Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Trước đó, một quân cờ ẩn mai phục tại vũ trụ Huyền Hoàng mà đám người Vân Hồng Ba nói.
Chính là Huyền Vũ Thần điện.
Có điều khi đó, bọn họ cũng không định hoàn toàn hướng về đế tộc Vân thị.
Thứ khiến bọn họ thật sự hạ quyết tâm chính là biểu hiện của Quân Tiêu Dao tại Thiên Hà giới.
Thiên Hà cổ trận Thiên Hà giới, chính là đại trận Nhân Hoàng Hiên Viên Đại Đế tiện tay bày.
Mà Quân Tiêu Dao, thế mà lại có thể phá được, như vậy nhất định đại biểu hắn có liên quan đến thiên mệnh, có lẽ chính là người của thiên mệnh kia.
Cũng chính là bởi vậy, Huyền Vũ Thần điện, mới âm thầm đưa ra quyết định.
Nhưng thật tình không biết.
Bởi vì Quân Tiêu Dao cướp đi dấu ấn Nhân Hoàng từ Mục Huyền cho nên mới có thể dễ dàng phá được Thiên Hà cổ trận.
Có thể nói là rất khéo léo, vừa vặn lừa được Huyền Vũ Thần điện.
Đương nhiên, Quân Tiêu Dao cũng sẽ không nói ra chuyện này.
“Đáng chết, Huyền Vũ Thần điện các ngươi thế mà đã có dự tính này từ trước, tại sao lại không nói ra!?”
Con mắt Long Khám đều đang chảy máu, vô cùng tức giận.
“Nói ra thì sao chứ, các ngươi cũng không muốn tin, thậm chí ngược lại sẽ khiến các ngươi nghi ngờ vô căn cứ, như vậy không có chút lợi ích nào cho Huyền Vũ Thần điện bọn ta.”
Huyền Vũ thái tử nói.
“Tên phản đồ nhà ngươi!”
Long Khám muốn xông đến chỗ Huyền Vũ thái tử.
Mà Huyền Vũ thái tử, lại nói: “Vân Tiêu thiếu chủ, ta giúp ngươi giải quyết Tước Linh thiên nữ.”
Dứt lời, Huyền Vũ thái tử trực tiếp thẳng hướng về phía Tước Linh thiên nữ đang bị trọng thương.
Nếu đã quyết định phản bội thì sao lại không có quà nhập đội cho được.
Vừa hay Tước Linh thiên nữ chính là một món quà nhập đội rất tốt.
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu, hành động này của Huyền Vũ thái tử, cũng có mấy phần thông minh.
Tâm niệm hắn vừa động, Huyền Vũ thái tử và Tước Linh thiên nữ trực tiếp rơi ra khỏi Phương Thốn Càn Khôn.
Mà trong bàn cờ xen lẫn pháp tắc, cũng chỉ còn lại có hóa thành Long Khám hóa thành bản thể Thanh Long.
“Long Khám, ngươi vẫn muốn báo thù thay Long Hiên Đại Đế, cho rằng là ta hại chết hắn sao.”
“Thật tình không biết, trời gây nghiệt còn có thể tha, tự gây nghiệt thì không thể sống, dám nhằm vào Quân Tiêu Dao ta, đó chính là tự tìm đường chết!”
“Nếu như ngươi đã một lòng muốn báo thù cho Long Hiên Đại Đế vậy thì ta liền đưa ngươi đi gặp hắn.”
Quân Tiêu Dao mỉm cười.
Nụ cười kia rất quen thuộc, chính là tiết tấu muốn giết người.
“Vân Tiêu, ngươi thật sự cho rằng có thể tùy tiện nắm giữ sống chết của ta sao!?”
Long Khám gào thét, toàn thân bùng lên ánh xanh, cơ thể trở nên càng khổng lồ hơn, vảy rồng va chạm rầm rầm, phát ra tiếng rung kinh loại va chạm.
“Ngươi có biết trong cờ vây có một nước, tên là trảm đại long không?”
Quân Tiêu Dao nói, giơ tay lên, đầu ngón tay thình lình nắm một quân cờ!
Một viên quân cờ được ngưng tụ thành từ lực lượng pháp tắc!
Lời vừa dứt!
Như là Diêm Vương lệnh.
Long Khám cảm thấy trong lòng lập tức thật lạnh thật lạnh.
Quân Tiêu Dao hạ một quân vào trong bàn cờ.
Quân cờ do pháp tắc ngưng tụ mà thành, như cự thạch vào biển, dấy lên sóng lớn ngập trời.
Vô tận lực lượng pháp tắc, tung bay lên, đến cuối cùng, lại ngưng tụ thành một thanh đại đao chém đầu.
Không, nên gọi là Trảm Long đao.
Trảm Long đao đó, do vô tận pháp tắc xây dựng mà thành, trong đó có thể nhìn thấy chi chít quân cờ pháp tắc.
Mà Long Khám, hệt như một con đại long đang đợi làm thịt trên bàn cờ, chờ một chữ của Quân Tiêu Dao hạ xuống, thu gặt!
“Không!”
Long Khám xê dịch thân thể, tựa như kinh long rít gào cửu thiên, long khí hùng hồn xông thẳng lên không.
Huyết mạch Thanh Long, bị thôi động tới cực điểm.
Trong hư không, đều giống như có ảo ảnh vạn long hiện lên.
Long Khám lúc này, bị ép đến tuyệt cảnh, dứt khoát dùng ra mọi sức lực bình sinh.
Huyết mạch thiêu đốt, át chủ bài dùng hết, dao động thần thông Thanh Long cường hãn, tưởng chừng như có thể phá diệt tất cả.
Nhưng chẳng mảy may rung chuyển được Phương Thốn Càn Khôn.
Càng không ngăn cản được một đao thần tới!
Phập!
Trảm Long đao hạ xuống!
Đầu rồng của của Long Khám, trực tiếp bay ra ngoài.
Càng thêm mộng ảo là.
Đầu rồng đó, lại biến thành mấy quân cờ, bay ra ngoài.
Giống như là, quân cờ bị ăn, vứt ra ngoài bàn.
Quả thực kinh ngạc vô cùng!
Đến cuối cùng, toàn thân Long Khám, đều biến thành quân cờ rải rác bất kham, nguyên thần đều vẫn diệt trong đó!
Mà bên cạnh, Huyền Vũ thái tử đã giải quyết xong Tước Linh thiên nữ thấy cảnh này, đồng tử cũng chợt co lại.
Đây có thể nói là, cách chết ưu nhã đẹp đẽ hắn từng nhìn thấy.
Chết đều văn nghệ như thế!
Hơn nữa quan trọng nhất là, Nhân Hoàng đại thần thông huyền ảo thâm sâu như này.
Quân Tiêu Dao lại phát huy ra hoàn mỹ vô khuyết như thế.
Quả thực tựa như nghệ thuật!
Nghệ thuật giết người!
Mà Quân Tiêu Dao lúc này, áo trắng vô ngần, đứng chắp tay sau lưng.
Tựa như một nho sĩ vừa chơi xong một ván cờ, phong nhã vô cùng.
Đâu có tí cảm giác giết chóc nào?
Dù là Quân Tiêu Dao, cũng không thể không thừa nhận, một thức này thần thông, có chút phong cách.
Hiên Viên Đại Đế kia, quả nhiên phi phàm.
Một sở thích hứng thú, cũng có thể sáng tạo ra thần thông uy lực khủng bố như thế.
Tiện tay giết thiên kiêu đứng đầu nhất Thần điện này, Quân Tiêu Dao không có cảm giác gì.
Hắn ngược lại nhìn về phía Huyền Vũ thái tử.
Tước Linh thiên nữ cũng đã ngã xuống trong tay hắn.
Thấy ánh mắt của Quân Tiêu Dao, Huyền Vũ thái tử cứng đờ người.
Tuy Huyền Vũ có tiếng là có phòng ngự đỉnh cấp.
Nhưng hắn cảm thấy, đối mặt với công tử áo trắng trước mắt này, phòng ngự của hắn hẳn không cao hơn giấy hồ bao nhiêu.
Người này, thật đáng sợ!
“Căng thẳng như vậy làm gì, yên tâm, Huyền Vũ Thần điện các ngươi đã đưa ra lựa chọn chính xác.”
“Mà ta đối với người mình, trước giờ không kém.”
Dứt lời, Quân Tiêu Dao đưa tay, một viên hỏa chủng, bỗng độn không mà đi, dung nhập vào trong cơ thể Huyền Vũ thái tử.
Đúng là hỏa chủng của Huyền Vũ Hàn Minh Hỏa Quân Tiêu Dao ngưng luyện ra.
“Cứ coi như là một chút ban thưởng đi.”
Quân Tiêu Dao nói.