Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2372 - Chương 2372 - Cấm Khu Vực Ngoại

Chương 2372 - Cấm khu vực ngoại
Chương 2372 - Cấm khu vực ngoại

Chương 2372: Cấm khu vực ngoại

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sau khi trở lại Nguyệt Thần thánh tộc, Quân Tiêu Dao đi thẳng đến Nguyệt Thần điện của Nguyệt Thần.

“Lần này đa tạ Nguyệt Thần tiền bối đã phối hợp.”

Quân Tiêu Dao nhìn Nguyệt Thần ngồi trên vương tọa, đầu đội nguyệt quan, thản nhiên cười nói.

“Không phải đều vì phối hợp với ngươi, lần này Nguyệt Thần thánh tộc ta trái lại cũng đã nhận được không ít chỗ tốt.”

Nguyệt Thần lạnh nhạt nói.

Cuộc chiến diệt tộc lần này, tuy Nguyệt Thần thánh tộc cũng hao tổn một vài tộc nhân, nhưng so với Thái Hư thánh tộc thì không đáng kể tí nào.

Nhưng thu hoạch của bọn họ lại không nhỏ.

Không chỉ đạt được một phần tài nguyên của Mục Thiên thánh tộc mà còn giành được một phần lãnh thổ của Thiên Nguyên Vực.

“Ha... Nguyệt Thần tiền bối, chờ sau này đế tộc Vân thị ta thống trị toàn bộ vũ trụ Huyền Hoàng, Nguyệt Thần thánh tộc có thể đạt được chỗ tốt càng lớn.”

Quân Tiêu Dao nói.

“Ồ, ngươi tự tin đến vậy à?”

Nguyệt Thần nhìn Quân Tiêu Dao, hơi có chút hoảng thần.

Vân Thiên Nhai trước đây, trong nét mặt cũng có loại tự tin tuyệt đối này.

“Nguyệt Thần tiền bối, ta muốn hỏi ngươi có biết trong vũ trụ Huyền Hoàng phải chăng có một lăng mộ thần bí?”

Quân Tiêu Dao bỗng nhiên hỏi.

Hắn tới gặp Nguyệt Thần là muốn dò hỏi vấn đề này.

“Cái gì, làm sao ngươi biết?”

Lúc này Nguyệt Thần thật sự có chút kinh ngạc.

“Xem ra tiền bối biết mấy chuyện này rồi.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười.

Nguyệt Thần giấu kín như bưng, lắc đầu nói.

“Tình huống cụ thể, ta biết không nhiều, bởi vì có rất ít người, có thể dò xét được lăng mộ đó.”

“Cho dù trong cổ tịch của Nguyệt Thần thánh tộc ta, cũng chỉ có một vài ghi chép mà thôi.”

“Nghe đồn đó là một Đế lăng cổ xưa, có liên luỵ nhân quả lớn lao với cả vũ trụ Huyền Hoàng.”

Dù là Nguyệt Thần người lãnh đạo Nguyệt Thần thánh tộc, đối với chuyện này cũng có phần giữ kín như bưng.

Rõ ràng đây là bí mật tuyệt đối của vũ trụ Huyền Hoàng.

Nàng cũng không biết, Quân Tiêu Dao làm sao biết những đầu mối này.

“Vị trí Đế lăng kia ở đâu?”

Ánh mắt Quân Tiêu Dao sáng lên.

Nguyệt Thần than thở, khẽ lắc đầu.

“Ngươi tìm không thấy đâu, bởi vì nghe đồn Đế lăng đó, không ở chín đại vực, thậm chí không ở bốn phương thiên.”

“Mà trong vũ trụ Huyền Hoàng, một vùng hư vô chi cảnh rộng nhất, cấm khu vực ngoại.”

“Cấm khu đó, thậm chí còn lớn hơn chín đại vực và bốn phương thiên cộng lại.”

“Nếu không có thiên mệnh buông xuống, Đế lăng kia tuyệt không thể bị người tìm được.”

Nghe xong lời của Nguyệt Thần, ánh mắt Quân Tiêu Dao loé lên, rơi vào suy tư.

“Thiên mệnh à, rốt cuộc ai mới là người kế thừa thiên mệnh?”

Đứa con khí vận là Mục Huyền đã bị Quân Tiêu Dao tiêu diệt rồi.

Cho nên hắn đương nhiên không phải là Thiên Mệnh chi nhân.

Mà nếu Quân Tiêu Dao đoán không sai thì có lẽ Đế lăng có liên quan đến chủ nhân trước đây của vũ trụ Huyền Hoàng.

Cũng có nghĩa người kế thừa thiên mênh cũng phải tiếp tục kế thừa y bát của chủ nhân vũ trụ Huyền Hoàng.

Nhưng rốt cuộc ai là Thiên Mệnh chi nhân chứ?

Thậm chí…

Quân Tiêu Dao cảm thấy, cái gọi là Thiên Mệnh chi nhân nhất định sẽ là sinh linh bản thổ của vũ trụ Huyền Hoàng.

Đây cũng là một vấn đề.

Nhưng mà Quân Tiêu Dao chẳng rối rắm cho lắm.

Cho dù ai là Thiên Mệnh chi nhân của vũ trụ Huyền Hoàng.

Dù sao cuối cùng cũng sẽ trở thành áo cưới cho hắn cả thôi.

Tất cả những gì Quân Tiêu Dao phải làm lúc này chẳng qua chỉ là chờ đợi Thiên Mệnh chi nhân xuất hiện, lôi Đế lăng ra mà thôi.

“Đa tạ Nguyệt Thần tiền bối giải đáp nghi hoặc.” Quân Tiêu Dao nói.

Tuy hắn cũng chẳng biết được thêm tin tức gì.

Nhưng ít nhất hắn biết rằng Đế lăng thần bí kia có khả năng sẽ xuất hiện ở nơi nào.

Ngay lúc Quân Tiêu Dao chuẩn bị rời đi.

Nguyệt Thần bỗng nhiên nói: “Lần này phụ thân của ngươi không đến sao?”

Quân Tiêu Dao nghe vậy đuôi mày khẽ hất lên.

Trông Nguyệt Thần đoan trang thiêng liêng, lạnh lùng hờ hững giống như một nữ thần.

Nhưng giọng điệu khi nhắc đến Vân Thiên Nhai rõ ràng mang theo một chút dao động.

“Thân phận hiện tại của gia phụ là người bảo vệ hải quan, thường không ở trong tộc.” Quân Tiêu Dao nói.

“Vậy à...” Trong giọng nói của Nguyệt Thần dường như có chút thất vọng.

Nhưng Quân Tiêu Dao lại mỉm cười nói: “Nhưng mà đợi sau khi đế tộc Vân thị ta thống trị vũ trụ Huyền Hoàng, Nguyệt Thần tiền bối có thể tùy ý rời khỏi vũ trụ Huyền Hoàng.”

“Ha... hợp tác với ngươi thật sự không biết là đúng hay là sai.” Nguyệt Thần khẽ lắc đầu thở dài.

Ngược lại nàng có phần tự trách.

Dù sao cũng bởi vì tư lợi của nàng mà vô hình trung đã kéo cả Nguyệt Thần thánh tộc lên thuyền chiến của Quân Tiêu Dao và đế tộc Vân thị.

“Tiền bối đang tự trách sao, thật ra không cần phải như thế.”

“Lần hợp tác này đối với Nguyệt Thần thánh tộc chỉ có lợi chứ không có hại.”

“Đây có thể xem là đôi bên cùng có lợi với tiền bối và Nguyệt Thần thánh tộc.”

Quân Tiêu Dao dường như đã nhìn ra nỗi lo lắng trong lòng của Nguyệt Thần, hắn khẽ mỉm cười nói.

“Ngươi quả thật là một nhân vật khá đáng sợ.” Nguyệt Thần nhìn Quân Tiêu Dao.

“Đáng sợ?” Quân Tiêu Dao sờ cằm mình.

Không đến mức thế chứ?

“Điểm đáng sợ nhất của ngươi chính là nhìn thấu thủ đoạn lòng người.” Nguyệt Thần nói.

“Vậy ta sẽ xem đây là lời khen ngợi của Nguyệt Thần tiền bối.”

Quân Tiêu Dao mỉm cười sau đó lui ra.

Nguyệt Thần nhìn bóng lưng rời đi của Quân Tiêu Dao, miệng thầm lẩm bẩm.

“Đế tộc Vân thị có kỳ lân tử thế này còn lo gì không thể đứng trên đỉnh.”

“Có lẽ đây quả thật là một cơ hội của Nguyệt Thần thánh tộc...”

Lúc này Nguyệt Thần bỗng nhiên có một dự cảm.

Nếu Nguyệt Thần thánh tộc đi theo Quân Tiêu Dao, có lẽ có khả năng bước lên đỉnh cao cường thịnh hơn.

Bình Luận (0)
Comment