lưới đến gặp Nguyệt Thần tiền bối sao?”
Quân Tiêu Dao cười nói.
“Cho nên, mục đích của ngươi?”
Giọng điệu Nguyệt Thần lạnh lùng như sương.
Quân Tiêu Dao cười khẽ, sau đó lấy ra một vật.
Nguyệt Thần liếc mắt nhìn, ánh mắt chợt ngưng đọng!
Thứ mà Quân Tiêu Dao lấy ra, là một khuyên tai đá quý.
Dá quý đó có hình mặt trăng, trong suốt sáng bóng, trông rất lộng lẫy.