Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Giờ phút này, thấy Nghiêm Dịch công tử ra tay, người của các thế lực còn lại ở đây không muốn đắc tội với cổ tộc Nghiêm thị.
Về phần những tán tu kia thì lại càng không muốn.
Khóe miệng Nghiêm Dịch công tử lộ ra điệu cười châm biếm.
Hắn tu luyện một môn công pháp gia tộc, vừa vặn mắc kẹt ở một cảnh giới, khó có thể đột phá.
Không nghĩ tới lại gặp phải thể Huyền Sa.
Đây chính là thể chất đỉnh cấp không kém Thái Âm Thánh Thể.
Tất nhiên, đối với nam giới thì càng có hiệu quả đáng kinh ngạc.
Chẳng bao lâu sau, cuộc đấu giá này đã kết thúc.
Giống như những cuộc đấu giá trước đó.
Nhưng phòng đấu giá Hồng Trần căn bản không biết, trận đấu giá lần này sẽ mang đến cho bọn họ thứ gì.
Nghiêm Dịch công tử càng không biết thiếu nữ mình đấu giá được sẽ mang đến cho cổ tộc Nghiêm thị cái gì.
Giờ phút này, hắn nhìn thiếu nữ sắc mặt trong trẻo lạnh lùng như sương trong lồng giam, khóe miệng khơi lên ý cười.
“Không biết tên của cô nương là gì?”
Vân Khê im lặng không nói.
Không hiểu vì sao, giờ phút này trong lòng nàng hoàn toàn không có chút sợ hãi nào, giống như mặt nước hồ sâu rộng bình tĩnh không gợn sóng.
Thật giống như nàng cảm thấy hắn sẽ tìm thấy nàng.
Đây là một loại trực giác bản năng giữa huynh muội.
Nhìn thấy vẻ mặt Vân Khê lạnh lùng.
Nghiêm Dịch công tử vẫn mỉm cười nói: “Ngươi nên thấy may mắn vì hiện tại ta còn cần củng cố cơ sở, chỉ là sau này có thể sẽ dùng đến ngươi.”
“Hiện tại, trước tiên mang ngươi về cổ tộc Nghiêm thị ta đã.”
“Cổ tộc Nghiêm thị sẽ diệt môn.” Vân Khê lạnh lùng phun ra một câu.
Nghiêm Dịch công tử sửng sốt, sau đó khóe miệng nhếch lên một tia cười lạnh, nói: “Thế cơ à, ta ngược lại muốn nhìn xem ai dám đến diệt cổ tộc Nghiêm thị ta!”
“Tinh Hải Hắc Ám này đúng là rất hỗn loạn.”
Trong một vùng hư không của Tinh Hải Hắc Ám.
Quân Tiêu Dao đứng trên một chiếc tinh thuyền, khẽ lẩm bẩm.
Sau khi tiến vào Tinh Hải Hắc Ám, hắn đã gặp không dưới mười mấy đợt đạo phỉ.
Tất cả đều bị một chưởng của hắn tiêu diệt.
Ngoài ra còn có rất nhiều gió lốc, mưa thiên thạch, khe nứt không gian vân vân.
Cũng khó trách cái này như Tinh Hải Hắc Ám này sẽ trở thành nơi chuyên tàng ô nạp cấu.
Bởi vì thế lực cường giả không quen thuộc chỗ này, nếu như tùy tiện bước vào thì tuyệt đối sẽ chịu nhiều thua thiệt.
Đương nhiên cũng bởi vì Quân Tiêu Dao có được Nguyên Thần cấp Hằng Sa đại viên mãn đầy cường hãn, cho nên các loại tai họa ngầm và hung hiểm ở trước mặt cảm giác thần hồn cường đại của Quân Tiêu Dao đều bị bại lộ hết cả.
“Hẳn là sắp đến thành Huyết Nguyệt rồi.”
Quân Tiêu Dao trầm tư nhìn về phía xa.
Lúc trước hắn sử dụng Huyết Mạch Truy Tố Pháp, được chỉ đến một trí ở ngay phụ cận của thành Huyết Nguyệt thuộc Tinh Hải Hắc Ám.
Huyết Mạch Truy Tố Pháp là một loại thần thông mơ hồ tập trung vị trí thông qua việc cảm ứng huyết mạch.
Không thể chỉ ra thực sự chính xác đến một trí nào đó được.
Nhưng mà đối với Quân Tiêu Dao thì như thế đủ để tìm Vân Khê rồi.
Mà thành Huyết Nguyệt, chính là một trong những tòa thành trì nổi tiếng nhất trong Tinh Hải Hắc Ám.
Cho nên muốn tra xét tin tức Vân Khê, thành Huyết Nguyệt cũng là nơi thuận tiện nhất.
Chỉ một lát sau, Quân Tiêu Dao đã thấy được một ngôi sao đỏ ngòm ở phía đằng xa, giống như một vầng trăng màu máu đẹp đẽ.
Đó chính là thành Huyết Nguyệt.
Quân Tiêu Dao tiến vào thành Huyết Nguyệt.
Hắn mặc bộ áo trắng với hoạ tiết tiên hoa đan xen nhau, trên mặt bao phủ một tầng ý vị mông lung như có như không.
Cũng không phải Quân Tiêu Dao muốn cố ý che giấu thân phận hay gì.
Mà là hắn sợ có một số người hoặc là một số thế lực sẽ lợi dụng Vân Khê.
Nếu mình công khai tìm kiếm, sợ rằng sẽ đánh cỏ động rắn, ngược lại sẽ đẩy Vân Khê vào tình thế bị vây hãm đầy bất lợi.
Hơn nữa Quân Tiêu Dao cũng sử dụng đại pháp Thâu Thiên Hoán Nhật, che giấu hơi thở của mình.
Người ngoài nhìn vào sẽ chỉ cảm thấy Quân Tiêu Dao dường như trở nên hơi tầm thường một chút.
Nếu không, khi Quân Tiêu Dao vừa bước vào thành Huyết Nguyệt, với loại khí chất siêu nhiên vô cùng này thì lập tức sẽ hấp dẫn sự chú ý của tất cả mọi người giống như ngọn lửa đặc biệt.
Quân Tiêu Dao tùy ý dạo bước ở trong thành Huyết Nguyệt.
Mà ngay khi đi ngang qua một khách điếm, Quân Tiêu Dao nghe được trong đó truyền ra từng tiếng nghị luận rôm rả.
“Chậc chậc, Nghiêm Dịch công tử của cổ tộc Nghiêm thị thật đúng ra tay hào phóng vô cùng, chi ra một khoản lớn như vậy để có được một thiếu nữ.”
“Ai bảo thiếu nữ kia sở hữu thể Huyền Sa chứ, đây chính là thể chất đỉnh cấp không thua kém gì Thái Âm Thánh Thể đấy.”
“Không hổ danh là cổ tộc Nghiêm thị, gia đại nghiệp đại.”
“Nhưng mà thiếu nữ kia cũng thật sự quá đáng thương, nghe nói nàng chỉ là một tiểu cô nương thanh thuần như nước...”
“Haizz, đúng là phung phí của trời…”
Mà lúc này.
Những tu sĩ đang mải mê bàn tán trong khách điếm kia bỗng dưng cảm nhận được một loại rét lạnh.
Cái loại rét lạnh này, giống như là ngay cả máu cũng có thể bị đông cứng!
“Chuyện gì đang xảy ra vậy?”
Những tu sĩ kia kinh hãi không thôi.
Họ không để ý đến, một công tử áo trắng chậm rãi đi về phía phòng đấu giá Hồng Trần.
Phòng đấu giá Hồng Trần, cổ tộc Nghiêm thị.
Mặt Quân Tiêu Dao không chút biểu cảm, trong đôi mắt thâm thúy là một mảng lạnh lẽo như băng.
Cổ tộc Nghiêm thị, trước đây hắn chưa từng nghe nói qua.
Phòng đấu giá Hồng Trần, hắn cũng không quan tâm.
Hắn chỉ biết là, những kẻ dám cả gan động vào người muội muội hắn đều phải trả một cái giá thật đắt!
Rất nhanh, Quân Tiêu Dao đã đi tới phòng đấu giá Hồng Trần.
Một tu sĩ làm việc tại phòng đấu giá Hồng Trần nhìn thấy Quân Tiêu Dao, thản nhiên nói: “Vị khách nhân này, buổi đấu giá sớm đã kết thúc, ngươi chờ lần sau lại đến đi.”
“Bảo chủ sự của các ngươi cút ra đây.”
Quân Tiêu Dao lạnh lùng nói.