Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tuy so sánh với bản nguyên vũ trụ Huyền Hoàng chân chính có lẽ còn không tính là chín trâu mất sợi lông.
Nhưng đối với mấy thiên kiêu này mà nói, chắc chắn xem là cơ duyên vô cùng to lớn.
Rất nhiều thiên kiêu không thể trèo lên đỉnh, nhìn có chút ghen tị.
Thế mà, nhìn thấy chút bản nguyên vũ trụ Huyền Hoàng này, vẻ mặt Quân Tiêu Dao lại thản nhiên.
Chút bản nguyên này, nghiêm túc mà nói còn kém hơn Thiên Địa chi tâm mà hắn lấy được bên trong Thiên Địa thánh thụ.
Thứ mà Quân Tiêu Dao thực sự cảm thấy hứng thú, là hạch tâm bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng.
Chứ không phải chút phế liệu này.
Cho nên, Quân Tiêu Dao vung tay hất lên.
Chút bản nguyên này rơi xuống trước người Vân Huyền Hư, Vân Ngọc Sanh, Vân Thanh Lâm và các thiên kiêu đế tộc Vân thị chưa trèo lên đỉnh.
Còn Vân Anh Lạc, thực lực vượt ra khỏi giới hạn, cho nên cũng bị quy tắc gạt bỏ ở bên ngoài, không thể tham dự tranh đoạt Đế lăng.
“Các ngươi cầm lấy luyện hóa đi, cái này hẳn là có ích với các ngươi.”
Quân Tiêu Dao nói.
Xôn xao!!!
Động thái lần này của Quân Tiêu Dao lập tức khiến cho một mảnh xôn xao.
Đây chính là bản nguyên vũ trụ Huyền Hoàng.
Hơn nữa không phải chỉ một chút.
Có thể nói, không có bất kỳ thiên kiêu nào có thể từ chối.
Cho dù là thiên kiêu như Hạ Hầu Thần Tàng cũng sẽ chiếm làm của riêng.
Thế nhưng Quân Tiêu Dao, lại trực tiếp nhường cho thiên kiêu nhà mình.
Cái gì gọi là rộng lượng?
Đây chính là rộng lượng!
Từ đây có thể thấy được, Quân Tiêu Dao và thiên kiêu khác cùng thế hệ.
Tầm mắt lòng dạ rộng lượng, quả là không cùng đẳng cấp.
Như một là trời, một là đất!
Các thiên kiêu khác, ngươi tranh ta đoạt, Quân Tiêu Dao, lại là tiện tay ban thưởng.
“Thiếu chủ đại nhân...”
Đám người Vân Ngọc Sanh cảm kích.
Dù là Vân Huyền Hư, cũng hít sâu một hơi.
Bọn họ không khách khí, chỉ hướng về phía Quân Tiêu Dao gật đầu.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Đưa ra một chút này, đối với hắn mà nói, không đau không ngứa.
Hơn nữa thiên kiêu đế tộc Vân thị tăng lên, đối với hắn cũng có chỗ tốt.
Ít nhất ngày sau không thiếu tay chân.
Chẳng hạn như Vân Huyền Hư chính là Tạo Hóa thánh thể, trong cơ thể có hơn một thế giới vi trần.
Có thể nói là tay chân cấp cao nhất.
Mà Vân Huyền Hư, cũng hết sức quả quyết, trực tiếp ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu luyện hóa bản nguyên vũ trụ Huyền Hoàng.
Theo hắn luyện hóa.
Lực lượng bản nguyên tự nhiên trong cơ thể như đang sôi trào.
Sau khi thế giới vi trần trong cơ thể hấp thụ lực lượng bản nguyên của vũ trụ Huyền Hoàng, lại lần nữa bắt đầu bành trướng.
Ầm ầm!
Tựa như thế giới đang xây dựng!
Đến cuối cùng, quanh thân Vân Huyền Hư, có tạo hóa khí mông lung, cảnh tượng thế giới phát triển kinh người hiện ra!
Vân Huyền Hư đột phá!
“Ha, kẻ này vậy mà đột phá?”
“Đế tộc Vân thị quả nhiên không thiếu yêu nghiệt!”
“Đều là do Vân Tiêu kia, hào quang quá mức loá mắt, thật sự đế tộc Vân thị không thiếu người tài ba.”
Sau khi nhìn thấy Vân Huyền Hư đột phá, ánh mắt của một số cường giả thế lực cũng hơi thay đổi.
Trong một tộc, nếu có một vị yêu nghiệt, vậy coi như là may mắn.
Nhưng nếu như tất cả đều là yêu nghiệt, vậy bộ tộc này, tuyệt đối không đơn giản như vậy.
Về phần các thiên kiêu Đế tộc còn lại, vẻ mặt đều khó coi.
Đừng nói là Quân Tiêu Dao, quả thực không phải cùng một thế giới với bọn họ.
Nhưng bây giờ, ngay cả Vân Huyền Hư cũng mang đến cho bọn họ áp lực rất lớn.
Chuyện này thật vô nghĩa!
Vân Huyền Hư đứng dậy, cảm giác được thế giới vi trần trong cơ thể mình, lột xác thành một thế giới tiểu thiên.
Hắn trịnh trọng chắp tay với Quân Tiêu Dao.
Toàn bộ đều không nói gì.
Quân Tiêu Dao cũng khẽ gật đầu.
Vân Huyền Hư nắm giữ một thế giới tiểu thiên, thực lực dĩ nhiên cao nhất.
Tuy hiện tại lực lượng hắn so với ba mươi thế giới tiểu thiên, vẫn là thua chị kém em.
Hơn nữa bên trong vũ trụ của Quân Tiêu Dao, là đạo và pháp tắc của chính hắn.
Chỉ một điểm này đã cao hơn Vân Huyền Hư rất nhiều.
Nhưng... Làm tay chân vậy là đủ rồi.
Còn về đám người Vân Ngọc Sanh, Vân Thanh Lâm, cũng đều có tiến bộ.
Sau đó, Quân Tiêu Dao nhìn vào nơi sáng chói sâu trong Hiên Viên đế lăng.
“Truyền thừa Nhân Hoàng à, hừm...”
Quân Tiêu Dao khẽ cười, chắp tay bước vào Hiên Viên đế lăng.
Hiên Viên đế lăng, tuy gọi là lăng.
Nhưng thật ra là một không gian truyền thừa dùng đạo tắc tạo thành.
Cho nên trong đó, đương nhiên không thể chỉ là một lăng mộ.
Mà là một sự tồn tại như là tiểu thế giới mênh mông.
Khi không gian trước mặt Quân Tiêu Dao dần dần ổn định.
Hắn thấy, là một vùng biển.
Vùng biển này rộng lớn vô biên, tựa như không có điểm cuối.
Mà đặc biệt nhất chính là, bên trong vùng biển này đều ẩn chứa đạo đạo lực lượng pháp tắc.
Nói cách khác, bản thân vùng biển này chính là một cơ duyên không nhỏ.
Hiên Viên đế lăng, quả nhiên khắp nơi đều là báu vật.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cảm thấy chướng mắt.
Hắn lập tức đi thẳng về phía trước.
Sau khi hắn rơi vào Hiên Viên đế lăng, chỉ có một người.
Rõ ràng tất cả mọi người đã phân tán ra.
Tiểu Bạch Hổ cũng không thấy.
Quân Tiêu Dao không thèm để ý, hắn lúc nào cũng có thể cảm nhận được hướng đi của Tiểu Bạch Hổ.
Cũng có thể cảm giác được động tĩnh của Sở Tiêu.
Đúng lúc này.
Ào ào ào!
Mặt nước phía trước bỗng nhiên tách ra.
Một con cá hai màu đen trắng lượn lờ, há to miệng hướng về phía Quân Tiêu Dao, như muốn nuốt vào.
Quân Tiêu Dao khép tay làm kiếm, thuận tay chém xuống!
Đầu con quái ngư chia thành hai nửa.
Đồng thời có từng tia lực lượng pháp tắc tản ra.
“Đây là... Âm Dương ngư.”
Quân Tiêu Dao liếc mắt nhìn.
Âm Dương ngư, là một loại cá cực kỳ hiếm hoi, chỉ sinh sống ở nơi có đạo tắc linh khí nồng đậm.
Trong cơ thể nó, trời sinh có khả năng hấp dẫn cô đọng đạo tắc.
Hơn nữa thịt của nó cực kỳ thơm ngon, cũng là một kỳ trân mỹ vị.
Quân Tiêu Dao đưa tay chộp tới, tinh luyện ra một nắm đạo tắc từ trong cơ thể Âm Dương ngư.
Tuy không nhiều, nhưng lại có thể dễ dàng hấp thu.
Mà lúc này, phía trước vang lên rất nhiều tiếng nước ào ào ào.
Một lượng lớn Âm Dương ngư ngư, cả đàn cả lũ kéo tới.
Càng khủng bố hơn chính là.
Khi bầy Âm Dương ngư nhảy lên, một mảng lớn ánh sáng pháp tắc nổi lên, giống như quy tắc ánh sáng hiện ra lưu chuyển âm dương.