Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Đoàn lính đánh thuê Hồng Trần xem như là một tổ chức đánh thuê khá nổi danh trong Tinh Hải Hắc Ám.
Tất nhiên, điều quan trọng nhất không phải là bản thân đoàn lính đánh thuê Hồng Trần.
Mà là thế lực và chỗ dựa vững chắc sau lưng đoàn lính đánh thuê Hồng Trần.
Bọn họ là đoàn lính đánh thuê dưới trướng thương hội Hồng Trần.
Mà thương hội Hồng Trần lại có tiếng tăm lớn hơn nhiều.
Đừng nói trong Tinh Hải Hắc Ám, cho dù là toàn bộ Giới Hải, bọn họ đều là người nổi tiếng.
Loại danh tiếng này không phải bởi vì bản thân thương hội Hồng Trần có tài lực hay là giàu có tới cỡ nào.
Mà là chủ nhân phía sau thương hội Hồng Trần lai lịch rất lớn.
Cũng chính vì vậy, ngay cả một khu vực không được ai quản lý như Tinh Hải Hắc Ám, cũng không có ai dám trêu chọc thương hội Hồng Trần.
Lúc này, trong thuyền có một chiếc lồng.
Bên trong chiếc lồng, một thiếu nữ đang bị giam giữ.
Đó là một thiếu nữ váy xanh, hai má trắng nõn như dương son ngọc, ngũ quan tinh xảo thanh lệ, không tìm ra chút tỳ vết nào.
Khí chất thanh tao như mưa, đẹp đến mức khiến con người ta hít thở không thông.
Đó là Vân Khê.
Giờ phút này, Vân Khê cắn răng, ánh mắt lạnh băng nhìn đám lính đánh thuê bên ngoài lồng sắt.
Sau khi rời thế giới Nam Đẩu, Vân Khê đã một thân một mình bắt đầu lịch luyện.
Không biết có phải vì nàng chịu sự che chở khí vận của thế giới Nam Đẩu hay không, một đường đi tới nàng thuận buồm xuôi gió, có được rất nhiều cơ hội, kinh nghiệm thực chiến cũng nhanh chóng tiến bộ.
Mà tất cả đều là vì Quân Tiêu Dao.
Là muội muội của Quân Tiêu Dao, nàng không hy vọng mình kéo chân sau của Quân Tiêu Dao.
Vì vậy, nàng thực sự rất cố gắng tu luyện.
Sau đó, trong lòng Vân Khê bỗng nhiên có loại cảm giác khó hiểu, giống như có cơ duyên gì đó hấp dẫn nàng từ nơi sâu xa.
Cho nên, Vân Khê cũng lần theo loại cảm giác ấy, đi tới khu vực Tinh Hải Hắc Ám này.
Ai mà ngờ được vừa vào không bao lâu lại gặp phải người của đoàn lính đánh thuê Hồng Trần.
Bọn họ nhìn thấy Vân Khê là người cô đơn, lại có được thể Huyền Sa cực kỳ hiếm thấy.
Do đó, trong lòng nổi lên ác niệm.
Dù sao sức hấp dẫn của loại thể chất thể Huyền Sa có thể sáng ngang với Thái Âm Thánh Thể.
Vân Khê lúc này tuy đã có được tu vi Chí Tôn, nhưng thực lực của đoàn lính đánh thuê Hồng Trần dựa lưng vào thương hội Hồng Trần cũng không hề yếu.
Cuối cùng phải có một Huyền Tôn Vô Thượng xuất hiện mới trấn áp được Vân Khê.
Có thể nói là cũng đã tốn sức cực lớn.
“Chậc chậc, nữ nhân này ngược lại có chút khó chơi, phải nhờ có Nhị đương gia ra tay mới có thể bắt được.”
Bên ngoài lồng sắt, một tên lính đánh thuê cười nói.
“Ha ha, nữ nhân này đúng là có chút bất phàm, nhưng đáng tiếc là có chút vô tri, người mang thể Huyền Sa mà còn dám đến cái nơi Tinh Hải Hắc Ám này.”
“Thịt đưa tới cửa, sao có có thể không ăn?”
Nhị đương gia đoàn lính đánh thuê Hồng Trần cười nói.
“Chỉ là Nhị đương gia, nữ nhân này thật đúng là xinh đẹp...”
Một ít lính đánh thuê khác nhìn về phía Vân Khê, ánh mắt nóng rực.
Nhị đương gia lại lắc đầu nói: “Các ngươi đừng động tâm tư lên nàng.”
“Mấy ngày sau thương hội Hồng Trần sẽ cử hành hội đấu giá.”
“Nếu bây giờ chúng ta dâng nữ nhân này lên, đó chính là một công lớn, nàng sẽ là bảo bối áp trục trân quý nhất.”
“Nhưng nếu chúng ta làm gì nàng, đến lúc đó nàng sẽ không còn đáng giá như vậy nữa.”
Nghe Nhị đương gia nói xong, một số lính đánh thuê ở đây cũng gật đầu.
Thật vậy.
Thương hội Hồng Trần chắc chắn không thiếu tiền.
Nếu như bọn họ có thể dâng nữ nhân này lên thì tuyệt đối sẽ nhận được phần thưởng rất lớn.
Nghe được những lính đánh thuê này cân nhắc giá trị của nàng giống như vật phẩm, sắc mặt Vân Khê lạnh lẽo.
Nàng cũng không thẹn quá hóa giận.
Trong khoảng thời gian lịch luyện bên ngoài, nàng đã hiểu được chỉ có thực lực mới là tất cả.
Đây chính là quy luật sinh tồn tàn khốc lạnh như băng của Giới Hải.
Trước đó ở thế giới Nam Đẩu, nàng được Nguyệt Chỉ Lam và Quân Tiêu Dao che chở thật sự quá tốt.
Sau khi Quân Tiêu Dao rời đi, Nguyệt Chỉ Lam vẫn rất cưng chiều nàng.
Cho nên dẫn đến việc Vân Khê không được rèn luyện.
Đây cũng là nguyên nhân khiến Vân Khê một mình đi tìm Quân Tiêu Dao.
Coi như là thuận tiện lịch luyện một phen.
Nhưng mà sự nguy hiểm và cá lớn nuốt cá bé của Tinh Hải Hắc Ám vẫn vượt qua dự tính của Vân Khê.
Có điều ngay cả khi bị giam giữ, khuôn mặt nhỏ nhắn của Vân Khê vẫn bình tĩnh như trước.
Điều này có phút không phù hợp với độ tuổi của nàng.
Đổi thành thiếu nữ khác, sợ là đã sớm bị dọa cho choáng váng.
“Các ngươi sẽ hối hận.”
Vân Khê lạnh lùng nói.
“Ồ, hối hận sao?”
Ánh mắt Nhị đương gia hơi híp lại, nhìn chằm chằm Vân Khê.
Hắn cũng cảm thấy Vân Khê phi phàm, xét về khí chất, có lẽ là kiêu nữ của một thế lực lớn nào đó.
Nhưng vậy thì sao chứ?
Nơi này chính là Tinh Hải Hắc Ám, khu vực không ai quản lý.
Không biết có bao nhiêu kẻ đáng xẻo ngàn đao đang trốn ở đây.
Kiêu nữ của một thế lực lớn, thật sự không là gì cả.
Càng đừng nói, chỗ dựa sau lưng bọn họ chính là thương hội Hồng Trần.
Mà nhân vật sau lưng là thương hội Hồng Trần, đừng nói là thế lực bất hủ bình thường, ngay cả một số đế tộc cũng phải nể ít mặt mũi.
Cho nên bọn họ căn bản không thèm quan tâm Vân Khê có lai lịch gì.
“Tiểu nha đầu, vậy ngươi nói xem ngươi có tư cách gì có thể khiến bọn ta hối hận?” Nhị đương gia ngoài cười trong không cười nói.
Khuôn mặt nhỏ của Vân Khê vẫn bình tĩnh như trước, thản nhiên nói: “Ca ca ta nghiền chết các ngươi dễ dàng hơn nghiền chết một con kiến.”
“A ha ha, thật thú vị, ca ca của ngươi là ai?” Khóe miệng Nhị đương gia nhếch lên một tia cười lạnh.
“Thiếu chủ đế tộc Vân thị, Vân Tiêu.” Vân Khê nói thẳng.
Những lời này vừa nói ra, không khí lập tức trở nên yên lặng.
Bao gồm cả Nhị đương gia, biểu cảm của tất cả lính đánh thuê đều đóng băng.
Sau đó…
“Ha ha ha ha…”
Một tràng tiếng cười ồn ào bộc phát.
Một số lính đánh thuê cười đến mặt đỏ bừng.
Cho dù là Nhị đương gia, sắc mặt cũng không nhịn được, bật cười nói: “Ha ha, thật là thú vị, thói đời ngày này, ỷ vào danh tiếng lớn của thiếu chủ Vân thị, ai cũng có thể làm người thân sao?”
“Đúng vậy, ta còn nói thiếu chủ Vân thị là cha ta đó, ta là con trai của hắn, ngươi có tin không?”
Có lính đánh thuê còn lớn tiếng nói.
Không khí tràn ngập sự vui vẻ.