Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nghe được câu này, đồng tử của nam tử ma tính tên là Cổ Nghiệt lộ tia lạnh lùng.
“Ai?”
Một nam tử mặc áo bào đen ung dung bước vào.
“Chắc hẳn ngươi biết, sở dĩ hiện tại ngươi có thể trả thù và tiêu diệt Cổ Kiếm môn là vì cái gì đúng không?” Nam tử mặc áo bào đen khẽ mỉm cười hỏi.
“Bản nguyên Ma Quân?” Cổ Nghiệt nói thẳng.
“Không sai, bản nguyên Ma Quân sẽ tự động đi tìm ký chủ thích hợp.”
“Mà ngươi, thân là người trời bỏ, cứ như là đứa con lời nguyền bị trời cao nguyền rủa.”
“Làm bất cứ chuyện gì cũng đều không thuận, lại là thiên sát cô tinh, khiến cho những người bên cạnh ngươi ai ai cũng đều rất thê thảm.”
“Người trời bỏ và con của thế giới, chắc chắn là hai mặt đối lập nhau.”
“Mà có lẽ, cũng chính nhờ sống trong tình cảnh cực đoan này nên mới có thể tạo ra được quái vật giống như ngươi.”
“Có lẽ đây chính là lý do tại sao bản nguyên Ma Quân lại tìm đến ngươi.”
Nam tử mặc áo bào đen nói.
“Vậy nên, ngươi chính là người của Mạt Nhật Thần Giáo.” Cổ Nghiệt lạnh lùng đáp lại.
“Ha ha, để ta tự giới thiệu bản thân một chút, tại hạ Ma Sát Tử, đến từ mạch Uyên Hoàng, Mạt Nhật Thần Giáo.”
“Mạch Uyên Hoàng ta bằng lòng giúp ngươi trở thành một Ma Quân mới.”
“Hả?”
Tia sáng trong mắt của Cổ Nghiệt thay đổi.
Bản thân hắn ở trong một nơi tàn khốc như thế giới Tây Mạc này, cộng thêm việc đã trải qua rất nhiều chuyện thê thảm.
Khiến tính cách của Cổ Nghiệt cũng dần trở nên rất thận trọng và đa nghi, nên hắn không dễ gì tin tưởng người khác.
Thấy sự nghi ngờ hiện lên trong mắt Cổ Nghiệt, Ma Sát Tử khẽ mỉm cười, nói: “Có thể là ngươi vẫn chưa hiểu về Mạt Nhật Thần Giáo ta, ta có thể giải thích trước với ngươi một chút.”
Ma Sát Tử bắt đầu nói một số tình huống cụ thể cho Cổ Nghiệt biết.
“Cho nên mục tiêu bây giờ là phải đi tìm Ma Hậu chuyển thế?”
Cổ Nghiệt hỏi.
“Không sai, vậy nên ngươi có bằng lòng hợp tác với ta không?”
“Dẫu sao thì rất có thể Ma Hậu chuyển thế sẽ bị thu hút bởi bản nguyên Ma Quân.” Ma Sát Tử nói.
“Nhưng chỉ dựa vào chúng ta, việc tới Tam giáo không phải là vào long đàm hổ huyệt sao?” Cổ Nghiệt hỏi ngược lại.
“Ha ha, yên tâm, Tam giáo thịnh hội lần này nào có đơn giản như vậy.”
“Có lẽ, Mạt Nhật Thần Giáo bọn ta sẽ nhân cơ hội này tiêu diệt hết toàn bộ nhân vật tinh anh trẻ tuổi của Tam giáo.” Ma Sát Tử mỉm cười.
Vì để lấy được sự tin tưởng của Cổ Nghiệt, hắn đã tiết lộ ra một vài kế hoạch cho Cổ Nghiệt biết.
Cổ Nghiệt nghe vậy thì ánh mắt tối lại.
Đúng là sau khi giải quyết mối ân oán với Cổ Kiếm môn xong, hắn cũng định rời khỏi thế giới Tây Mạc.
Nhưng nếu lấy được một phần bản nguyên Ma Quân.
Vậy hiển nhiên là hắn cũng có tham vọng trở thành truyền nhân của Ma Quân.
“Ta đồng ý với ngươi.” Cổ Nghiệt trả lời.
“Sảng khoái.” Ma Sát Tử mỉm cười.
“Ha… Oản Nhi, chắc hẳn ngươi cũng đang chú ý đến Ma Hậu chuyển thế nhỉ.”
“Không biết ngươi đã tìm được những người sở hữu bản nguyên Ma Quân khác chưa.”
“Cho dù có tìm được, thì liệu có thể chống lại ứng cử viên mà ta vừa tìm ra không?”
“Đến lúc đó, có khi còn may áo cưới cho mạch Uyên Hoàng ta nữa.”
Ma Sát Tử thầm nói trong lòng.
...
Thời gian trôi qua.
Tin tức Tam giáo sắp tổ chức thịnh hội cũng bắt đầu lan truyền khắp Giới Hải.
Có rất nhiều thiên kiêu chạy tới đó.
Bởi vì lần Tam giáo thịnh hội này không phải chỉ có tu sĩ của Tam giáo mới có thể tham dự.
Trên thực tế, đây cũng được xem là đại hội thu nhận môn đệ.
Dẫu sao chuyện của Đấu Thiên Chiến Hoàng và Ma Quân đã khiến Tam giáo nảy sinh cảnh giác, nên họ cần chuẩn bị sẵn sàng trước khi thịnh hội diễn ra.
Cho nên nếu có một vài thiên kiêu nào bằng lòng gia nhập Tam giáo, sau khi trải qua đợt sàng lọc, Tam giáo cũng đồng ý cho họ gia nhập.
Đây xem như là thời kỳ thu nhận đồ đệ đặc thù.
Mà ở phía Quân Tiêu Dao, hắn đã tới Tắc Hạ Học Cung.
Hắn vừa tới một cái, Yến phu tử, Yến Thanh Hoa đã gọi hắn tới.
“Tiểu Vân tiêu, nghe nói mẫu thân ngươi Nguyệt Chỉ Lam quay về đế tộc Vân Thị rồi?”
Yến Thanh Hoa nhìn chằm chằm vào Quân Tiêu Dao với vẻ cười như không cười.
“Ặc, chuyện này…”
Quân Tiêu Dao nhất thời cạn lời.
Thân là một khoản “nghiệt nợ” do Vân Thiên Nhai từng để lại.
Nếu Yến Thanh Hoa này chạm mặt với mẫu thân hắn Nguyệt Chỉ Lam thì không biết sẽ có tình huống gì.
“Ha ha, ta chỉ đùa một chút thôi, dì Thanh Hoa ta đây là nữ tử không biết nói lý như vậy sao?” Yến Thanh Hoa nở nụ cười duyên, nói.
“Đương nhiên là Thanh Hoa dì thiện giải nhân ý.” Quân Tiêu Dao có chút toát mồ hôi, đáp lại.
“Miệng ngươi ngọt thật, được rồi, nói vào chính sự thôi.”
Yến Thanh Hoa cũng bắt đầu nói với Quân Tiêu Dao về một vài chuyện có liên quan tới Tam giáo thịnh hội.
Tam giáo thịnh hội lần này thật ra là đi tới một nơi đặc biệt để thiên kiêu Tam giáo lịch luyện.
Một số cơ duyên rất quan trọng trong đó còn liên quan tới người sáng lập ba giáo lớn.
Thậm chí, còn có cơ hội lĩnh ngộ dị tượng Thiên môn Tam giáo.
Nghe đến đây, trong mắt của Quân Tiêu Dao lóe lên tia sáng rực rỡ.
Xem ra lần thịnh hội này, đúng là sẽ rất ngoạn mục.
Trong khoảng thời gian kế tiếp, thiên kiêu Tam giáo đều đang chuẩn bị, xắn tay áo lên.
Suy cho cùng cơ hội lần này không nhỏ.
Đặc biệt là đối với thiên kiêu Tam giáo, đây là một đại cơ duyên.
Quân Tiêu Dao lại rất bình thản. Hắn bế quan bên trong Không Gian Thánh Cảnh ở Tắc Hạ Học Cung, lấy tiên khí Nho môn tu luyện Thiên Chương Thánh Quyển.
Tuy Thiên Chương Thánh Quyển này không thuộc quyền sở hữu của Quân Tiêu Dao.
Nhưng cả Tắc Hạ Học Cung, không có ai có tư cách vận dụng Tiên khí hơn Quân Tiêu Dao - người mang Hạo Nhiên Thánh Tâm.
“Trong lần Tam giáo thịnh hội afg sẽ có cơ hội lĩnh ngộ dị tượng thiên môn Tam giáo…”
Quân Tiêu Dao suy nghĩ.
Dị tượng thiên môn Tam giáo chỉ có người sở hữu bản nguyên Tam giáo mới có thể thi triển.
Theo thứ tự là cánh cửa Hoàng Thiên của Nho môn, cánh cửa Chúng Diệu của Đạo môn, cánh cửa Bỉ Ngạn của Phật môn.