Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Một bên khác, Phạm Thanh Đăng cũng hơi sững sờ.
Thật sự có người dám làm như vậy!
Đối với nàng mà nói, bản nguyên Ma Hậu là củ khoai nóng bỏng tay.
Đông Phương Ngạo Nguyệt lại dám dung luyện không chút do dự.
Thân là người trong Phật môn, năng lực nhìn rõ lòng người của Phạm Thanh Đăng cũng không tệ.
“Trong nội tâm nàng, có vẻ như có một chấp niệm, khiến cho nàng bí quá hoá liều.”
“Xem ra Huyết công chúa mang hung danh này, dường như cũng có quá khứ của riêng mình.” Phạm Thanh Đăng nghĩ thầm.
Vừa nghĩ như thế, nhận thức của nàng đối với Đông Phương Ngạo Nguyệt đúng là tốt hơn nhiều.
Ít nhất, nàng không phải loại nữ ma đầu đơn thuần ác nghiệt thích giết chóc.
Sau khi đem bản nguyên Ma Hậu vào trong cơ thể.
Khóe môi Đông Phương Ngạo Nguyệt lập tức có máu tươi chảy ra.
Đó là vì lực lượng của bản nguyên Ma Hậu quá mức khổng lồ, đồng thời kháng cự thân thể của nàng.
Quân Tiêu Dao thấy thế, đưa tay dâng lên pháp lực cuồn cuộn, trợ giúp Đông Phương Ngạo Nguyệt trấn áp bản nguyên Ma Hậu.
Nhưng dù vậy, Đông Phương Ngạo Nguyệt cũng phải nhận áp lực khổng lồ.
Ngũ tạng lục phủ của nàng đều bị ảnh hưởng bởi bản nguyên trùng kích.
Thậm chí bên ngoài cơ thể, da thịt trong trẻo cũng bắt đầu rạn nứt, máu tươi chảy ra.
Làm Đông Phương Ngạo Nguyệt, thêm một màu đỏ thê lương diễm lệ.
“Ngạo Nguyệt, cái này...”
Quân Tiêu Dao nhíu mày, nếu cưỡng ép dung hòa bản nguyên Ma Hậu, sợ là sẽ xảy ra vấn đề gì đó.
“Tiếp tục!”
Đông Phương Ngạo Nguyệt, đôi mắt đẹp mang theo sự cố chấp và lạnh lùng mà trước nay chưa từng có.
Người tàn nhẫn thực sự là người tàn nhẫn với người khác, càng tàn nhẫn với chính mình!
Ầm!
Cùng với một tiếng vang vọng.
Lực lượng bản nguyên bạo động, dần dần lắng xuống.
Đông Phương Ngạo Nguyệt, quần áo nhuốm máu.
Thậm chí dung nhan khuynh thế tuyệt mỹ cũng nhuộm đầy máu tươi, có vài phần quỷ dị thê mỹ.
Nàng mỉm cười với Quân Tiêu Dao.
“Ta thành công rồi.”
Sau đó, bỗng nhiên cảm giác trong cơ thể trống rỗng vô lực, ngã quỵ về phía trước.
Cuối cùng ngã vào một lồng ngực dày rộng.
Quân Tiêu Dao ôm lấy Đông Phương Ngạo Nguyệt đang hôn mê.
“Vân Tiêu thiếu chủ, Đông Phương cô nương nàng không sao chứ?” Phạm Thanh Đăng nói.
Quân Tiêu Dao khẽ dò xét một chút, nói: “Không việc gì, chẳng qua là sau khi cưỡng ép dung nhập bản nguyên, trong cơ thể có chút thương thế, cộng thêm mệt mỏi.”
“Tĩnh dưỡng sau một thời gian ngắn, hẳn là cũng không có chuyện gì.”
Nhìn Quân Tiêu Dao ôm Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Phạm Thanh Đăng nghĩ thầm.
Giữa bọn họ, rốt cuộc là quan hệ như thế nào?
Quan hệ giữa Quân Tiêu Dao và Đông Phương Ngạo Nguyệt vẫn luôn được giữ bí mật, người ngoài không biết nhiều về chuyện này.
“Ta nghĩ, Đông Phương cô nương, trong lòng nàng cũng có chấp niệm.” Phạm Thanh Đăng thở dài nói.
“Đúng vậy, trong Phật môn có một loại thuyết pháp, gọi là bản ngã, chấp mê bất ngộ.”
“Nhưng chỉ cần là người, hoặc nhiều hoặc ít đều sẽ có chấp niệm của mình.” Quân Tiêu Dao nói.
Chẳng hạn như chấp niệm trong lòng hắn, chính là khiến Khương Thánh Y trở về.
“Xem ra Vân Tiêu thiếu chủ cũng hiểu biết rất sâu về Phật pháp.” Phạm Thanh Đăng nói.
Sau đó, Quân Tiêu Dao giúp đỡ Đông Phương Ngạo Nguyệt điều dưỡng.
Phạm Thanh Đăng cảm tạ và rời đi.
Nàng đồng ý với Quân Tiêu Dao, tuyệt đối sẽ không lan truyền chuyện về bản nguyên Ma Hậu.
Truyền đi cũng không có lợi gì với nàng.
Sau một thời gian ngắn.
Đông Phương Ngạo Nguyệt cuối cùng từ từ tỉnh lại.
Lần đầu tiên mở mắt ra, chính là nhìn thấy Quân Tiêu Dao đang ngồi bên cạnh.
“Tỉnh rồi.” Quân Tiêu Dao nói.
“Không ngờ bản nguyên Ma Hậu kia lại bá đạo như vậy.”
Đông Phương Ngạo Nguyệt khẽ cười khổ.
Nàng quả nhiên vẫn là có chút xem thường.
“Lần sau đừng miễn cưỡng mình như vậy.”
Quân Tiêu Dao nói.
Đông Phương Ngạo Nguyệt yên lặng, sau một lúc lâu mới nói: “Ta nhất định phải nắm bắt tất cả cơ hội.”
Quân Tiêu Dao muốn hỏi nguyên nhân, nhưng hắn cảm thấy, hiện tại vẫn chưa phải lúc.
Cho nên hắn chỉ có thể nói: “Nếu ngươi đã lấy được bản nguyên Ma Hậu, vậy kế hoạch tiếp theo hẳn là có thể áp dụng.”
Đông Phương Ngạo Nguyệt khẽ gật đầu nói: “Ta cũng không ngờ tới, ngươi có thể nghĩ đến biện pháp này.”
Biện pháp Quân Tiêu Dao nói tới, dĩ nhiên chính là kế sách thay mận đổi đào.
Dùng Đông Phương Ngạo Nguyệt thay thế Phạm Thanh Đăng, trở thành Ma Hậu chuyển thế, sau đó đi tới Mạt Nhật Thần Giáo.
Tuy trước đó, người của Mạt Nhật Thần Giáo phỏng đoán, Ma Hậu chuyển thế có khả năng xuất hiện bên trong Tam giáo.
Nhưng cũng chỉ là có khả năng.
Mà bản nguyên Ma Hậu, mới thật sự là bằng chứng.
Đến lúc đó, lại để cho Oản Nhi du thuyết một phen.
Khiến cho Đông Phương Ngạo Nguyệt thay thế Phạm Thanh Đăng, hẳn không có vấn đề quá lớn.
Mà sở dĩ Quân Tiêu Dao có thể nghĩ ra một kế sách thay mận đổi đào này.
Là bởi vì bên trong Mạt Nhật Thần Giáo, tam đại phe phái chia rẽ.
Ma chi tay trái, Tà Chủ nhất mạch.
Ma chi tay phải, mạch Uyên Hoàng.
Còn có mạch Ma Hậu.
Những điều này, Quân Tiêu Dao cũng đã giải thích ngắn gọn cho Đông Phương Ngạo Nguyệt.
Mà Ma Hậu chuyển thế, không hề nghi ngờ, sẽ trở thành nhân vật trọng yếu của mạch Ma Hậu.
Nếu như Đông Phương Ngạo Nguyệt trở thành Ma Hậu chuyển thế, đương nhiên liền có khả năng nắm trong tay mạch Ma Hậu.
Từ đó dần dần khống chế lực lượng của Mạt Nhật Thần Giáo.
Đương nhiên, làm như vậy nguy hiểm cũng rất lớn.
Nếu như bị phát hiện manh mối gì, tình cảnh của Đông Phương Ngạo Nguyệt sẽ vô cùng nguy hiểm.
Thậm chí nguy hiểm đến tính mạng.
“Ngươi thật sự quyết định muốn làm thế này sao?”
Quân Tiêu Dao nói.
“Thế nào, ngươi không tin năng lực của ta?”
Đông Phương Ngạo Nguyệt nói.
Nàng tính tình lạnh lùng, thủ đoạn quả quyết.
Có thể nói, dù cho thật sự là Ma Hậu, nàng không hề có cảm giác không hài hòa, thậm chí còn cảm thấy rất thích hợp.
“Thôi được, ta tin tưởng thủ đoạn của ngươi, dù sao ngươi cũng là Huyết công chúa đại danh đỉnh đỉnh.”
“Nắm trong tay mạch Ma Hậu, tuy khó khăn, nhưng đối với ngươi mà nói cũng không phải là nhiệm vụ không thể hoàn thành.”
Quân Tiêu Dao nói.