Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hiên Viên đế lăng cũng không phải là kiến trúc thực thể, mà là không gian truyền thừa dùng đạo tắc khắc họa tạo thành!
Bên ngoài cổng lớn do đạo tắc xây dựng đan xen.
Thế lực khắp nơi đều đã đến.
Cấm khu Huyền Hoàng vốn tối tăm tĩnh lặng, trở nên náo động hẳn lên.
Phóng mắt nhìn, chi chít đủ loại chiến thuyền, xe kéo, cổ thú bay lượn.
Giới ngoại bát đế tộc, thế lực Tam giáo, Nguyệt Thần thánh tộc vân vân.
Thần điện bốn phương của vũ trụ Huyền Hoàng cũng đến.
Có thể nói, hội tụ ở nơi đây, trên cơ bản đều là chiến lực chính của hai giới.
“Cái kia chính là lối vào Hiên Viên đế lăng à, quả nhiên có chút không tầm thường.”
Trên boong thuyền của chiến thuyền đế tộc Vân thị, Quân Tiêu Dao nhìn cánh cổng pháp tắc màu vàng cao chừng mấy vạn trượng phía xa xa.
Sự phô trương này khiến cho Quân Tiêu Dao cũng có chút không nói nên lời.
Không hổ là Nhân Hoàng một trong Tam Hoàng, này phải có.
Hiên Viên đế lăng, cũng không phải là một tòa công trình giống lăng mộ cổ như trong tưởng tượng.
Mà là không gian truyền thừa dùng đạo tắc phác hoạ giữ lại.
Bên cạnh Quân Tiêu Dao, vẻ mặt Y Y càng hốt hoảng và mơ màng.
Đặc biệt là sau khi nhìn thấy cánh cổng màu vàng, trong mắt nàng càng ngày càng lộ ra vẻ mê hoặc.
Mà một bên khác, đội ngũ Thần điện bốn phương và bát đại đế tộc ở vào tình thế giằng co.
Quân Tiêu Dao liếc mắt qua, thấy một người quen.
Trên thuyền rồng của Thanh Long Thần điện, tuy Sở Phi Phàm dịch dung, hơn nữa còn che giấu khí tức nhưng đương nhiên không chạy thoát mắt thần của Quân Tiêu Dao.
“Sở Tiêu đâu?”
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia suy ngẫm.
Lúc trước hắn cảm thấy, Sở Tiêu hẳn là có thể mang đến cho hắn một chút niềm vui và bất ngờ nữa mới đúng.
Mà lúc này.
Một cái đầu lông nhỏ chui ra từ cổ áo của Quân Tiêu Dao.
Chính là Tiểu Bạch Hổ.
“Là... là... Ca ca!”
Cuối cùng thấy được thế lực của Thần điện bốn phương, Tiểu Bạch Hổ cảm động đến sắp khóc.
Đặc biệt là, nàng nhìn thấy trong trận doanh của Bạch Hổ Thần điện, một nam tử cường tráng tóc trắng phơ có dị đồng tử lạ mắt.
Chính là ca ca của nàng, Bạch Hổ Vương.
Tiểu Bạch Hổ vui đến phát khóc, thậm chí không nhịn được muốn gầm một tiếng, trực tiếp trở về.
Nhưng nàng lại nghĩ đến, mình còn ở dưới sự khống chế của tên đại ác nhân này, đầu lại gục xuống.
“Đó chính là ca ca ngươi sao?”
Quân Tiêu Dao liếc mắt nhìn Bạch Hổ Vương.
Bạch Hổ Vương dáng người vạm vỡ, cơ bắp gồ lên, toàn thân đều dâng lên khí tức hung hãn.
Một đôi dị đồng tử đang mở hí, càng giống như có kiếm khí kim loại trảm ngang trời.
Bạch Hổ thuộc kim, chủ trương sát phạt.
Khí tức của Bạch Hổ Vương quả nhiên không yếu.
Nhưng, ở trong mắt Quân Tiêu Dao, cũng chỉ như vậy.
“Hừ, ca ca ta nhất định sẽ cứu ta.”
Tiểu Bạch Hổ lầm bầm nói.
“Thôi được, yên tâm, nhận thấy ngươi theo ta lâu như vậy, ta sẽ không đánh chết ca của ngươi.”
“Đánh gần chết là đủ rồi.”
Tiểu Bạch Hổ: “...”
Lúc này, bỗng nhiên có âm thanh xôn xao truyền đến.
Đến từ bên phía Tắc Hạ Học Cung.
“Là Sở Tiêu!”
Có tu sĩ Tắc Hạ Học Cung hét lên.
Một nhóm thân hình, ngồi trên phi thuyền cực kỳ đơn sơ đi vào.
Chính là người ngựa của tộc Thủ Hộ.
“Tộc Thủ Hộ, bọn họ quả nhiên tới...”
Bất luận là bát đại đế tộc, hay là Thần điện bốn phương, ánh mắt đều đưa tới.
Lần này Hiên Viên đế lăng bị dẫn động, tộc Thủ Hộ chắc chắn biết được một chút gì đó.
Mà Sở Tiêu, bất ngờ ở trong đó.
Hắn giờ phút này, khí tức nội liễm, nhưng khí thế phấn khởi không cách nào che giấu.
“Đây là gà đất hóa Phượng Hoàng à?”
Quân Tiêu Dao liếc mắt nhìn Sở Tiêu, mang theo suy ngẫm, cảm thấy có chút buồn cười.
Chẳng lẽ, thật sự bị hắn đoán trúng?
Lúc trước hắn đã đoán, người thiên mệnh của vũ trụ Huyền Hoàng không nhất định là sinh linh bản thổ của vũ trụ Huyền Hoàng.
Không ngờ quả là như thế.
Quân Tiêu Dao có thể phát giác được, Sở Tiêu không giống với trước đây.
Rất không giống nhau.
Đây không phải loại thay đổi chỉ đơn thuần đạt được cơ duyên, thực lực tăng lên.
Mà là một loại lột xác bản chất.
“Người thừa kế Nhân Hoàng là hắn?”
Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Hắn cũng không dự liệu được, người này vốn là công cụ thay hắn thu thập Thời Thư.
Lại còn có thể đi đến một bước này.
Nhưng như vậy cũng tốt, càng có thêm thú vị.
“Sở Tiêu, ngươi lại còn dám xuất hiện công khai.”
Có tu sĩ Tắc Hạ Học Cung nhìn với ánh mắt lạnh lùng.
Sở Tiêu vẫn luôn nẳm trong danh sách truy nã của Tắc Hạ Học Cung.
Mà Sở Tiêu có tộc Thủ Hộ làm chỗ dựa, hắn không sợ chút nào.
Hắn đầu tiên là liếc mắt nhìn Quân Tiêu Dao.
Mối hận ý khắc cốt không thể che giấu.
Sau đó, lại liếc mắt nhìn Đạm Đài Thanh Tuyền.
Đạm Đài Thanh Tuyền, trong mắt chỉ có lạnh lùng căm ghét, còn có hận ý.
Nàng và Sở Tiêu, sớm đã trở mặt thành thù.
“Lúc trước ngươi lạnh nhạt với ta, sau này ta sẽ khiến cho ngươi không với cao nổi!”
Vẻ mặt Sở Tiêu lạnh như băng.
Chờ hắn lấy được truyền thừa của Nhân Hoàng, trở thành truyền nhân của Nhân Hoàng.
Đến lúc đó, kiêu nữ Đế tộc như Đạm Đài Thanh Tuyền, còn không phải dễ như trở bàn tay?
Sở Tiêu thật cảm giác bản thân trước kia quá ngu ngốc, là kẻ hèn hạ!
Sao lại có thể nguyện ý làm chó liếm như vậy?
Với sự xuất hiện của tộc Thủ Hộ, bầu không khí ở đây càng quỷ dị hơn.
“Giới ngoại Đế tộc, cơ duyên này, là thuộc về vũ trụ Huyền Hoàng ta, chẳng lẽ các ngươi còn muốn tranh giành sao?”
Có cường giả Thanh Long Thần điện, giọng điệu lạnh lùng.
Bởi vì Long Hiên đại đế ngã xuống, cho nên bọn họ cũng căm thù đế tộc Vân thị.
“Thần điện các ngươi sẽ không ngây thơ như thế chứ, chúng ta tới là vì cơ duyên này, có giỏi thì đấu võ đi.”
Bên phía đế tộc Vân thị, tính tình Vân Hồng Ba vẫn hùng hùng hổ hổ trước sau như một, lời nói hết sức cứng rắn.
Điều này làm cho các cường giả Thần điện bên này, vẻ mặt đều không dễ nhìn.
Bọn họ tuyệt đối không muốn khai chiến với giới ngoại Đế tộc bây giờ.
Mà lúc này, từ nơi tối tăm sâu thẳm, dường như có một loại áp lực khủng bố nào đó, khóa chặt Vân Hồng Ba.
“Tứ Phương Hoàng Giả của Thần điện?”
Các cường giả bên phía Đế tộc lập tức phản ứng.
Bốn vị Hoàng Giả Thần điện, rõ ràng đã âm thầm để ý.
Nhưng chỉ một lát, bên phía đế tộc Vân thị, Vân Thái Đấu lạnh lùng nhìn về phía sâu trong hư không.
Luồng áp lực kia bỗng nhiên tan biến.
“Nếu không định đánh, vậy hãy im lặng chờ xem.”
Vân Thái Đấu thản nhiên nói.
Mà đúng lúc này, cánh cổng màu vàng xen lẫn đạo tắc bỗng nhiên rung rung chuyển động.
Một luồng uy áp cực điểm bao phủ ra.
Không, đó không nên gọi là uy áp.
Hẳn là một loại quy tắc, gạt bỏ sàng lọc một số người.
“Là bởi vì liên quan đến chọn lựa người thừa kế, cho nên người không phù hợp điều kiện, bị loại.”
Quân Tiêu Dao nghĩ thầm.
Lần này, gần như tất cả các cường giả trong hai giới đều bị loại khỏi quy tắc.
Chỉ có thiên kiêu trẻ tuổi, phù hợp quy tắc, mới có tư cách tiến vào Hiên Viên đế lăng.