Nhóm dịch: Thiên Tuyết
“Ồ, là ai vậy?”
Quân Tiêu Dao hỏi.
Lão tu sĩ mắt mù nặng nề nói: “Kim Nhãn yêu thiếu, một trong Yêu tộc tứ thiếu.”
“Yêu tộc tứ thiếu, cái gì vậy?”
Quân Tiêu Dao hơi nghiêng đầu thắc mắc.
Hắn thật sự không có nhiều hiểu biết về những thiên kiêu thuộc thế hệ trẻ của Giới Hải cho lắm.
Bởi vì đối với hắn, tất cả đều là chó mèo, không cần phải để ý.
“Yêu tộc tứ thiếu, chính là thiên kiêu cường đại nhất trong bốn mạch Yêu tộc của vũ trụ Thiên Yêu.”
“Đồng thời, cũng là đệ tử ký danh dưới trướng Tuyết Nguyệt Yêu Đế.”
Lão tu sĩ mù nói.
“Thì ra là thế.”
Quân Tiêu Dao đáp với giọng điệu thản nhiên.
Lai lịch của Yêu tộc tứ thiếu đối với hắn cũng chỉ được xem như là con mèo con chó nào đó thôi.
Nhưng đối với những người khác thì đó là kẻ không dễ trêu chọc.
“Kim Nhãn yêu thiếu kia tùy ý làm bậy, căn bản không biết cách bày quân bố trận ra làm sao.”
“Lão đội trưởng chỉ ra sai lầm, hắn còn cho rằng lão đội trưởng là đang chống đối mạo phạm hắn.”
“Mà sau vụ việc này, lão đội trưởng lại nhận được một nhiệm vụ đặc thù.”
“Nói là nhiệm vụ bình thường, nhưng thật ra đó lại là nhiệm vụ nguy hiểm nhất.”
“Binh lính bị thương nặng, mấy vạn người ngã xuống, lão đội trưởng cũng đã ngã xuống trong nhiệm vụ đó.”
“Nhưng chúng ta đều biết, đây thật ra là Kim Nhãn yêu thiếu đang trả thù lão đội trưởng.”
“Chỉ là Kim Nhãn yêu thiếu thân phận bất phàm, là đệ tử ký danh của Tuyết Nguyệt Yêu Đế, ở ải Đông Lĩnh không ai dám trị hắn.”
Lão tu sĩ mù nói tới đây, trong mắt lóe lên vẻ căm hận khôn nguôi.
Lão đội trưởng yêu binh như con, đối xử với bọn họ cũng vô cùng tốt.
Tướng tài bậc này lại bị Kim Nhãn yêu thiếu hãm hại mà chết quá oan uổng, đây quả là chuyện khiến người ta tức lộn ruột gan.
“Mà càng làm cho người ta đau lòng chính là đứa nhỏ Tinh Linh này.”
“Sau khi lão đội trưởng mất, tuy rằng nàng không gượng dậy nổi nhưng vẫn dứt khoát kiên quyết gánh vác trọng trách, tiếp quản đội ngũ của phụ thân để lại.”
“Nhưng bởi vì Kim Nhãn yêu thiếu, nên tuy tất cả mọi người ở ải Đông Lĩnh đều biết được Tinh Linh nàng có thiên phú phi phàm, lại còn là một Chiến Trận sư tài ba.”
“Nhưng lại không được đề bạt, không chỉ như thế, nàng còn bị chèn ép đủ điều.”
“Đội ngũ này vốn dĩ cũng còn lại mấy vạn người, nhưng lại không ngừng hao tổn nhân sĩ qua các nhiệm vụ, hiện tại cũng chỉ còn không đến vạn người.”
Lão tu sĩ mù nói tới đây, giọng điệu không tránh được run rẩy.
Khó có thể tưởng tượng được Lục Tinh Linh đã phải chịu áp lực như thế nào.
Bản thân thiên phú bất phàm, lại không có được sự bồi dưỡng và đề bạt xứng đáng.
Thậm chí lại còn bị chèn ép thậm tệ.
Mà đầu sỏ gây nên cái chết phụ thân nàng lại vẫn nhởn nhơ an nhàn sống ngoài vòng pháp luật.
Có thể nói đổi lại là bất luận kẻ nào cũng đều không chấp nhận được tình cảnh như vậy.
Nhưng Lục Tinh Linh thân là nữ tử lại chưa bao giờ bỏ cuộc, mà là vẫn ngoan cường dẫn dắt đội ngũ, kiên trì đến tận bây giờ.
Nghe đến đó, trong Quân Tiêu Dao cũng hơi cảm thán.
Cô nương Lục Tinh Linh này, số mệnh đúng là có quá nhiều thăng trầm mà.
“Ý của các ngươi, ta đã hiểu rồi.” Quân Tiêu Dao nói.
Đơn giản là bọn họ muốn nhờ cậy hắn giúp đỡ mà thôi.
Dù sao ở thời điểm hiện tại, nếu như nói có ai có thể đối phó được với Kim Nhãn yêu thiếu.
Không thể nghi ngờ đó chính là Quân Tiêu Dao hắn.
Tuy Kim Nhãn yêu thiếu là đệ tử ký danh của Tuyết Nguyệt Yêu Đế.
Nhưng Quân Tiêu Dao chính là con nối dõi của người thủ quan.
Bối cảnh phía sau thì càng không phải bàn luận gì thêm.
Tuy Kim Nhãn yêu thiếu có chống lưng là một mạch Yêu tộc cực kỳ cường thịnh trong vũ trụ Thiên Yêu.
Nhưng nếu muốn đem ra so sánh với đế tộc Vân thị thì là chuyện không thể nào.
Ở ải Đông Lĩnh, những người khác có thể không dám động đến Kim Nhãn yêu thiếu.
Nhưng Quân Tiêu Dao lại không cần kiêng kỵ điều gì hết.
“Thiếu chủ, bọn ta cũng biết nói ra những lời này có lẽ sẽ làm cho ngài khó xử.”
“Nhưng bọn ta thật sự không còn cách nào nữa rồi, bọn ta thật sự không muốn nhìn thấy cả đời đứa nhỏ Tinh Linh phải chịu khổ mãi như thế.”
“Bọn ta chỉ là một cái mệnh nhỏ nhoi nhưng nàng thì khác, nàng còn có tiền đồ rộng mở phía trước.”
“Hơn nữa đứa nhỏ này tính cách mạnh mẽ, độc lập tự chủ, công tư phân minh.”
“Cho nên nàng tuyệt đối sẽ không kể chuyện này cho thiếu chủ ngài, nhờ vả ngài thay nàng giải quyết vấn đề.”
“Cho nên sau khi suy đi tính lại kỹ càng, bọn ta bèn quyết định sẽ tự mình chủ động nói ra, hi vọng thiếu chủ không để ý, có thể giúp đứa nhỏ này một phen.”
Hai người lão tu sĩ mắt mù và tu sĩ một tay cùng nói, giọng điệu đầy chân thành.
Bọn họ là lão nhân đi theo phụ thân của Lục Tinh Linh.
Trong mắt bọn họ, Lục Tinh Linh cũng giống như là một nửa nữ nhi của bọn họ rồi.
Đương nhiên bọn họ không hy vọng Lục Tinh Linh bị gian nhân chèn ép cả đời, mai một đi tiền đồ cùng với thiên phú tài hoa của nàng.
“Ta biết rồi, các ngươi không cần quá mức lo lắng.”
“Chuyện này, chờ sau khi dẹp loạn xong đại triều Tang Yêu, ta sẽ xử lý.”
Quân Tiêu Dao nói.
“Đa tạ thiếu chủ!”
Đám người lão tu sĩ mắt mù lộ ra vẻ mừng rỡ.
Quân Tiêu Dao sở dĩ đáp ứng nhờ cậy của bọn họ, đương nhiên không phải bởi vì hắn thích làm thánh mẫu hay gì cả.
Mà là bởi vì hắn thật sự coi trọng cô nương Lục Tinh Linh này.
Và cũng còn có một nguyên nhân khác…
“Yêu tộc tứ thiếu... Tên Tử Đằng lúc trước phân phối binh lính kia cũng là tộc nhân của Yêu tộc.”
“Xem ra kẻ đang nhằm vào ta, hẳn là một trong Yêu tộc tứ thiếu rồi.”
“Có lẽ là có giao tình gì đó với Hồng Trần Đế Tử, cho nên mới tới thăm dò ta một chút, ra oai phủ đầu ta.”
“Ồ, đúng là trùng hợp thật, những món nợ này có thể cùng tính toán một lượt luôn.”
Trong mắt Quân Tiêu Dao hiện lên một tia lãnh ý.
Vốn dĩ hắn trở về đây, mục đích cũng là muốn tính sổ.
Hiện tại vừa vặn cùng thanh toán một lượt luôn.