Chương 2470: Hạ Hậu Cổ Tổ chịu thua
Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Cổ Tổ đại nhân, tên này khinh người quá đáng!”
Chuẩn Đế của đế tộc Hạ Hầu mặt đầy dữ tợn, ánh mắt nhìn Quân Tiêu Dao giống như mang theo hàn mang cắn người khác.
Hắn chính là Chuẩn Đế đã chống đối Vân Hồng Ba trên hội nghị bát đại đế tộc trước đó.
Quân Tiêu Dao nhìn thấy vẻ mặt của Chuẩn Đế này.
Nâng tay lên, búng tay một cái.
Ầm!
Trong nháy mắt, có hàng tỉ lôi đình hiện lên đánh tới vị Chuẩn Đế kia!
Đây không phải lực lượng của bản thân Quân Tiêu Dao, mà là lực thiên địa do bản nguyên vũ trụ Huyền Hoàng kích phát!
Sức mạnh của một vũ trụ Đa Nguyên lớn mạnh cỡ nào?
Rẹt rẹt!
Không chút trì hoãn nào, Chuẩn Đế của đế tộc Hạ Hầu đã bị lôi đình chi chít dày đặc bắn cho thành bã chỉ trong tức khắc.
Ngay cả nguyên thần đều bị đánh thành hư vô!
Trong nháy mắt, một Chuẩn Đế ngã xuống!
Tu sĩ tất cả thế lực có mặt đều ngừng hô hấp!
Thiếu chủ Vân thị này trông thì tao nhã, nhưng xuống tay lại quả quyết như thế.
“Gõ núi chấn hổ, giết gà dọa khỉ.”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nhìn thấy cảnh này, khóe môi dưới khăn che mặt màu đen cong lên.
Nam nhân này, trái lại càng ngày càng phù hợp tính tình của nàng.
Nàng vốn tưởng rằng, ở Giới Hải không có một nam nhân nào có thủ đoạn so sánh được với nàng.
Nhưng hiện tại, một người xuất hiện.
Nàng lại nghĩ tới lời Quân Tiêu Dao nói trước đó.
Hắn và nàng có thể vẫn khá hợp.
Hiện tại xem ra, thật sự đúng là bị nói trúng rồi.
Còn Cổ Tổ đế tộc Hạ Hầu, trong lòng cũng bắt đầu dâng trào nỗi tức giận.
Thủ đoạn của người này thật sự phi phàm.
Giết một Chuẩn Đế, thuộc kiểu cao không cao, thấp không thấp.
Đã có thể làm quần hùng kinh sợ, giết gà dọa khỉ.
Cũng sẽ không sinh ra hậu quả vô cùng nghiêm trọng gì.
Bởi vì đế tộc Hạ Hầu không có khả năng bởi vì một Chuẩn Đế ngã xuống mà triển khai trận chiến bất hủ với đế tộc Vân thị.
Dù sao tuy Chuẩn Đế mạnh đấy, nhưng so sánh với nhân vật Đế cảnh chân chính thì địa vị vẫn khá khác biệt.
Có điều...
Nếu Cổ Tổ là hắn này ngã xuống ở đây, vậy tính chất kia sẽ khác.
Quân Tiêu Dao giết Chuẩn Đế, mà không giết hắn.
Đắn đo rất tinh chuẩn đúng chỗ.
“Vì sao nhân vật cỡ này lại là người của đế tộc Vân thị.”
“Đế tộc Vân thị đã có một Vân Thiên Nhai, hiện tại lại có thêm một người!”
Hạ Hầu Cổ Tổ hận trong lòng.
Chỉ cần có một người trong hai người này thuộc đế tộc Hạ Hầu thì đế tộc Hạ Hầu cũng không đến nỗi luôn bị đế tộc Vân thị chèn ép.
Cuối cùng, Hạ Hầu Cổ Tổ kiềm nén sự tức giận trong lòng, nói: “Cho hắn!”
Vị Cổ Tổ Đế cảnh này chịu thua rồi!
Tất cả thế lực ở đây đều trầm mặc.
Ai có thể ngờ đám người Vân Thái Đẩu còn chưa hành động gì, chỉ mỗi Quân Tiêu Dao đã có thể làm cho một nhân vật cấp Cổ Tổ chịu thua.
Tuy đây là mượn dùng thiên thời địa lợi của vũ trụ Huyền Hoàng, nhưng mà có thể làm nổi bật lên thủ đoạn và lòng dạ của Quân Tiêu Dao kinh người cỡ nào.
Thiên phú yêu nghiệt, vũ lực vô song, trí tuệ tuyệt diệu.
Tất cả mọi thứ đều tập trung trên nam tử tuyệt thế áo trắng tao nhã, khóe môi mang theo nụ cười nhạt này.
“Trái lại phải cảm ơn đế tộc Hạ Hầu đã phối hợp, thật ra vãn bối cũng không muốn làm tổn thương hòa khí giữa các đế tộc.”
Một câu của Quân Tiêu Dao suýt chút nữa khiến Hạ Hầu Cổ Tổ tức đến nội thương!
Ông ta xụ mặt, phất tay rời đi.
Đế tộc Hạ Hầu cũng ném không gian pháp khí chứa đầy tài nguyên cho người của đế tộc Vân thị.
“Vân Tiêu...”
Hạ Hầu Thần Tàng nhìn Quân Tiêu Dao một cái thật sâu.
Hắn không nói gì, xoay người rời đi.
Lúc này, nói lời hung ác là điều rất ngu ngốc.
Hắn cũng không phải cái tên ngu xuẩn Sở Tiêu kia, suốt ngày tìm phiền phức cho mình.
Nhìn đế tộc Hạ Hầu vội vàng chật vật rời đi.
Đế tộc có mặt còn lại, trừ đế tộc Đạm Đài ra thì đều im lặng.
Đế tộc Đạm Đài vốn quan hệ không tệ với đế tộc Vân thị.
Sau buổi tiệc mừng thọ của Đạm Đài Cổ Tổ, hai tộc lại càng sát gần nhau hơn.
Cộng thêm còn có Đạm Đài Thanh tuyền giật dây từ giữa.
Hơn nữa đế tộc Đạm Đài cũng không có dã tâm tranh bá, chỉ muốn an ổn vượt qua phong ba.
Thế nên bọn họ xem như thoải mái nhất ở đây.
Tuy trước đó đám thế lực đế tộc Đông Phương, đế tộc Cổ Thần có tiêu diệt Phù Đồ thánh tộc cùng đế tộc Vân thị nhưng nói thật, quan hệ của bọn họ và đế tộc Vân thị còn lâu mới đạt được trình độ minh hữu.
Về phần đám thế lực đế tộc Hồn thì lại càng không cần nhiều lời.
Tuy không giống như đế tộc Hạ Hầu, ngoài mặt tranh chấp đối nghịch với đế tộc Vân thị, nhưng bọn họ có không muốn giẫm lên đế tộc Vân thị thượng vị, trở thành người đứng đầu bát đại đế tộc?
Chỉ là ý đồ không thể hiện rõ ràng như vậy thôi.
Cho nên giờ phút này, đế tộc còn lại không phải im lặng thì là trong lòng lo sợ bất an.
Nhìn thấy bầu không khí này, Quân Tiêu Dao ngược lại phá vỡ sự nặng nề, mỉm cười nói:
“Sao lại đều có dáng vẻ này thế, bản thiểu chủ sẽ không tùy ý giết chóc đâu.”
Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, mọi người vẫn im lặng.
Quân Tiêu Dao nói tiếp:
“Quân Tiêu Dao ta luôn luôn lấy chân thành đối xử với người khác.”
“Đế tộc Vân thị ta luôn luôn dĩ hòa vi quý.”
“Chỉ cần không rắp tâm hại người, đế tộc Vân thị ta tất nhiên là bằng lòng cùng chư vị chung sống hòa hợp, vì tương lai đối kháng Hắc Họa mà cùng nhau cố gắng.”
Nghe đến lời này, cường giả các đế tộc có mặt lại càng im lặng cạn lời.
‘Lấy chân thành đối xử người khác.’
‘Dĩ hòa vi quý.’
Bọn họ cân nhắc hai câu này.
Sao cảm giác, không phải ý này nhỉ?
“Ha ha, bọn ta đương nhiên là tin tưởng Thiếu chủ.”
Cường giả đế tộc Đạm Đài mỉm cười, phá vỡ sự im lặng.
“Vậy bọn ta có thể rời đi không?”
một Chuẩn Đế của đế tộc Hồn thử mở miệng hỏi.
Nói thật, lúc hắn nói lời này cũng có chút hoảng.
Dù sao vết xe đổ còn đó, tro cốt cũng chả tìm thấy đâu.
“Đương nhiên rồi.”
Quân Tiêu Dao khẽ gật đầu.
Đối phó đế tộc Hạ Hầu, đó là gõ núi chấn hổ, giết gà dọa khỉ.
Một lần là đủ rồi.
Nếu đối với tất cả đế tộc còn lại đều làm như vậy, ngược lại sẽ dẫn đến hiệu quả trái ngược.
Hơn nữa tuy tài nguyên mà những đế tộc này đoạt lấy cũng không ít, nhưng so sánh với cả vũ trụ Huyền Hoàng vẫn là chín trâu mất sợi lông.