Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2632 - Chương 2632 - Một Bước Trảm Địch

Chương 2632 - Một bước trảm địch
Chương 2632 - Một bước trảm địch

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Nhưng hối hận cũng vô dụng.

Uy áp Lục Đại Thánh Thể Dị Tượng liên hợp hình thành quả thực không cách nào hình dung.

Mi Tông nổ tung trong nháy mắt, thân thể nguyên thần đều là như thế, biến thành tro bụi!

Rung động!

Tĩnh lặng!

Đờ đẫn!

Lúc này, trong cả chiến trường đều yên ắng, lặng ngắt như tờ.

Quân Tiêu Dao chắp hai tay sau lưng, trên người tiên hoa chảy xuôi, như Chân Tiên bất thế.

Hắn chỉ bước ra một bước mà thôi, yêu nghiệt có thể trèo lên bảng giải thưởng như Mi Tông cứ hẹo như vậy, bị nghiền chết như con kiến.

Bên Bạt tộc, cổ họng mọi người đều bốc lên hàn khi.

Giới Hải đời này đã sinh ra một dị số yêu nghiệt thế nào?

Mà thiên kiêu bên Giới Hải sau yên lặng ngắn ngủi, đều cao giọng hô vang.

“Vân Tiêu thiếu chủ vô địch!”

“Giết, giết hết đám Bạt tộc này!”

Sĩ khí bên Giới Hải tức khắc như lửa mạnh nấu dầu sôi sục.

Dù là đám Di Cổ chiến tướng của thế lực Tam Hoàng, biểu cảm lúc này cũng có phần cứng lại, không biết nên lộ ra dáng vẻ gì.

Diêu Lâm của Nhân Hoàng điện lại càng ngơ ngác, miệng nhỏ mở thành chữ hình “O”.

Vị Sở Tiêu điện hạ trong lòng nàng mến mộ.

Có so được nửa phần với thiếu chủ Vân thị áo trắng như tuyết, khí che trời cao lúc này không?

Một mình Quân Tiêu Dao đạp lên bầu trời, Lục Đại Dị Tượng quanh người!

Hắn tiến một bước, thiên kiêu Bạt tộc đều lùi bước!

Đây là một loại uy thế như thế nào, tưởng chừng như vô địch, một người lấn áp cả trận huyết chiến!

Hai người Cừu Một và Thi Đà cũng nhìn mà tê dại da đầu, sợ hãi vô cùng.

Mi Tông cấp bậc xêm xêm bọn họ, vậy mà vẫn lạc như vậy, chết quá mức tuỳ tiện.

Trong miệng hai người Cừu Một và Thi Đà đều có cay đắng.

Bọn họ bây giờ coi như hiểu rõ, cái gì gọi là ếch ngồi đáy giếng.

Dị tượng lưu chuyển, thiên địa rung động, toàn bộ thế giới vi trần đều vì Quân Tiêu Dao mà rung động!

Mà từ một nơi bí mật gần đó, nhìn thấy cảnh này.

Ba người áo đen đều khẽ thở dài.

“Quả nhiên, bất kể dưới loại tình huống nào, Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai đều không thể coi thường được.”

“Đúng vậy, dù là chưa trưởng thành, cũng không thể coi thường.”

“Cho nên lần này, sắp xếp trong tộc đã đúng, dựa vào mấy người bọn họ vẫn không cách nào để hắn đền tội.”

“Vậy chúng ta cũng nên ra tay rồi nhỉ.”

“Ừm, dọn dẹp mấy con cá tạp nham có thể nhiễu loạn chiến trường trước đã.”

Ba người áo đen trao đổi một phiên, sau đó thân hình chợt loé, trốn vào chiến trường.

Bên này, trong cả chiến trường, thiên kiêu hai phe đều tạm thời đã ngừng đánh.

Bởi vì khí tức Quân Tiêu Dao quá thịnh, áp đảo toàn bộ chiến trường.

Có hắn ở đây, thiên kiêu Giới Hải làm sao thua được?

Có thể nói, chiến lực đứng đầu cũng đủ để quyết định thắng thua của trận thiên kiêu huyết chiến này.

“Hừ...”

Đám người Di Cổ, Tiêu Kiệt của Giới Trong Giới không được dễ nhìn lắm.

Bọn họ vốn còn định xem Quân Tiêu Dao chịu thiệt nữa.

Không nghĩ tới lại nhìn thấy loại tình cảnh chấn động này.

Ngay cả bọn họ cũng nói không nên lời.

Mà đúng lúc này.

Một bóng dáng áo đen vậy mà trực tiếp ra tay, đánh tới Thác Phong.

“Chán sống!”

Thấy có Bạt tộc chủ động ra tay với mình, Thác Phong quát lạnh một tiếng.

Hắn tới từ Giới Trong Giới, không phải người mấy tên thiên kiêu Giới Hải có thể so.

Song, dưới một chiêu, sắc mặt Thác Phong đại biến.

Phụt!

Nửa người hắn trực tiếp vỡ nát, bọt máu bắn tung toé, gặp phải thương tích không thể nghịch.

Thậm chí còn có một loại lực lượng nguyền rủa Hoang Vu lan tràn ở miệng vết thương, khiến cho nó không cách nào khôi phục khép miệng.

“Sao lại như vậy!”

Thác Phong kêu to, chấn động vô cùng.

Người này là ai, thế mà có thể một chiêu làm hắn bị thương đến mức này!

Cho dù là thiên kiêu bảng giải thưởng cũng không thể làm được chứ.

“Hửm, không chết?”

Người áo đen nọ kinh ngạc, sau đó lại lần nữa ra tay.

Huyết quang liễm diễm, Hoang Vu chi lực tràn ngập.

Chiêu thứ hai, chiến tướng tuổi trẻ đến từ Địa Hoàng cung Thác Phong trực tiếp bị đánh nát, nguyên thần vẫn diệt!

Một màn bất thình lình phá vỡ chiến trường yên lặng.

“Chuyện gì thế này, chẳng lẽ còn thiên kiêu cấp bậc bảng giải thưởng ẩn nấp?”

“Thác Phong!”

Di Cổ nhìn đến đây, trên mặt mang vẻ giận dữ.

Thế mà có Bạt tộc âm thầm ra tay đánh lén.

Hắn hét lớn, quyền ấn sáng chói hoành kích mà đi.

Bóng dáng áo đen cũng đơn giản đấm ra một quyền, lại trực tiếp phá vỡ nó.

“Cái này...”

Di Cổ sững người.

Trong hơn mười chiến tướng Giới Trong Giới tới nơi này.

Thực lực của Di Cổ cũng xem như số một số hai, có tu vi Hỗn Độn Đạo Tôn tiểu viên mãn.

Theo lý thuyết, loại tu vi này, dù là Đạo Tôn đại viên mãn, Di Cổ cũng có thể chống lại phần nào.

Nhưng vì sao thủ đoạn của hắn có thể bị người áo đen dễ dàng hóa giải như thế?

“Chẳng lẽ là... Chuẩn Đế?”

Trong lòng Di Cổ giật mình, nảy ra một ý nghĩ.

Nhưng hắn lại lắc đầu, cảm thấy chuyện đó căn bản không thể.

Chiến trường thế giới vi trần này chỉ có người Chí Tôn thất cảnh có thể vào.

Dù có Chuẩn Đế Bạt tộc muốn che dấu khí tức tiến vào, cũng sẽ bị Vạn Yêu Đồ phát hiện.

Nhưng mà, đây rốt cuộc là vì sao...

Ngay lúc Di Cổ nghĩ thầm.

Lại có hai người áo đen hiện thân, nháy mắt chém giết hai chiến tướng của thế lực Tam Hoàng.

“Cái này...”

Thiên kiêu bên Giới Hải đều giật mình.

Làm sao cảm giác, thực lực của ba người áo đen này còn thái quá hơn đám thiên kiêu Bạt tộc cấp bậc bảng giải thưởng?

“Bọn họ cuối cùng cũng ra tay...”

Nhìn đến đây, hai người Cừu Một và Thi Đà lộ ra một tia sợ hãi lẫn vui mừng.

Bọn họ được cứu rồi.

Mà bên này, Kỵ Nguyệt nhìn đến đây, đôi mắt lưu ly màu tím lóe lên một tia sáng.

Bọn họ cuối cùng cũng ra tay rồi sao.

Đây chính là đường lui đối phó với Quân Tiêu Dao.

Vốn dĩ, nếu như đám người Cừu Một có thể đối phó với Quân Tiêu Dao, bọn họ sẽ không ra tay.

Mà bây giờ xem ra, thiên kiêu bảng giải thưởng rõ ràng vẫn không đối phó nổi Quân Tiêu Dao, chỉ có phần bị ngược.

Cho nên, ba người bọn họ chỉ có thể ra tay.

Bình Luận (0)
Comment