Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2524 - Chương 2524 - Nỗi Hận Của Lý Vô Song

Chương 2524 - Nỗi hận của Lý Vô Song
Chương 2524 - Nỗi hận của Lý Vô Song

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Bội binh vốn dĩ của Đấu Thiên Chiến Hoàng lại bị Quân Tiêu Dao nắm trong tay.

Tản ra khí tức rộng lớn, cương mãnh bá đạo, giống như có thể quét ngang chư thế.

Đặc biệt ở thế giới địa tâm này, đã được sự uẩn dưỡng của trái tim ngọc thạch thần bí trong thiên trì.

Trở nên càng lớn mạnh khó lường hơn.

Vượt xa trước đó không thể so sánh.

Nhìn thấy Quân Tiêu Dao rút ra Đấu Thiên thần kích, vẻ mặt Lý Vô Song lạnh lùng.

Binh khí của mình lại bị người khác rút ra.

Điều này khác gì kiểu vợ ngoại tình chứ.

Dù sao đối với rất nhiều tu sĩ võ giả, binh khí bản mạng của bản thân là sự tồn tại giống như đạo lữ.

Có khi thậm chí còn quan trọng hơn đạo lữ.

Đấu Thiên thần kích hao phí rất nhiều tài nguyên tâm huyết của hắn, thậm chí còn đặt ở nơi đây để uẩn dưỡng.

Kết quả, sau khi nuôi cho phì nhiêu béo tốt, lại bị Quân Tiêu Dao hái đào.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao còn dùng tinh huyết Thánh Thể Đạo Thai của mình để cọ rửa sạch sẽ tinh huyết của Đấu Thiên Chiến Hoàng để lại trong Đấu Thiên thần kích.

Cho nên giờ phút này, Đấu Thiên thần kích không còn là binh khí cùng nguồn huyết mạch của Đấu Thiên Chiến Hoàng nữa.

Đơn thuần chỉ là một Chuẩn Tiên khí vô chủ mà thôi.

Nếu là Chuẩn Tiên khí vô chủ, vậy đương nhiên Quân Tiêu Dao cũng có tư cách điều động một tia sức mạnh của nó.

Mà chính là một tia sức mạnh này, đủ để hoàn toàn khiến cho Lý Vô Song bại trận.

Tuy rằng dù Quân Tiêu Dao chỉ dựa vào thực lực của bản thân cũng đủ để đánh bại Lý Vô Song.

Nhưng mà chuyện có thể giải quyết đơn giản dứt khoát, tại sao phải làm nó phức tạp như vậy chứ?

“Đấu Thiên Chiến Hoàng, xem ra lần này là ngươi thua rồi...”

Quân Tiêu Dao vừa nói xong, vung Đấu Thiên thần kích trong tay.

Cho dù không thể phát huy vài phần mười sức mạnh của Chuẩn Tiên khí.

Nhưng cho dù chỉ là một tia, chồng thêm sức mạnh của bản thân Quân Tiêu Dao cũng đủ để ngược Đấu Thiên Chiến Hoàng trước mắt.

Lý Vô Song lại ra tay, đồng thời tay bấm quyết, muốn kích hoạt trận pháp đạo văn lưu lại trong Đấu Thiên thần kích.

Đây cũng là thủ đoạn cuối cùng của hắn.

Nhưng mà...

Vẫn vô dụng.

Đấu Thiên thần kích không có chút phản ứng nào.

Thật giống như không hề có quan hệ với hắn.

Ầm!

Kích mang sắc bén xé rách hư không, giống như phân cách thế giới này.

Thân thể Lý Vô Song đột nhiên lui lại, trong miệng trào ra một ngụm máu tươi.

Trước ngực hắn xuất hiện một vết thương vô cùng sắc bén, sâu có thể thấy xương.

“Chiến Hoàng đại nhân!”

Bên kia, nhìn thấy trên người Lý Vô Song nhiễm máu, đám người Nghiêm Tịnh đều thay đổi sắc mặt.

Ở trong lòng bọn họ, Đấu Thiên Chiến Hoàng chính là sự tồn tại vô địch.

Trừ khi đối mặt với số ít chí cường giả như đám Đạo Hoàng ra, hẳn là hắn không cần kiêng kị bất kỳ kẻ nào.

Theo lý thuyết, tuy là chuyển thế nhưng cũng có thể vô địch cùng cấp mới đúng.

Nhưng mà hiện tại, Chiến Hoàng đại nhân bách chiến bách thắng ở trong mắt bọn họ lại chật vật như thế!

Có thể nói, tín niệm trong lòng bọn họ đều đang dao động.

Mà đúng lúc này.

Xa xa, lại có rất nhiều bóng dáng hiện lên.

Người dẫn đầu thình lình là thủ lĩnh của Huyết La cốc, Huyết La Đại Đế.

“Đó là... Huyết La cốc!”

Đáy lòng Nghiêm Tịnh lại trầm xuống, mơ hồ cảm giác được một tia không ổn.

Lúc này, Quân Tiêu Dao cười lạnh nói: “Cổ tộc Nghiêm thị các ngươi chính là dư nghiệt của phủ Chiến Hoàng, cấu kết với Đấu Thiên Chiến Hoàng, ý đồ lại tạo nên sự hỗn loạn.”

“Cho nên, diệt cổ tộc Nghiêm thị các ngươi, có lẽ không có vấn đề gì nhỉ?”

“Hiện giờ tổ địa của các ngươi, hẳn là đã bị Huyết La cốc xử lý rồi.”

Lời nói của Quân Tiêu Dao, câu nào câu nấy đâm vào tim.

“Không, sao có thể như vậy được, ta không tin!”

“Sao cổ tộc Nghiêm thị ta có thể gặp phải loại chuyện này chưs!”

Nghe thấy lời nói của Quân Tiêu Dao, tâm trạng một vài người của cổ tộc Nghiêm thị ở đây đều sắp sụp đổ.

Đừng nói là bọn họ, ngay cả Nghiêm Tịnh đều có sắc mặt tái nhợt, môi run rẩy.

Trước đó bà ta còn cảm thấy, Chiến Hoàng chuyển thế xuất hiện là vinh hạnh của cổ tộc Nghiêm thị bọn họ.

Ngày sau, chờ Đấu Thiên Chiến Hoàng quật khởi rồi sẽ mang theo cổ tộc Nghiêm thị bọn họ cất cánh.

Nhưng còn bây giờ thì sao?

Tổ địa đều bị diệt rồi!

Có thể nói, không chỉ không cất cánh mà còn hoàn toàn rơi xuống.

Hơn nữa, cùng với Huyết La cốc và Huyết La Đại Đế đến, cổ tộc Nghiêm thị không có chút ưu thế nào trong cục diện trước mắt.

Thậm chí bị vây trong hoàn cảnh cực kỳ xấu!

Bởi vì bên phía cổ tộc Nghiêm thị chỉ có hai vị lão tổ Đế Cảnh.

Mà bên phía Quân Tiêu Dao, cộng thêm Huyết La Đại Đế là có ba vị Sát Đạo Đại Đế.

“Đã hoàn toàn kết thúc rồi, Đấu Thiên Chiến Hoàng, bó tay đền tội đi.” Quân Tiêu Dao cầm Đấu Thiên thần kích, thờ ơ nói.

Đương nhiên, hắn chẳng qua là cố ý nói vậy mà thôi.

Hắn cũng không bỏ được thu gặt Lý Vô Song ngay lúc này.

Thân là mãnh nhân một thế hệ đã từng, Quân Tiêu Dao không tin Đấu Thiên Chiến Hoàng cũng chỉ có mấy thứ này.

Ngay cả Sở Tiêu cũng có thể mang đến nhiều cơ duyên như vậy cho hắn.

Không có khả năng chỉ thu hoạch Lý Vô Song được một lần chứ?

Nhưng bây giờ Quân Tiêu Dao cũng hiểu được.

Cho dù hắn muốn giết Lý Vô Song, phỏng chừng Lý Vô Song cũng sẽ có thủ đoạn gì đó để chạy thoát.

Quân Tiêu Dao cầm Đấu Thiên thần kích, lại chém xuống một kích.

Trong lòng Lý Vô Song cực kỳ không cam lòng.

Nhưng hắn biết, lần này hắn đã thua rồi.

Đừng nói hắn không đối phó được Quân Tiêu Dao.

Cho dù đối phó được thì còn có ba vị Sát Đạo Đại Đế ở đây đó, cổ tộc Nghiêm thị khó có thể ngăn cản.

Cuối cùng hắn cũng không thể lấy được cơ duyên.

Với Lý Vô Song, xét đến cùng, nguyên nhân lần này thất bại cũng chỉ có một.

“Cổ tộc Nghiêm thị, được việc không đủ, bại sự có thừa!” Lý Vô Song lạnh nhạt nói.

Bình Luận (0)
Comment