Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2420 - Chương 2420 - Thế Lực Khắp Nơi Hành Động

Chương 2420 - Thế lực khắp nơi hành động
Chương 2420 - Thế lực khắp nơi hành động

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bên phía Đế tộc, chiến thuyền của bát đại Đế tộc bay lên, chờ xuất phát.

Các thiên kiêu của Đế tộc đều có đôi mắt sắc bén, giống như ngọn lửa lượn lờ.

Hoặc nhiều hoặc ít, bọn họ đều biết được một chút tình huống từ cao tầng đứng sau.

Cơ duyên xuất thế lần này, lớn đến mức không cách nào tưởng tượng.

Thậm chí liên quan đến vị kia, một trong Tam Hoàng có được địa vị và uy danh cao nhất ở Giới Hải, Hiên Viên Nhân Hoàng!

Vị này chính là tồn tại khiến cho tất cả đế tộc đều kính nể.

Nếu như có thể lấy được một tí xíu truyền thừa của Hiên Viên Nhân Hoàng.

Dù cho chỉ là phế liệu, cũng được lợi vô cùng.

Hơn nữ trọng yếu nhất, vẫn là vinh quang quá mức sáng chói của Nhân Hoàng.

Nếu có thể dính đến một chút quan hệ với hắn, thân phận trong Giới Hải sẽ tăng cao không ít.

“Hiên Viên Nhân Hoàng, thú vị thật...”

Bên phía đế tộc Hạ Hầu, Hạ Hầu Thần Tàng đứng chắp tay, nhìn ra bầu trời phía xa.

Quân Tiêu Dao, quả thực cho hắn áp lực.

Nhưng không có áp lực, thì không có động lực.

Liên quan đến truyền thừa của Nhân Hoàng, hắn có hứng thú!

Bên phía đế tộc Cổ Thần.

Cổ Tiểu Ngọc nhỏ nhắn xinh xắn ngồi trên bờ vai rộng rãi của Cổ Kình Thiên, bắp chân đung đưa, đang tự hỏi.

“Tên kia, hình như khá mạnh, nếu có thể lấy được cơ duyên của Nhân Hoàng bên trong Hiên Viên đế lăng, có lẽ còn có cơ hội đánh thắng hắn.”

Từ sau khi thấy được Quân Tiêu Dao, ở Thiên Hà giới, lấy một đối ngàn, quét sạch thiên kiêu của vũ trụ Huyền Hoàng.

Cổ Tiểu Ngọc cũng có chút sợ.

“Tỷ, từ bỏ đi, ngươi đánh không lại chủ nhân đâu.”

Cổ Kình Thiên vò đầu nói.

“Thối đệ đệ, khuỷu tay chỉa ra ngoài hả!”

Cổ Tiểu Ngọc không vừa lòng.

Bên phía đế tộc Đông Phương.

Đông Phương Khinh Vũ mặc một bộ váy đỏ, quyến rũ như nước, trong đôi mắt quyến rũ cũng mang theo một tia sáng.

“Chuyến đi Đế lăng lần này, cũng là một cơ hội tạo mối quan hệ với Vân Tiêu thiếu chủ.”

“Tuy không biết vì sao Đông Phương Ngạo Nguyệt chưa từng xuất hiện, nhưng không có nàng can thiệp càng tốt hơn.”

“Chờ nàng lấy lại tinh thần, ta đã có một chỗ dựa vững chắc.”

Đông Phương Khinh Vũ lộ ra nụ cười dưới khăn che mặt, cảm giác tiền đồ của mình xán lạn.

Tổ Linh Vực.

Sau khi đế tộc Vân thị cầm đầu đại quân, đánh hạ Tổ Linh thánh tộc.

Toàn bộ Tổ Linh Vực, tạm thời đã rơi vào trong tay giới ngoại Đế tộc.

Đương nhiên, đế tộc Vân thị không tàn sát trắng trợn.

Ngoại trừ tiêu diệt Tổ Linh thánh tộc thì không ra tay với thế lực Bất Hủ khác của Tổ Linh Vực.

Thế lực Bất Hủ còn lại, đương nhiên sẽ không tự làm mất mặt.

Mà ở phía Bất Hủ hoàng triều của Tổ Linh Vực, Vọng Nguyệt hoàng triều.

Một con thần hoàng toàn thân màu trắng bạc, đứng sừng sững ở phía trên quốc đô.

Có ba thân hình đang đứng trên đó.

Cầm đầu, là một vị tuyệt thế nữ tử đeo mặt nạ màu vàng, tóc đen phất phới.

Dáng người nàng rất đẹp, đường cong nhấp nhô, đôi chân rất dài, nếu ngọc thạch điêu khắc mà thành, thì còn cao hơn rất nhiều nam tử.

Trên người tỏa ra một loại khí tức cao quý xa hoa, có thể đứng nhìn từ xa mà không thể đùa bỡn.

Chính là Trưởng công chúa của Vọng Nguyệt hoàng triều.

Ở bên cạnh nàng, còn có một cậu bé, làn da trắng như tuyết, đôi mắt to có thần, trên trán toát ra sự thông minh.

Hiển nhiên là cậu bé Thạch Đầu.

Mà sau lưng các nàng, một vị nữ tử mặc áo bào đen yên lặng đứng đấy, không nói một lời.

“Cũng sắp đến lúc rồi.”

Trưởng công chúa đứng bên trên Vọng Nguyệt thần hoàng, chắp tay, nhìn ra bầu trời phía xa, tóc bay phất phới, như một quan thế nữ hoàng.

“Công chúa tỷ tỷ, ta có dự cảm chuyến này sẽ thu hoạch được cơ duyên rất lớn.”

Dưới sự thiết kế tận lực của Trưởng công chúa, Thạch Đầu hết sức tin cậy nàng.

“Ừm, vậy thì tốt, chỉ khi ngươi trở nên mạnh hơn, mới không thẹn với những thôn dân đã chết kia.”

Trưởng công chúa nói.

“Ta hiểu.”

Thạch Đầu kiên định gật đầu, trên khuôn mặt nhỏ nhắn tràn đầy dứt khoát.

Nhưng hắn không chú ý tới, sự hờ hững dưới lớp mặt nạ của Trưởng công chúa.

Tầm mắt Trưởng công chúa trông về phía xa, trong đầu liền nghĩ tới thân hình màu trắng kia, thoáng qua một tia hốt hoảng.

“Quân Tiêu Dao, ngươi hẳn là cũng sẽ có mặt nhỉ.”

Chẳng biết tại sao, tất cả nam tử nàng từng gặp, ở trong mắt nàng đều như mây khói thoảng qua.

Duy chỉ có thân hình màu trắng kia, như là đao khắc, để lại cho nàng ấn tượng không thể xóa đi.

Điều này khiến nàng có nghi hoặc, cũng có tò mò.

Trưởng công chúa tuyệt đối không muốn thừa nhận rằng, nàng đúng là nảy sinh một chút chờ mong như vậy.

Chỉ một chút xíu mà thôi.

...

Bắt đầu hành động, không chỉ có nhóm thế lực của giới ngoại Đế tộc.

Thần điện bốn phương cũng bắt đầu hành động.

Lần này, không phải thiếu sự chuẩn bị như lần trước.

Mà là cường giả xuất hiện hết.

Dù sao lần này, Thần điện bốn phương cũng muốn thật sự va chạm trực diện với giới ngoại Đế tộc.

Cho nên khí thế không thể yếu.

Tuyệt đối không thể dẫm vào vết xe đổ của Thiên Hà giới lần trước.

Ngoại trừ cường giả.

Những thiên kiêu đứng đầu trong thế hệ trẻ của Thần điện bốn phương cũng đều xuất chinh, nóng lòng muốn thử sức.

Suy cho cùng, không có một vị thiên kiêu nào có thể cự tuyệt sức hấp dẫn của truyền thừa Nhân Hoàng.

Tuy bọn họ biết, có thể bọn họ không có cơ duyên và thiên mệnh.

Nhưng cần tranh, thì vẫn phải tranh.

Chưa đến cuối cùng, không ai biết kết cục như thế nào.

Càn khôn chưa định, ngươi ta đều là hắc mã!

Thiên kiêu đứng đầu Thanh Long Thần điện, Long Khám.

Bạch Hổ Thần điện, Bạch Hổ Vương.

Chu Tước Thần điện, Tước Linh thiên nữ.

Huyền Vũ Thần điện, Huyền Vũ Thái Tử.

Những yêu nghiệt hàng đầu của Thần điện đều xuất mã.

Mà bên phía Thanh Long Thần điện, bên cạnh Long Khám còn có một thân hình quen thuộc.

Thân mang trường bào màu vàng.

Chính là Sở Phi Phàm.

Bình Luận (0)
Comment