Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2361 - Chương 2361 - Đối Phó Với Mục Thiên Thánh Tộc

Chương 2361 - Đối phó với Mục Thiên thánh tộc
Chương 2361 - Đối phó với Mục Thiên thánh tộc

Chương 2361: Dối phó với Mục Thiên thánh tộc

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

"Ta lại không nghĩ rằng ngươi tới để hỗ trợ Nguyệt Thần thánh tộc của ta."

"Đến khi năm đại thánh tộc nội đấu, cho dù Mục Thiên thánh tộc bị tiêu diệt thì những thánh tộc khác cũng sẽ phải trả cái giá rất đắt."

"Đến lúc đó bên nhận được lợi nhiều nhất hẳn là đế tộc ở ngoại giới như các ngươi."

Không thể không nói, Nguyệt Thần không hổ danh là người lãnh đạo của Nguyệt Thần thánh tộc.

Không chỉ xinh đẹp, mà nàng còn sở hữu trí thông minh hơn người.

Hiển nhiên nàng không dễ dàng bị Quân Tiêu Dao làm cho dao động.

Quân Tiêu Dao lắc đầu cười nói: "Không sai, Nguyệt Thần tiền bối, thân là Thiếu chủ đế tộc ngoại giới, ta chắc chắn sẽ cân nhắc cho nhà mình."

"Thật ra thì ta hy vọng, Nguyệt Thần thánh tộc có thể liên minh với đế tộc Vân thị."

Nguyệt Thần nghe vậy thì khẽ lắc đầu, đáp: "Ngươi cảm thấy điều này có thể sao, nội giới và ngoại giới vốn không cùng lập trường."

"Cũng chưa chắc, dẫu sao đợi đến lúc đó, vũ trụ Huyền Hoàng đã thuộc sự thống trị của đế tộc Vân thị ta, Nguyệt Thần thánh tộc cũng sẽ nhận được lợi ích cực to lớn."

Quân Tiêu Dao lấy giọng tự nhiên nhất để nói ra những lời khiến người khác không thể tưởng tượng nổi.

"Ngươi nói câu này nghiêm túc sao?"

Đến cả Nguyệt Thần cũng có hơi sững sờ.

Thanh niên này, khẩu khí cũng không nhỏ.

"Tất nhiên rồi."

Quân Tiêu Dao mỉm cười, nói.

Nguyệt Thần để lộ vẻ mặt có chút hoảng hốt.

Hắn ngang ngược và tự tin như vậy.

Đúng là giống y hệt như Vân Thiên Nhai.

Lúc đó sở dĩ nàng thất thủ, có lẽ cũng bởi vì vẻ tự tin hiện hữu trên khuôn mặt của Vân Thiên Nhai.

Đó không phải là tự phụ, mà là cái loại nhìn thiên hạ bằng nửa con mắt bẩm sinh đã có.

Sức hấp dẫn này đúng là rất thu hút người khác.

Trùng hợp thay, Quân Tiêu Dao cũng có loại khí chất này.

Nhận ra được sự thay đổi rất nhỏ ở vẻ mặt của Nguyệt Thần.

Đôi mắt Quân Tiêu Dao lóe lên tia mờ ám, hắn cầm chiếc khuyên tai đá quý ở trên tay và nói.

"Lúc trước ta đã từng nhìn thấy phụ thân, cầm khuyên tai đá quý này và ngắm nhìn nó say sưa."

"Khi đó, ta không biết ông ấy đang nghĩ gì, nhưng bây giờ thì ta đã biết."

"Cái gì, ngươi nói ông ấy..."

Nghe đến đây, trái tim Nguyệt Thần khẽ run lên.

Chẳng lẽ trong lòng ông ấy cũng có nàng?

Trong lòng Quân Tiêu Dao thầm nói lời xin lỗi với phụ thân Vân Thiên Nhai.

Tuy Vân Thiên Nhai để lại món nợ nần phong lưu ở khắp nơi.

Nhưng nói thật, ông ấy một lòng một dạ với Nguyệt Chỉ Lam.

Hơn nữa cũng ra sức chăm sóc cho mẹ con bọn họ.

Có thể nói là một tấm gương tốt để Quân Tiêu Dao học tập.

Bây giờ, vì để thuyết phục Nguyệt Thần, Quân Tiêu Dao phải đưa ra một vài lời nói dối “thiện chí”.

Nữ nhân chính là như vậy.

Cho dù có là một nữ nhân bình tĩnh, thông minh hơn người đi nữa.

Một khi dính dáng đến chuyện tình cảm thì họ sẽ lập tức choáng váng mặt mày.

Quân Tiêu Dao là lão tài xế, nên hắn có kinh nghiệm phong phú và am hiểu về vấn đề này.

Vì thế, đối diện với một nữ nhân bình tĩnh, thông minh hơn người như Nguyệt Thần.

Nếu nói phải trái thì sẽ không thông được.

Chỉ có đánh bài tình cảm thì mới có khả năng.

"Lúc đó, thỉnh thoảng ta nghe phụ thân nói, nếu vũ trụ Huyền Hoàng không đóng lại thì tốt rồi."

"Thậm chí, nếu gia tộc có thể nắm vũ trụ Huyền Hoàng trong tay, thì có thể đưa nàng đi ra ngoài để ngắm nhìn các vũ trụ và thế giới khác rồi."

Quân Tiêu Dao cảm thán một câu.

Tâm trạng của Nguyệt Thần trở nên cực kỳ phức tạp.

Nàng cho rằng Vân Thiên Nhai là một kẻ bạc tình.

Sau khi đánh cắp trái tim nàng, ông ấy đã không để ý tới nàng nữa.

Nhưng nàng không ngờ, Vân Thiên Nhai vẫn giữ lại một phần tâm ý với nàng.

Quân Tiêu Dao thấy vậy thì lập tức sấn nhiệt đả thiết.

"Nguyệt Thần tiền bối, nếu như ta có thể nhận được sự giúp đỡ của ngươi và Nguyệt Thần thánh tộc."

"Đến lúc đó, đế tộc Vân thị sẽ chiếm lĩnh vũ trụ Huyền Hoàng, Nguyệt Thần thánh tộc cũng sẽ có được đãi ngộ tốt nhất, đồng thời còn có thêm địa bàn và tài nguyên."

"Ngươi cũng có thể tự do gặp cha ta, không cần phải chia cách hai nơi nữa."

"Lùi lại thêm một bước, cho dù cuối cùng kế hoạch có thất bại."

"Ta nhất định sẽ không để lộ chuyện Nguyệt Thần thánh tộc bí mật hợp tác."

"Nguyệt Thần thánh tộc vẫn là Nguyệt Thần thánh tộc, sẽ không có bất kỳ sinh linh của vũ trụ Huyền Hoảng nào biết các ngươi đã từng âm thầm hợp tác với tộc của ta."

"Cứ như vậy, bất luận là tốt hay xấu thì ngươi và Nguyệt Thần thánh tộc cũng đều không có tổn thất."

"Còn nếu thắng, tiền bối và Nguyệt Thần thánh tộc sẽ có lợi, thua thì Nguyệt Thần thánh tộc sẽ không gặp bất kỳ nguy hiểm và phiền phức nào."

Quân Tiêu Dao nói ra hết đủ cái lợi và hại.

Hơn nữa còn mang theo thành ý.

May mà Nguyệt Thần cũng không bới móc ra tật xấu gì.

Đúng vậy.

Đây chính là một vụ làm ăn một vốn bốn lời.

Dù sao thì Nguyệt Thần thánh tộc sẽ không xảy ra vấn đề gì.

Cuối cùng, Nguyệt Thần thở dài rồi nhìn về phía Quân Tiêu Dao.

"Không hổ danh là con trai của ông ấy, sự can đảm và trí khôn của ngươi thật khiến người ta phải thán phục."

Mà cả Nguyệt Thần cũng không nhịn được mà than thở, đồng thời cũng có chút khuất phục.

"Tiền bối khen trật rồi, vậy không biết tiền bối quyết định thế nào…”

Quân Tiêu Dao hỏi.

"Ta có thể đồng ý với ngươi."

Nguyệt Thần đáp lại.

"Cảm ơn Nguyệt Thần tiền bối."

Trong lòng Quân Tiêu Dao khá vui vẻ, nhưng bên ngoài thì hắn vẫn tỏ ra điềm tĩnh và thờ ơ.

"Nhưng ta vẫn còn một yêu cầu khác."

Nguyệt Thần chuyển đề tài nói chuyện.

"Tiền bối, mời nói."

Quân Tiêu Dao lên tiếng.

"Cô nàng Thương Nguyệt kia, là ta đã tận mắt nhìn nàng lớn lên, nàng cũng giống như con gái của ta vậy."

"Ta có thể nhìn ra là nàng đã động lòng với ngươi."

"Vậy nên, ngươi không được phụ nàng, không được tổn thương nàng, không được bỏ mặc nàng."

"Ta không muốn để nàng trở thành ta lúc đó.”

Nguyệt Thần cất giọng yếu ớt.

Y Thương Nguyệt và Quân Tiêu Dao khiến cho nàng nhớ lại nàng và Vân Thiên Nhai của khi ấy.

Tình huống tương tự biết bao nhiêu.

Quân Tiêu Dao cạn lời.

Hắn thật sự không có bất kỳ ý nghĩ gì với Y Thương Nguyệt cả.

Cùng nhất chỉ là bạn mà thôi.

Nhưng giờ phút này, hắn vất vả lắm mới thuyết phục được Nguyệt Thần, nên hiển nhiên là hắn không thể từ chối rồi.

Vậy nên hắn khẽ mỉm cười nói: "Nguyệt Thần tiền bối xin yên tâm, vãn bối vẫn luôn rất có tinh thần trách nhiệm, tuyệt đối sẽ không khiến cho bất kỳ một nữ tử nào đau lòng."

"Bất kỳ?"

Nguyệt Thần có hơi sửng sốt.

“Khụ… vãn bối nhất định sẽ đối xử thật tốt với Nguyệt cô nương."

Quân Tiêu Dao khụ một tiếng để che giấu sự lúng túng.

Bình Luận (0)
Comment