Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Thần mang nóng rực không gì sánh được giống như ánh sáng đầu tiên từ khi vũ trụ Hỗn Độn sơ khơi.
Phân tách đất trời!
Phá vỡ hỗn độn!
Chiếu rọi càn khôn!
Đốt sáng tinh không!
Số lần Quân Tiêu Dao ra tay không được coi là nhiều.
Nhưng lần nào cũng đều có thể gây ra vô số chấn động.
Mà sự chấn động mang tới trong lần này khiến người ta phải cảm thán nhiều nhất!
Tám đại đế tộc, Thần điện bốn phương, tộc Thủ Hộ.
Biểu cảm tu sĩ thế lực khắp nơi đều dại ra!
Trong mắt, chỉ có một đường ánh sáng vô cùng đáng kinh ngạc ấy!
Không có tiếng va chạm hùng hồn như trong tưởng tượng.
Luồng Thần Chi Quang ấy im hơi lặng tiếng cắn nuốt một tia kiếm quang của Nhân Hoàng kiếm kia.
Sau đó rơi xuống Sở Tiêu.
Trong mắt Sở Tiêu lộ ra sự kinh hoảng và sợ hãi sâu sắc, sợ tới mức mất hồn, cảm giác tử vong giáng xuống.
Lúc này, Nhân Hoàng kiếm cảm ứng được uy hiếp, khẽ run lên, có phù văn màu vàng lan tràn ra ngăn cản Thần Chi Quang.
Nhưng mà, đây dù sao không phải Sở Tiêu tự mình thúc giục.
Thực lực của hắn bây giờ không thể thúc giục thanh Tiên khí Nhân Hoàng kiếm này, thậm chí khó có thể mượn lực lượng của nó.
Cho nên vẫn có một phần lực lượng rơi lên người Sở Tiêu.
Phụt!
Thân thể Sở Tiêu không biết bị đánh văng xa cỡ nào, máu tươi tuôn ra như suối phun, toàn thân đều phát ra tiếng xương cốt gãy vụn rắc rắc.
Há chỉ mỗi một từ thê thảm là có thể hình dung được.
Mọi người ở đây cũng đều trợn tròn mắt.
Bọn họ cho rằng đây sẽ là một hồi long tranh hổ đấu.
Ai mà ngờ được rằng vẫn là đại lão ngược gà mờ chứ.
Cho dù là Tam điện chủ và lão giả kia cũng phải sửng sốt, không biết phải bày ra vẻ mặt gì bây giờ.
Mới vừa rồi bọn họ còn nói, Sở Tiêu là hạt giống tốt.
Kết quả nháy mắt đã bốp bốp vả mặt.
Phải nói là lúng túng cực..
Về phần yêu nghiệt của đế tộc khác, không cần nhiều lời, ánh mắt ai nấy đều đều ngưng trọng tới cực điểm.
Quân Tiêu Dao giống như một ngọn núi lớn đè trên người tất cả thiên kiêu, làm cho bọn họ có loại cảm giác phải ngẩng đầu nhìn núi cao.
Cho dù Hạ Hầu Thần Tàng, ánh mắt cũng cực kỳ ngưng trọng.
Hắn tự hỏi, tuy hắn có thể đỡ được một chiêu này, nhưng cũng phải trả cái giá không thể tưởng tượng được.
Mà Sở Tiêu thì toàn thân đầy máu, sự kinh hãi trong mắt chưa lui đi.
Chẳng đường từ thế giới Thanh Dương cho đến đây, thời gian dài như vậy.
Đây vẫn là lần đầu tiên hắn thực sự cảm nhận được cảm giác tử vong ập đến.
Nếu như không có Nhân Hoàng kiếm thay hắn ngăn cản một bộ phận uy năng thì hắn tuyệt đối không có khả năng sống sót nào cả.
“Đây, mới là thực lực chân chính của ngươi…”
Sở Tiêu gian nan phun ra từng chữ.
Thực lực chân chính?
Quân Tiêu Dao rất muốn nói rằng đây chỉ là thủ đoạn công kích bình thường của hắn mà thôi.
Hắn còn có rất nhiều đại chiêu chưa lật càng mạnh hơn nữa mà chưa sử dụng đấy.
Nhưng mà nghĩ lại thì thôi quên đi, cũng không cần thiết phải đả kích người khác như vậy.
Lỡ đâu đả kích làm cho Sở Tiêu không gượng dậy nổi, vậy chẳng phải hắn sẽ thiếu người công cụ tìm kiếm Thời Thu và nuôi dưỡng Nhân Hoàng kiếm à?
Quân Tiêu Dao chỉ thản nhiên nói: “Ngay từ ban đầu ta cũng đã nói rồi, truyền nhân Nhân Hoàng chẳng là gì cả.”
“Nhưng ngươi lại cố tình không tin, haizz…”
Quân Tiêu Dao tự nhận là bản thân đã nói vô cùng “uyển chuyển”, nhưng vẫn làm cho đầu óc Sở Tiêu ong ong, giống như bị lừa đá.
“Đúng rồi, ngươi còn chưa hoàn toàn học được cách khai thác vận dụng lực lượng huyết mạch Hiên Viên trong cơ thể ngươi.”
“Hơn nữa còn chưa bắt đầu tu luyện Nhân Hoàng Đạo Kinh, cho nên lần thất bại này không tính là gì cả.”
“Tiềm lực ngày sau của ngươi là vô hạn.”
Ngay cả Tam điện chủ cũng không nhìn nổi nữa, mở miệng nói.
Thế mới khiến cho sắc mặt Sở Tiêu hơi tốt lên một chút.
Nhưng sắc mặt của rất nhiều tu sĩ ở hiện trường đều có một tia cổ quái.
EQ cao, tiềm lực ngày sau của ngươi là vô hạn.
EQ thấp, bây giờ ngươi cùi bắp vãi chưởng.
“Được rồi, nên đi thôi, ngoài ra, các ngươi cân nhắc như thế nào?”
Ánh mắt của Tam điện chủ đảo qua Thần điện bốn phương và tộc Thủ Hộ.
Nghiêm khắc mà nói, Thần điện bốn phương và tộc Thủ Hộ cũng là thế lực dưới trướng Hiên Viên Đại Đế.
Dù sao, tiên tổ của bọn họ là tùy tùng và vật cưỡi của Hiên Viên Đại Đế.
Đương nhiên bọn họ không thể so với Ngũ Hổ Thần Tướng và Nhân Hoàng vệ.
Đó mới là lực lượng thật sự mà Hiên Viên Đại Đế bồi dưỡng.
Nghe được lời nói của tam điện chủ.
Bốn Hoàng giả của Thần điện bốn phương, còn có lão thôn trưởng của tộc Thủ Hộ đều có vẻ mặt suy tư.
Hiện giờ, Quân Tiêu Dao và Y Y đã lấy được quyền khống chế vũ trụ Huyền Hoàng, trở thành chủ nhân mới của vũ trụ Huyền Hoàng.
Cứ như vậy, tình cảnh của bọn họ chẳng phải là rất xấu hổ à.
Đặc biệt là trước đó, giữa bọn họ còn có trạng thái đối địch nhau.
“Thanh Long thần điện ta, bằng lòng gia nhập các ngươi.”
Long Khiếu Hoàng suy tư một chút, trực tiếp mở miệng nói.
Tuy rằng hắn cũng không muốn gia nhập thế lực khác lắm.
Dù sao xưng vương xưng bá làm lão đại ở vũ trụ Huyền Hoàng, nó không sướng sao?
Nhưng không có cách nào, hiện giờ nhà đều bị người khác cướp đi rồi.
Bọn họ ở vũ trụ Huyền Hoàng cũng rất khó sống tiếp.
Đặc biệt là Thanh Long thần điện còn có có xung đột lớn với đế tộc Vân thị, Long Hiên Đại Đế đều đã chết ở trong tay đế tộc Vân thị.
Bọn họ đương nhiên không có khả năng quy hàng đế tộc Vân thị.
“Được.”
Tam điện chủ khẽ gật đầu.
“Chu Tước thần điện ta cũng bằng lòng.”
Thiên Diễm Hoàng cũng mở miệng.
Trước đó Chu Tước thần điện cũng có nhân vật Đế cảnh ngã xuống trong tay đế tộc Vân thị.
Càng đừng nói Tước Linh Thiên Nữ và Long Khám cũng chưa đi ra.
Bọn họ cũng cho rằng là đã chết trong tay Quân Tiêu Dao.
Trong Thần điện bốn phương, hai đại thần điện đã đưa ra lựa chọn.