Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Hồng Trần Đế Tử hoàn toàn không nghĩ rằng Quân Tiêu Dao sẽ mạnh đến mức này.
“Rốt cuộc hắn là một yêu nghiệt như thế nào?”
Hồng Trần Đế Tử hít thở sâu vào một hơi.
Sau đó, hắn lại nghe ngóng tin tức.
Quân Tiêu Dao trong trận huyết chiến đã bộc lộ thể chất Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.
Lần này, Hồng Trần Đế Tử mới hiểu được tại sao Quân Tiêu Dao lại yêu nghiệt như vậy.
Nhưng hắn cũng không được tính là người phàm.
Sau khi có cảm giác khiếp sợ rồi, hắn nhanh chóng khôi phục lại bình tĩnh.
“Tuy tình hình có hơi nằm ngoài dự đoán, nhưng nó vẫn còn nằm trong phạm vi kiểm soát được.”
“Cũng may lúc trước lập trận đánh cược với hắn, cũng không phải là so với công huân lập được trong vòng một năm.”
“Nếu không, thương hội Hồng Trần của ta chưa chắc có thể duy trì được.”
Lúc này trong lòng Hồng Trần Đế Tử có chút vui mừng.
Cũng may khi đó Quân Tiêu Dao nói là so tổng công huân, chứ không phải là công huân trong vòng một năm.
Trước đó Hồng Trần Đế Tử đã thiết lập các loại quan hệ, cũng kiếm được không ít công huân, tích lũy hết sức thâm hậu.
Tuy Quân Tiêu Dao là lực lượng mới xuất hiện, thậm chí thoắt một cái đã lọt vào mười hạng đầu của bảng danh sách thế hệ trẻ.
Nhưng cũng may không có tích lũy công huân thâm hậu.
“Không được, tuy hiện tại ta vẫn duy trì ưu thế, nhưng ta cũng chẳng dám đảm bảo sẽ xảy ra rắc rối gì.”
“Nhất định phải hành động.”
Hồng Trần Đế Tử đứng dậy, chuẩn bị đi kiếm thêm công huân.
Hắn vốn dĩ cho rằng hắn có thể “nằm thắng”.
Chẳng làm gì cả, có cho Quân Tiêu Dao một năm, thì công huân vẫn thua kém hắn.
Nhưng bây giờ, trong lòng Hồng Trần Đế Tử lại có một cảm giác bất an.
Hắn cũng không nằm yên được, phải đi kiếm thêm nhiều công huân hơn.
Có lẽ, đây chính là cái gọi là nội quyển
Mà Quân Tiêu Dao lại chính là cuốn vương trong truyền thuyết, có thể mang đến cho người khác cảm giác nguy cơ, sợ bị đào thải.
Hành động của Hồng Trần Đế Tử.
Hắn cũng không muốn thương hội Hồng Trần mà một tay hắn tạo dựng lên, chắp tay nhường lại cho Quân Tiêu Dao.
Hơn nữa trận đánh cược này là được lập nên từ lời thề thiên đạo.
Nên đến lúc đó, muốn ăn quỵt, đổi ý cũng không thể.
Người bị chấn động bởi công huân của Quân Tiêu Dao không hề chỉ có Hồng Trần Đế Tử.
Chín đại quan ở khắp thành lũy Tam Hoàng, tất cả mọi người đều thấy được sự đổi mới trong bảng danh sách.
“Mẹ nó, Thiếu chủ đế tộc Vân thị cũng mạnh quá nhỉ?”
“Không hổ danh là con của Thiên Nhai Đại Đế, bên ải Trấn Ma chắc là sắp sôi sùng sục rồi đi.”
Trấn Giới quân ở khắp các nơi, còn có tu sĩ các lộ đều thở dài và nói.
Mà ải Trấn Ma chính là quan ải mà cha của Quân Tiêu Dao - Thiên Nhai Đại Đế trấn thủ.
Cùng lúc đó, ở sâu trong quan ải có tên là ải Dương Cốc.
Có một động phủ vô cùng thần bí.
Bên trong động phủ, có một bóng dáng đang lẳng lặng ngồi xếp bằng.
Toàn thân hắn được bao phủ bởi luồng sáng thần, giống như một vòng mặt trời vậy.
Tuy không có cách nào để cho người ta thấy rõ thân hình và vẻ mặt của hắn.
Nhưng vẫn có thể mơ hồ nhìn thấy loại khí chất siêu nhiên.
“Mới tới thành lũy Tam Hoàng mà đã lọt vào mười hạng đầu bảng công huân của thế hệ trẻ, vị thiếu chủ Vân thị quả đúng là danh bất hư truyền.”
“Hơn nữa hắn có thể giết chết ba vị Chuẩn Đế tự chém một đao, thật là khiến người ta thán phục.”
“Không hổ là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai.”
“Ngoài ra, hình như Hồng Trần Đế Tử còn đánh cược với hắn, lần này sợ là có chút nguy hiểm.”
Bóng người trẻ tuổi cách biệt này, tự nói với bản thân bằng giọng hờ hững.
Từ giọng điệu hắn nói về Hồng Trần Đế Tử có thể đưa ra kết luận rằng thân phận của hắn tuyệt đối không thua kém gì Hồng Trần Đế Tử.
Nếu Hoàng Phủ Tịnh ở đây, dĩ nhiên là nàng sẽ lộ ra vẻ mặt khao khát.
Bởi vì bóng dáng này chính là yêu nghiệt tuyệt thế mà đế tộc Hoàng Phủ bọn họ ẩn giấu.
Cũng là biểu ca mà nàng tâm tâm niệm niệm.
Lại là con trai trưởng của thủ quan đế tộc Hoàng Phủ!
Hắn rất khiêm tốn, không giống như Quân Tiêu Dao danh chấn Giới Hải.
Nhưng những ai biết hắn đều sẽ hiểu hắn mạnh đến cỡ nào.
Thậm chí hắn đã là Thiếu chủ được định trong đế tộc Hoàng Phủ, chỉ là chưa tuyên bố công khai.
“Vân Tiêu, e rằng hắn không đơn giản là thiên kiêu cấp phá cấm bình thường.”
“Lần này Hồng Trần Đế Tử đúng là gặm phải xương cứng, sợ là phải nhức nhối một phen rồi.”
“Có điều quả thật ta có chút tò mò.”
“Nhưng sau này, chắc hẳn là cũng sẽ chạm mặt nhau thôi.”
Bóng dáng được bao phủ bởi ánh sáng thần này cười hờ hững.
…
Ngay lúc toàn bộ thành lũy Tam Hoàng đều bị chấn động bởi chiến tích của Quân Tiêu Dao.
Ở bên phía ải Đông Lĩnh, Quân Tiêu Dao thì đang bắt đầu ngồi xếp bằng để điều chỉnh khí tức, không bị làm phiền bởi thế giới bên ngoài.
Trận đánh cược một năm giữa hắn và Hồng Trần Đế Tử vẫn chưa kết thúc, nên hiển nhiên hắn không thể nào rời khỏi thành lũy Tam Hoàng ngay bây giờ.
Nhưng sau khi trải qua trận chiến này, trong thời gian ngắn, chắc hẳn là Bạt tộc cũng sẽ không gây ra động tĩnh gì lớn.
Công huân mà Quân Tiêu Dao nhận được vẫn chưa đủ để đổi lấy pháp môn luyện thể Đại Đế như Kim Thân Quyết, Kình Thiên Kinh và ở trong điện Công Huân.
Cho nên hiện tại Quân Tiêu Dao tạm thời rơi vào trạng thái rảnh rỗi.
Một số thiên kiêu cũng bắt đầu cảm thấy lo lắng về Quân Tiêu Dao.
Tuy lần này Quân Tiêu Dao đã kiếm được một làn sóng công huân lớn.
Nhưng dù sao thì Hồng Trần Đế Tử cũng đã tích lũy rất lâu, nếu dựa hết vào đợt công huân này thì dĩ nhiên là không thể nào thắng được đánh cược một năm.
Một năm đối với tu sĩ chắc chắn chính là chớp mắt rồi biến mất.
Cho nên, bọn họ cũng rất lo rằng trận đánh cược của Quân Tiêu Dao sẽ thất bại.
Dẫu sao lần này, Quân Tiêu Dao cũng đã gián tiếp cứu mạng bọn họ, cũng gom được một đợt lòng người.
Hiển nhiên bọn họ không hy vọng Quân Tiêu Dao sẽ thua trận đánh cược.