Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Tên của bản nguyên Tam giáo, tất cả mọi người đều biết.
Lúc trước trong Tam giáo, cũng không thiếu xuất hiện một vài người sở hữu bản nguyên Tam giáo.
Thế nhưng, bản nguyên Tam giáo, còn có trạng thái thăng hoa cuối cùng nhất.
Trạng thái thăng hoa của Hạo Nhiên Chi Tâm, là Hạo Nhiên Thánh Tâm Quân Tiêu Dao có.
Trạng thái thăng hoa của Phật Thai hoàn mỹ, là Vô Lậu Phật Thai Phạm Thanh Đăng có.
Trạng thái thăng hoa của Vạn Đạo Chi Nguyên, là Vạn Đạo Chân Nguyên.
Có thể nói, bản nguyên Tam giáo sau khi thăng hoa, có bản chất khác với bản nguyên Tam giáo ban đầu!
Lúc này, lực lượng Phạm Thanh Đăng thôi động, chính là lực lượng của Vô Lậu Phật Thai.
Cái này còn cường đại hơn Phật Thai hoàn mỹ của Tịnh Phật Tử trước kia rất rất nhiều.
Trong hư không, hạo quang tuôn trào.
Có cánh hoa óng ánh trắng noãn rơi xuống.
Cũng có từng đóa sen vàng, nở rộ dưới chân Phạm Thanh Đăng.
Thiên hoa loạn trụy, đất nở sen vàng!
Đồng thời, có tiếng trống phạn âm vang lên.
Thổi tù và, đánh pháp cổ!
Đây là dị tượng đặc hữu của Phật môn.
Lúc này, lực lượng Vô Lậu Phật Thai Phạm Thanh Đăng thôi động, cho dù là đám bốn người Oản Nhi, Ma Sát Tử vây công, đều cảm nhận được một luồng áp lực.
Dù sao Ma đạo bọn họ tu cũng tương khắc với Phật đạo.
Trong lúc nhất thời, hai người Oản Nhi và Ma Sát Tử, đều bị đẩy lui.
“Không hổ là bản nguyên sau khi thăng hoa của Phật môn.”
Dù là Ma Sát Tử, cũng chậc chậc cảm thán.
Mà lúc này, Oản Nhi nói với Phù Đồ Ngạn: “Nhanh thôi động bản nguyên!”
Phù Đồ Ngạn thấy thế, cũng thôi động bản nguyên Ma Quân của mình.
Một bên khác, Cổ Nghiệt cũng thôi động bản nguyên Ma Quân trong cơ thể.
Nhưng bản nguyên Ma Quân của hắn, rõ ràng hùng hậu hơn Phù Đồ Ngạn nhiều.
Mà theo hai người thôi động bản nguyên.
Lập tức, trong cơ thể Phạm Thanh Đăng giống như có một luồng lực lượng đặc biệt bị dẫn ra.
Lực lượng đó, thậm chí ảnh hưởng đến Vô Lậu Phật Thai.
Uy lực chiêu thức của Phạm Thanh Đăng, tức khắc giảm xuống!
Oản Nhi thấy thế, mắt đẹp bắn ra tinh quang.
“Thì ra là thế, ngươi vậy mà đang dùng lực lượng của Vô Lậu Phật Thai, áp chế bản nguyên Ma Hậu trong cơ thể.”
“Ma Hậu đại nhân, vì sao ngươi lại kháng cự thiên mệnh như thế chứ?”
Oản Nhi bây giờ xem như đã biết.
Vì sao Phạm Thanh Đăng có thể một mực ẩn giấu đến nay.
Theo lý thuyết, trong Phật môn, hẳn cũng có đại năng giả, có thể phát hiện dị thường của Phạm Thanh Đăng.
Nhưng, Phạm Thanh Đăng lại dùng lực lượng của Vô Lậu Phật Thai trấn áp bản nguyên Ma Hậu, cho nên lừa gạt được tất cả mọi người!
“Ta mới không phải Ma Hậu chuyển thế gì đó...”
Khuôn mặt Phạm Thanh Đăng khó mà bình tĩnh.
Nàng một lòng hướng phật, cũng sớm đã quyết chí, mục tiêu là phổ độ chúng sinh.
Để chúng sinh thoát ly khổ hải.
Nhưng một Phật môn Thiên Nữ có ý nguyện vĩ đại như vậy.
Một ngày nào đó, bỗng mơ thấy một giấc mộng.
Trong mộng, nàng hóa thân Ma Hậu, yêu thấu xương một nam tử, cuối cùng tự tử.
Phạm Thanh Đăng không dám tin, cũng tuyệt đối không muốn tin, chính mình lại là Ma Hậu bên cạnh Ma Quân của Mạt Nhật Thần Giáo trong truyền thuyết.
Chuyện này với Phạm Thanh Đăng, là đả kích cực lớn.
Giống như ý nguyện vĩ đại, kiên trì của nàng từ trước đến nay, đều trở thành một trờ cười.
Nàng là một tên ma đầu.
Làm sao ma đầu có thể độ hóa chúng sinh?
Đây không thể nghi ngờ là một chuyện cười, nếu truyền đi, con đường Phật đạo của Phạm Thanh Đăng sẽ triệt để bị hủy diệt.
Cho nên, Phạm Thanh Đăng vẫn luôn dùng Vô Lậu Phật Thai, trấn áp bản nguyên Ma Hậu.
Nhưng nàng có thể ngày càng phát hiện được, bản nguyên Ma Hậu đang khôi phục, bành trướng.
Tựa như muốn chiếm đoạt, chiếm cứ thân thể và ý chí của nàng.
Đây là điều Phạm Thanh Đăng không thể chấp nhận.
Mà lần này, Không Gian Tam Thánh mở ra.
Phạm Thanh Đăng cảm thấy, trong đó có lẽ sẽ có cơ duyên khiến cho Vô Lậu Phật Thai tiến thêm một bước.
Thậm chí, nếu như có thể lĩnh ngộ dị tượng Phật môn trong dị tượng thiên môn Tam giáo, cánh cửa Bỉ Ngạn.
Có lẽ, cũng có thể đưa đến tác dụng phụ trợ trấn áp bản nguyên Ma Hậu.
Vì vậy, Phạm Thanh Đăng mới tới chuyến này.
Không nghĩ tới, lại rơi vào tính kế và bao vây của Mạt Nhật Thần Giáo.
Vỗn dĩ, Phạm Thanh Đăng có Vô Lậu Phật Thai, thực lực mạnh hơn Tịnh Phật Tử trước đó rất nhiều.
Nhưng vấn đề là, Phù Đồ Ngạn và Cổ Nghiệt đã thôi động bản nguyên Ma Quân.
Mà bản nguyên Ma Quân và bản nguyên Ma Hậu, ở mức độ nào đó, có thể hấp dẫn lẫn nhau.
Điều này cũng dẫn tới, Phạm Thanh Đăng phải phân ra một phần lực lượng, trấn áp bản nguyên Ma Hậu xao động trong cơ thể.
Đây không thể nghi ngờ là làm suy yếu sức chiến đấu của Phạm Thanh Đăng.
“Ma Hậu đại nhân, hà tất ngoan cố chống lại chứ, đây vốn là thiên mệnh thuộc về ngươi.”
Đám người Oản Nhi và Ma Sát Tử đều trấn áp tới.
Tuy bọn họ cũng coi như đối thủ.
Nhưng trước mắt, vẫn cần trấn áp Phạm Thanh Đăng trước.
Dưới ảnh hưởng của đủ loại nhân tố, cho dù là Phạm Thanh Đăng, lúc này đều là có lòng mà không đủ sức, dần dần lọt vào áp chế.
Vẻ mặt Phạm Thanh Đăng lạnh băng.
Nàng khó mà tưởng tượng, nếu như mình thật sự bị trấn áp, vậy thì sẽ có hậu quả gì?
Mà nếu như bản nguyên Ma Hậu hoàn toàn bộc phát.
Vậy thì nàng càng đừng nghĩ chuyện trở lại Đại Thiên Tự Phật môn nữa.
Mà lúc Phạm Thanh Đăng sắp bị áp chế.
Thình lình, xung quanh hư không nơi này, có tia sáng giăng khắp nơi.
Đó là từng đường thần văn ngưng tụ thành tia sáng, đan xem lẫn nhau, hóa thành từng ô vuông.
giống như một thế giới huyền diệu đang diễn hóa, bao phủ bốn người Oản Nhi, Phù Đồ Ngạn, Cổ Nghiệt, Ma Sát Tử ở bên trong.
Mà không gian diễn hóa ra này, bất ngờ giống như một bàn cờ!
“Ai!”
Ma Sát Tử cảm thấy không thích hợp trước.
Còn có Cổ Nghiệt, một loại cảm giác nguy hiểm chưa từng có từ trong lòng hắn hiện lên.
Cổ Nghiệt là người trời bỏ, trải qua rất nhiều hung hiểm, đã rèn luyện ra trực giác nhạy bén gần như yêu nghiệt.
“Người Mạt Nhật Thần Giáo, vậy mà đường hoàng xuất hiện trong Không Gian Tam Thánh, thật đúng là tùy ý làm bậy.”
Âm thanh này, mang theo một luồng lãnh ý.
Nơi xa, bóng dáng Quân Tiêu Dao khoan thai tới gần, phong thần tuấn lãng, diện mạo đẹp đẽ, bao phủ tiên huy, hệt như một thần linh áo trắng buông xuống nơi này.
Trong một tay của hắn có một bàn cờ do pháp tắc xây thành, rõ ràng là không gian trói buộc đám người Ma Sát Tử, Phương Thốn Càn Khôn!