Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhìn bóng lưng Y Thương Nguyệt rời đi, sắc mặt Quân Tiêu Dao bình tĩnh.
Mà lúc này, một âm thanh mơ hồ mang chút vui đùa bỗng nhiên vang lên.
“Tiêu Nhi, ở phương diện duyên nữ nhân, quả nhiên ngươi kế thừa phụ thân của ngươi.”
Quân Tiêu Dao quay đầu, thấy một nữ tử mặc váy trắng, khí chất lạnh lùng, xinh đẹp như khói cổ, mắt cười đang nhìn hắn.
“Thì ra là tiểu cô mẫu.”
“Ban đầu khi ngươi dẫn ta trở về Nguyệt Thần thánh tộc, ghen tức trong mắt nàng sắp tràn ra.”
“Cho nên nàng không thể nào rời khỏi ngươi.”
Vân Anh Lạc nói.
Quân Tiêu Dao lại nói: “Tương lai Nguyệt Thần thánh tộc còn cần Thương Nguyệt lãnh đạo.”
“Thế nên cho dù như thế nào cũng phải ổn định nàng.”
“Hơn nữa đây cũng là một trong những điều kiện của Nguyệt Thần, khiến ta không thể cô phụ nàng.”
“Chậc chậc, Tiêu Nhi, nàng cũng là một nữ tử tốt, chẳng lẽ không thể đả động ngươi à?”
Vân Anh Lạc liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao.
Quân Tiêu Dao hơi đơ ra, sau đó lắc đầu nói: “Nàng có thể đi theo ta, ta sẽ đối xử tốt với nàng, nhưng cũng chỉ như thế.”
“Tại sao, ta luôn cảm giác dường như Tiêu Nhi ngươi có tâm sự.”
“Dường như trong lòng ngươi đang cất giấu một người.”
“Điều này khác với duyên nữ nhân đào hoa của ngươi.”
Vân Anh Lạc liếc nhìn Quân Tiêu Dao thật sâu.
Có đôi khi, nam tử nhìn qua càng hoa tâm phong lưu, khả năng ngược lại còn càng trung thành.
Ví dụ như Vân Thiên Nhai.
Cho dù là Yến Thanh Hoa của Tắc Hạ học cung, hay là Nguyệt Thần của Nguyệt Thần thánh tộc, giữa ông với họ đều có một chuyện xưa.
Tuy cũng chỉ là tương tư đơn phương nhưng bây giờ ông cực kỳ một lòng với Nguyệt Chỉ Lam, càng khiến nhân vật cấp Cổ Tổ âm thầm bảo vệ mẹ con các nàng.
“A... thì ra là ở trong mắt tiểu cô mẫu, ta là người lăng nhăng như vậy sao?”
Quân Tiêu Dao nói sang chuyện khác không để lại dấu vết, hắn cũng không muốn bàn về chuyện này.
“Được rồi, không nói chuyện này, bây giờ kết cục của năm đại thánh tộc đã định, sau này ngươi có kế hoạch gì?”
Vân Anh Lạc cũng là một nữ tử cực kỳ thông tuệ nhạy bén, chuyển đề tài.
Quân Tiêu Dao hơi trầm ngâm, sau đó nói: “Sau khi tiêu diệt năm đại thánh tộc, Thần điện bốn phương nhất định sẽ có chút động tĩnh.”
“Chỉ là bọn họ sẽ không hành động thiếu suy nghĩ.”
“Hơn nữa bây giờ, quan trọng nhất không phải là Thần điện bốn phương.”
“Mà là cái gọi là thiên mệnh.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Thiên mệnh sao?”
Vân Anh Lạc lộ ra nghi ngờ.
“Chỉ có người kế thừa ý chí Thiên Mệnh chủ nhân của vũ trụ Huyền Hoàng mới có thể khởi động một vài lăng mộ thần bí.”
“Mà trong lăng mộ, có lẽ có sự tồn tại liên quan đến nhân quả vũ trụ Huyền Hoàng.”
“Thế nên bây giờ, chỉ cần lẳng lặng đợi chờ Thiên Mệnh chi nhân xuất hiện là được.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Vậy Tiêu Nhi cảm thấy, cái gọi là Thiên Mệnh chi nhân có khả năng là loại thân phận nào?”
Vân Anh Lạc hỏi.
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên vẻ u ám, lời nói có thâm ý.
“Thật ra thậm chí ta cảm thấy, cái gọi là Thiên Mệnh chi nhân có lẽ chưa chắc là sinh linh của vũ trụ Huyền Hoàng.”
“Ồ?”
Vân Anh Lạc kinh ngạc.
“Tiếp tục chờ đợi!”
Ánh mắt Quân Tiêu Dao thâm thúy.
...
Phạm vi của bốn phương thiên rất rộng lớn.
Không nhỏ hơn chín đại vực bao nhiêu.
Mà ở trong đó, chính là khu vực mà vũ trụ Huyền Hoàng, Thần điện bốn phương thống trị.
Trước đây, chín đại vực và bốn phương thiên, lấy Thiên Hà cổ trận của Thiên Hà giới làm ngăn cách, phân chia ra hai khu vực.
Nhưng trong chiến dịch Thiên Hà giới, Thiên Hà cổ trận bị phá hủy.
Do đó dẫn đến Thần điện bốn phương mất đi bức tường cản trở và bảo vệ mấu chốt nhất.
Cộng thêm còn có các cường giả Thần điện ví dụ như Long Hiên Đại Đế hao tổn ở trong trận chiến ấy.
Thế nên dẫn đến Thần điện bốn phương không thể siêu nhiên thong dong như lúc trước.
Những Đế tộc khác thì không bàn đến.
Chỉ riêng một đế tộc Vân thị có cường giả thực lực đỉnh cao đã đủ khiến Thần điện bốn phương kiêng kỵ.
Chứ đừng nói là còn đại quân làm phản của Nguyệt Thần thánh tộc và Bắc Hoang Vực.
Thế nên Thần điện bốn phương thật sự không thể yên lòng.
Mà sau chiến dịch ở Thiên Hà giới lại có tin tức truyền ra.
Đế tộc giới ngoại lấy khí thế sét đánh không kịp bưng tai, tấn công về phía Thái Hư thánh tộc và Tổ Linh thánh tộc.
Nhưng Thần điện bốn phương lại không có ý ra tay.
Bởi vì bản thân bọn họ hao tổn rất nhiều người ngựa.
Cộng thêm có phần kiêng kỵ, sợ rơi vào bẫy rập của đế tộc giới ngoại, thế nên dập tắt suy nghĩ tiếp viện.
Một trong những bốn phương thiên, Thương Mộc Thiên.
Còn đây là cương vực Thanh Long thần điện trong Thần điện bốn phương thống trị.
Phóng mắt nhìn lại, linh khí thiên địa tươi xanh dồi dào.
Đông Thanh Long thuộc Mộc.
Mà Thương Mộc Thiên là một cảnh tượng sinh cơ bừng bừng.
Nhưng thân là người thống trị của Thương Mộc Thiên, Thanh Long thần điện lại không nhàn nhã như vậy.
Cùng với Thiên Hà cổ trận bị phá. cho dù là bốn phương thiên cũng không thể giữ vững sự siêu nhiên ở trên cao đó.
“Đáng chết!”
Ở chỗ sâu của Thương Mộc Thiên, vùng đất thuộc Thanh Long thần điện, bên trong một Long cung cổ xưa.
Có chí cường giả của Thanh Long thần điện phát ra âm thanh tức giận.
“Đế tộc Vân thị của giới ngoại thật sự xảo trá, lại vẫn luôn giấu giếm tình hình bọn họ có thực lực đỉnh cao.”
“Từ đó khiến nhóm người Long Hiên Đại Đế chết!”
Một Đại Đế chết, đó cũng không phải là chuyện nhỏ gì.
Dù trong thế lực bá chủ, sức mạnh của một Đế cũng nặng tới không thể tưởng tượng được.
Có thể coi là nội tình bên trong.
Kết quả, thế mà cũng vẫn chết.
Điều này đối với Thanh Long thần điện có thể nói là đả kích không nhỏ.
Đúng là Thanh Long thần điện không thể chỉ có một Đế là Long Hiên Đại Đế, nhưng cường giả Đế cảnh không có khả năng có quá nhiều, một tay là có thể tính ra được.
“Nhất định phải trả thù đế tộc Vân thị, cơn tức này, Thanh Long thần điện ta không nuốt trôi!”
Có ánh mắt chí cường giả lạnh như băng, là một trưởng lão có quan hệ không tệ với Long Hiên Đại Đế.
Mà lúc này, bóng dáng ngồi trên thủ tọa được bao phủ trong ánh sáng mơ hồ thản nhiên khoát tay.
Xung quanh lập tức yên lặng như tờ!
Đủ để thấy uy vọng của hình bóng này.
Bởi vì hắn chính là điện chủ của Thanh Long thần điện, Hoàng giả đời thứ nhất, Long Khiếu Hoàng!