Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Ầm...
Trong hư không, ánh sáng huyết sắc dâng trào.
Vị Chuẩn Đế của Bạt tộc này có thế tấn công mãnh liệt mênh mông, hết sức hung hãn, hơn nữa uy năng cũng mạnh mẽ tuyệt đối.
Ngay cả vòng Thần miễn dịch trên người Quân Tiêu Dao cũng phải chấn động, từng lớp tầng lớp bị vỡ tan.
Quân Tiêu Dao cũng ra tay, Lục Đại Dị Tượng bảo vệ xung quanh, tôn hắn như đứa con Thần Minh, hậu duệ của Tiên Đế.
Khi hai người chiến đấu với nhau, ngay lập tức gây ra gợn sóng vạn trượng, trời đất đều bị rung chuyển.
Loại dao động này khiến khóe mắt của đám thiên kiêu Hạ Hầu Thần đều giật giật.
Ở trung tâm va chạm, quang huy hừng hực, Thần Hoa Vạn Sợi.
Quân Tiêu Dao dùng Lục Đại Dị Tượng áp chế uy năng cảnh giới cường đại vị Chuẩn Đế Bạt tộc.
Đồng thời dùng thân thể cường hãn của mình để cận chiến, quyền phong chiếu sáng bầu trời, đánh tan vòm trời!
Có thể nói, từ khi đến Giới Hải tới giờ, Quân Tiêu Dao gần như rất ít ra tay nghiêm túc.
Bởi vì những đối thủ cùng thế hệ kia thật sự quá chán đời, không thể nào khơi dậy tinh thần chiến đấu của hắn.
Nhưng bây giờ, đối mặt với cường giả Chuẩn Đế tự trảm.
Cuối cùng thì Quân Tiêu Dao cũng đã có hứng thú chiến đấu.
Điều này rất ít thấy.
Tất nhiên, đối mặt với loại đối thủ này, nói là bán mạng thì chắc chắn là còn lâu mới tới.
Cùng lắm cũng chỉ là khiến cho Quân Tiêu Dao nghiêm túc.
Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn ngủi.
Quân Tiêu Dao và vị Chuẩn Đế của Bạt tộc kia đã va chạm hàng trăm lần.
Mỗi lần va chạm đều khiến hư không xuất hiện những gợn sóng.
Mà trong loại chiến đấu này, Quân Tiêu Dao cũng đang lĩnh ngộ.
Rốt cuộc thì chênh lệch giữa Chuẩn Đế và Hỗn Độn Đạo Tôn là gì.
Và hắn cũng bước đầu lĩnh ngộ được.
Vị Chuẩn Đế của Bạt tộc này, bất kể là nguyên thần, thể xác, tốc độ, pháp tắc, thần thông các loại... đều khác biệt rất lớn so với Hỗn Độn Đạo Tôn.
Nói cách khác, sau khi vượt qua Kiếp Chuẩn Đế.
Thứ nhận được chính là thuộc tính của toàn bộ các phương diện đều tăng lên!
Đây cũng chính là chênh lệch lớn nhất giữa Chuẩn Đế và Hỗn Độn Đạo Tôn.
Chuẩn Đế cửu kiếp, chẳng khác gì việc phải trải qua chín lần tẩy lễ và lột xác, mỗi một lần đều vô cùng hung hiểm.
Mà chỉ có sau chín lần lột xác thì toàn bộ mọi phương diện mới có thể đạt tới trình độ gần như hoàn hảo.
Sau đó mới có khả năng chứng đạo.
Muốn chứng đạo, trước tiên phải có một vật dẫn có thể chịu được sức mạnh chứng đạo, gần như hoàn mỹ.
Đây chính là ý nghĩa tồn tại của cảnh giới Chuẩn Đế cửu kiếp.
Đó là sự lột xác và tiến hóa hướng tới một tầng sinh mệnh cao hơn.
Khó trách Chuẩn Đế và Đạo Tôn lại có chênh lệch lớn như vậy, tầng sinh mệnh cũng không giống nhau.
Cho dù là Chuẩn Đế của Bạt tộc tự chém một đao trước đó.
Năng lực của các phương diện của hắn cũng đa vượt trội hơn nhiều so với Hỗn Độn Đạo Tôn.
Đây cũng chính là lý do tại sao các tướng lĩnh như Di Cổ trước đó lại dễ dàng chết trong tay bọn họ như vậy.
Chẳng qua là...
Nói về cấp độ hoàn mỹ của sinh mệnh.
Thân thể, nguyên thần của Quân Tiêu Dao, đây là một tồn tại tuyệt đối nghịch thiên.
Nhục thể của hắn, từ cổ chí kim chưa có ai sánh bằng.
Nguyên thần của hắn, cho dù là Chuẩn Đế, cũng chẳng có bao nhiêu người có thể tu luyện ra được.
Vì vậy, chênh lệch giữa Quân Tiêu Dao và vị Chuẩn Đế Bạt tộc cũng không phải là chênh lệch về chất.
Thân thể và nguyên thần chưa vượt qua Kiếp Chuẩn Đế của Quân Tiêu Dao đã mạnh hơn nhiều so với những Chuẩn Đế vượt qua một kiếp này!
Ầm!
Lại một cú va chạm khác.
Có thể của Quân Tiêu Dao lùi về phía sau vài bước.
Mà Chuẩn Đế của Bạt tộc kia thì lùi về mười mấy bước bước.
Điều này khiến cho Chuẩn Đế của Bạt tộc kia không biết phải làm sao.
Con mẹ nó rốt cuộc thì ai mới là Chuẩn Đế vậy?
Sao lại có cảm giác thân phận của hắn và Quân Tiêu Dao thay đổi mất rồi?
“Vu Lê, sao vậy, chẳng lẽ là ngươi đang trêu hắn, có thể giải quyết thì trực tiếp giải quyết luôn đi.”
Hai vị Chuẩn để của Bạt tộc đang theo dõi trận chiến đều cau mày nói.
Vẻ mặt của vị Chuẩn Đế tên Vu Lê của Bạt tộc không quá tốt.
Hắn đâu có nhường chứ.
Nghĩ tới đây, Vu Lê cũng chuẩn bị ra sát chiêu, muốn giết chết Quân Tiêu Dao.
Nếu không, nếu cứ trì hoãn như thế này, cũng quá mất mặt hắn rồi.
Một luồng khí tức quỷ dị xuất hiện ra từ cơ thể hắn.
Sau đó, hắn mở miệng phun ra.
Hắc vụ lượn lờ.
Một thanh đao đen nhánh cắt ngang bầu trời, xẻ đôi hư không.
Trên mép đao có sương đen quấn quanh, thậm chí còn có tiếng quỷ khóc, âm hồn lượn lờ.
Tam Âm Đoạt Hồn!
Đây là bí bảo mà Vu Lê đã tế luyện ra, phun ra một lần là có thể giết chết bất kỳ sinh linh Chí Tôn thất cảnh nào.
Ngay cả Hỗn Độn Đạo Tôn cũng có thể trực tiếp bị giết chết!
Quân Tiêu Dao nhìn thấy vậy, cả người hội tụ Lục Đại Thánh Thể dị tượng, quyền phong chấn động, đấm ra một quyền!
Lục Đạo Luân Hồi Quyền!
Hơn nữa, không phải là Lục Đạo Luân Hồi Quyền thông thường.
Mà là lục đại thánh thể dị tượng dung hợp vào Lục Đạo Luân Hồi Quyền.
Uy lực tăng thêm này cũng không phải là một cộng một bằng hai.
Mà là được nhân lên gấp mười, thậm chí là gấp trăm lần!
Ầm!
Thiên địa gần như đã vỡ tan vì một quyền của Quân Tiêu Dao, quyền phong xé nát tầng mây!
Ánh sáng luân hồi chiếu rọi thiên địa, như thể muốn kéo thiên địa vào trong luân hồi vô tận!
Ken két!
Trong lần va chạm như vậy, Tam Âm Đoạt Hồn Đao kia đã trực tiếp bị một quyền của Quân Tiêu Dao đánh nát!
Hơn nữa quyền phong cũng không hề suy giảm, đập mạnh lên người của Chuẩn Đế Vu Lê!
Phụt!
Chuẩn Đế Vu Lê phun ra một búng máu tươi, thân thể trực tiếp bay ra ngoài!
Giờ khắc này, toàn bộ chiến trường đều câm như hến.
Vẻ mặt của một đám thiên kiêu của Giới Hải đều dại ra, giống như còn chưa kịp phản ứng lại.
Mà bên phía Bạt tộc thì mỗi một người đều trợn tròn hai mắt, như thể vừa nhìn thấy quỷ.
Bọn họ vừa nhìn thấy chuyện gì?
Một tồn tại ngay cả Đạo Tôn còn chưa đạt tới, đánh lùi một đòn từ một Chuẩn Đế tự chém?
Chuyện này giống như cảnh tượng một ngàn lẻ một đêm hiện ra rõ rành rành trước mắt bọn họ!