Chương 2366: Tranh chấp cấp chiến tranh bất hủ
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chẳng qua tuy có chút bất ngờ với hành động của Thái Hư thánh tộc nhưng người của Mục Thiên thánh tộc lại không quá bối rối.
Đổi lại trước đó, có lẽ bọn họ sẽ không bình tĩnh như vậy.
Thế nhưng bây giờ ấy hả...
Sau khi gần như cả tộc tu luyện Chủng Ma Tâm Kinh, thực lực tổng thể của bọn họ đã mạnh mẽ hơn.
Đương nhiên, bởi vì thời gian bọn họ tu luyện tương đối ngắn nên cảnh giới tu vi không thể trực tiếp tăng vọt. nhưng lại mạnh hơn rất nhiều so với trước đây.
Có thể nói, nếu như Thái Hư thánh tộc muốn chơi lớn thật, e rằng bọn họ cũng sẽ có tổn thất không nhỏ.
Lúc này, trong động thiên nơi mà Mục Huyền bế quan.
Sau khi biết được tin tức này, Mục Huyền thở ra một hơi sâu.
Cuối cùng vẫn là nghênh đón cục diện hắn không muốn thấy nhất.
"Thái Hư thánh tộc, không ngờ các ngươi lại thật sự làm ra quyết định ngu xuẩn như thế."
Ánh mắt Mục Huyền lạnh lùng.
Nếu như đổi lại trước đó, chỉ sợ Mục Huyền thật sự phải lo lắng Mục Thiên thánh tộc có thể chống chọi được áp lực của Thái Hư thánh tộc hay không.
Thế nhưng hiện tại, nhờ vào Chủng Ma Tâm Kinh, toàn thể thực lực của Mục Thiên thánh tộc cao thêm một bậc.
Cho nên Mục Huyền cũng không quá mức lo lắng.
Hắn chợt suy nghĩ, tìm được Vân Anh Lạc.
"Sư tôn, Thái Hư thánh tộc dẫn binh tới, trong tộc cũng không xem là an toàn."
"Sư tôn có thể đi đến nơi an toàn trước."
Mục Huyền nói.
"Trong mắt ngươi, vi sư là người như vậy sao?"
Giọng điệu của Vân Anh Lạc đầy thản nhiên.
Nghe vậy, trong mắt Mục Huyền lộ ra vẻ cảm động.
Tuy tình thế nguy hiểm như vậy nhưng sư tôn của hắn vẫn lựa chọn ở bên hắn.
Đây là loại tình cảm thế nào chứ?
Nhưng Vân Anh Lạc làm như vậy, chỉ là bởi vì Quân Tiêu Dao đã nói với nàng.
Đến lúc đó phải để mắt đến Mục Huyền, tránh cho hắn chạy trốn.
Bình thường người có khí vận lớn như thế này, tuy bị diệt tộc nhưng cũng có thể chạy thoát.
Sau khi hoàn toàn lợi dụng Mục Huyền xong, Quân Tiêu Dao không cần thiết phải để lại một rắc rối nhỏ như thế.
"Được, sư tôn, đến lúc đó chúng ta cùng nhau đối mặt tất cả sóng gió."
Giọng điệu Mục Huyền kiên định.
Một bên khác.
Ở bên ngoài tinh cầu tổ của Mục Thiên thánh tộc.
Trận pháp trùng trùng điệp điệp đã được kích hoạt.
Trận văn khủng bố che đi Tinh Hà.
Mục Thiên thánh tộc vẫn còn tồn tại nội tình, tuyệt đối không thể dễ giải quyết được.
Bằng không Thái Hư thánh tộc cũng sẽ không kéo dài đến bây giờ.
Mà bên ngoài, hàng trăm hàng ngàn vạn đại quân của Thái Hư thánh tộc đã sớm bao vây tinh vực trung ương của Mục Thiên thánh tộc, đến con kiến cũng không chui lọt.
Quân đội của Mục Thiên thánh cũng được điều động, sát ý bừng bừng, xếp thành đội hình sát cánh nhau.
Còn có Đế binh cường đại bay lên, phóng ra uy thế mạnh mẽ tàn bạo giữa hư không.
Hai đại Thánh tộc của vũ trụ Huyền Hoàng tranh chấp, đây chắc chắn là chiến tranh cấp bậc bất hủ.
"Thái Hư thánh tộc, các ngươi không khỏi hơi thái quá rồi đấy..."
Ở tinh cầu tổ của Mục Thiên thánh tộc, hào quang đế đạo sáng chói xuất hiện, một Đại Đế của Mục Thiên thánh tộc bước ra từ bên trong hào quang vô tận.
"Nguyên nhân căn bản là như thế nào, chẳng lẽ các ngươi không hiểu rõ sao?"
Một Đại Đế của Thái Hư thánh tộc lên tiếng.
Đồng thời, ánh mắt của hắn ta lạnh lùng nhìn về phía trận doanh của Mục Thiên thánh tộc, dừng ở trên người Mục Huyền.
Vẻ mặt Mục Huyền cũng lạnh như băng.
Vân Anh Lạc ở bên cạnh chỉ thản nhiên nhìn tất cả những điều này.
Ai có thể nghĩ tới, Quân Tiêu Dao chỉ sử dụng một số tính toán nhỏ đã khiến hai con quái vật khổng lồ phát động trận chiến bất hủ chứ.
Loại phương pháp bày mưu tính kế này, thủ đoạn quyết thắng ngoài ngàn dặm ấy khiến cho kẻ khác phải thán phục.
"Sư tôn, không sao đâu, kiếp nạn lần này chúng ta nhất định sẽ bình an vượt qua."
Thấy Vân Anh Lạc dường như đang suy nghĩ gì, Mục Huyền không khỏi mỉm cười, cho rằng Vân Anh Lạc đang lo lắng cho hắn.
Mà hắn không hề hay biết rằng Vân Anh Lạc chỉ đang nghĩ đến chuyện của Quân Tiêu Dao mà thôi.
"Hừ, các ngươi cho rằng thiếu chủ của tộc ta giết thiên kiêu của tộc ngươi."
"Nhưng sự thật có phải thế không?"
Đại Đế của Mục Thiên thánh tộc lãnh đạm nói.
Ngay khi Đại Đế của Thái Hư thánh tộc muốn nói cái gì đó, Thái Hư Vương vẫn luôn ngồi trong xe bỗng nhiên mở miệng.
"Không cần tốn nhiều lời, giết!"
Thái Hư Vương, tàn nhẫn không nói nhiều.
Uỳnh!
Đại quân của Thái Hư thánh tộc lập tức bắt đầu vận chuyển giống như cỗ máy chiến tranh.
Mục Thiên thánh tộc đã từng đứng thứ nhất ngũ đại Thánh tộc, vẫn lưu giữ niềm kiêu hãnh bắt nguồn từ huyết mạch.
Nếu Thái Hư thánh tộc không nể tình như thế, đều đánh tới cửa nhà rồi, vậy đương nhiên bọn họ không thể lại nhân nhượng tiếp nữa.
Nhất thời, một cuộc chiến tranh cực kỳ lớn bùng nổ!
Không cách nào tưởng tượng sức chấn động kia, giống như cả vùng Thiên Nguyên Vực đều đang chấn động.
Binh đối binh, tướng đối tướng.
Hai đại Thánh tộc, người ở từng tầng cấp đều tìm và chém giết đối thủ.
Mục Huyền cũng ra tay, va chạm với một số thiên kiêu hùng mạnh của Thái Hư thánh tộc.
Nhưng mà, khiến cho những thiên kiêu của Thái Hư thánh tộc đó vô cùng chấn động chính là.
Mục Huyền của lúc này dường như biến thành một ma vương, thực lực cực kỳ mạnh mẽ.
Một thiên kiêu Thái Hư thánh tộc không yếu hơn Thái Hư Tiểu Thiên Vương bao nhiêu, lại bị một quyền của Mục Huyền đánh nổ thành một đống máu thịt!
Làm cho kẻ khác vô cùng run sợ!
"Hừ, còn dám nói Tiểu Thiên Vương không phải ngươi giết!"
Thấy thực lực Mục Huyền như vậy, người của Thái Hư thánh tộc quát chói tai, càng ngày càng khẳng định hắn chính là hung thủ sát hại Tiểu Thiên Vương.
Mục Huyền lúc này đương nhiên cũng lười giải thích lí do.
Mà sau khi hai đại Thánh tộc giao thủ sơ bộ, trong lòng cường giả của Thái Hư thánh tộc đều hết sức kinh ngạc.
Thực lực của Mục Thiên thánh tộc từ lúc nào lại trở nên mạnh nhiều như vậy?
Loại sức mạnh này không phải chỉ một người, hai người mạnh, mà giống như là cả một tộc đều mạnh hơn không ít.