Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Chém giết Phệ tộc cấp Vương, điều này đối với người trẻ tuổi quả thực là chuyện vô căn cứ, là chuyện không thể nào.
Nhưng trong từ điển của Quân Tiêu Dao không có từ không thể.
Phải biết rằng cho dù khi đối chiến với ba người Chuẩn Đế tự chém một đao của Bạt tộc, Quân Tiêu Dao còn chưa thi triển toàn bộ thủ đoạn đâu đấy.
Nói cách khác, ba Chuẩn Đế tự chém của Bạt tộc còn lâu mới ép ra cực hạn chân chính của Quân Tiêu Dao!
Bản thân Quân Tiêu Dao cũng tò mò.
Rốt cuộc cực hạn của hắn ở nơi nào?
Có lẽ chuyến rèn luyện săn giết Phệ tộc lần này là một cơ hội không tệ.
Sau đó cả thành luỹ Tam Hoàng bắt đầu vận chuyển.
Không chỉ thiên kiêu, rất nhiều Trấn Giới quân bắt đầu hành động.
Áo giáp lành lạnh, binh khí sáng loáng.
Sau khi chỉnh đốn xong, Trấn Giới quân và một đám thiên kiêu lên đường.
Thông qua truyền tống trận, truyền tống đến vị trí dọc theo khu Vô Nhân, sau đó tiến vào dải đất hoang.
Mục đích lần này là đi tới ngân hà vỡ nát.
So sánh với vùng đất ngân hài đại triều Tang Yêu xuất hiện lúc trước.
Ngân hà vỡ nát lại càng tiến sâu vào khu Vô Nhân.
Thậm chí đã lan tràn đến nơi giao giao nhau giữa khu Sương Trắng và khu Sương Xám.
Mà đi trên đường, đội ngũ Trấn Giới quân gặp được không chỉ một lần tập kích quấy rối của Tang Yêu.
Nhưng đều được giải quyết dễ dàng.
Không biết qua bao lâu, Quân Tiêu Dao thấy trong tinh vũ phía trước.
Có ngân hà mênh mông đang chảy xuôi, trong đó có hàng tỉ tinh tú đang sáng lên.
Đồng thời còn có từng kẽ nứt hư không, trong đó có núi non trùng điệp nguy nga, có sóng triều mênh mông, có hắc ám thâm sâu.
Dường như những kẽ nứt hư không này đi đến từng thế giới khác nhau.
“Công tử, ngân hà vỡ nát này, không gian cực kỳ không ổn định, có vài kẽ nứt thông suốt rất nhiều thế giới cổ xưa tàn phá.”
“Rất nhiều đều là di tích thế giới còn sót lại sau khi Hắc Họa cổ tan biến.”
Lục Tinh Linh quay sang giải thích với Quân Tiêu Dao bên cạnh.
Lần xuất chinh này, Lục Tinh Linh và tiểu đội số 72 cũng tới.
Nàng vừa lúc muốn mượn Phệ tộc, thí nghiệm uy lực chiến trận mới một chút.
Quân Tiêu Dao nghe vậy thì khẽ gật đầu.
Cái này không khác với không gian Tam Thánh, tinh không thứ nguyên trước đó cho lắm.
Đầu Quân Tiêu Dao bỗng nhiên chợt lóe linh quang.
Lần Phệ tộc hiện thân này có thể có liên quan đến một vài di tích nào đó không?
Quân Tiêu Dao đè nén tâm tư vào trong đáy lòng.
Kế tiếp, đội ngũ tiếp tục tiến về phía trước.
Sau khi tiến vào ngân hà vỡ nát, hiển nhiên Trấn Giới quân càng đề phòng hơn, tập trung tinh thần, không dám có chút qua loa.
Không biết qua bao lâu, bên tai mọi người chợt nghe âm thanh xào xạc truyền đến từ nơi xa.
Âm thanh giống như giấy nhám ma sát, chói tai khiến người ta bất an.
“Mọi người đề phòng!”
Có thủ lĩnh Trấn Giới quân nói.
Mà ánh mắt vài thiên kiêu đi theo Trấn Giới quân đều nhìn sang
Chỉ thấy ở trong tinh không đen nhánh phía xa có chi chít sóng triều màu đen.
Nhìn kỹ thì không phải thủy triều, mà là cơn sóng đen mênh mông được hình thành từ vô số Phệ tộc.
Ánh mắt Quân Tiêu Dao nhìn lại.
Những Phệ tộc kia có lẽ là Phệ tộc cấp Nô thấp nhất, thậm chí không thể hóa hình.
Cơ thể bao trùm bởi xương vỏ ngoài cứng rắn, giống như con nhện, mọc ra tám trảo, chỉ trảo sắc bén như đao nhọn.
Trước khi chuẩn bị đi, túc lão đã giải thích đơn giản với họ.
Thân thể Phệ tộc rất cứng rắn, vài Phệ tộc mạnh mẽ thậm chí có thể trực tiếp tế luyện xương vỏ ngoài của mình thành sự tồn tại như chiến giáp.
Đồng thời, lực của bọn họ rất lớn.
Một vài Phệ tộc có thực lực mạnh có thể dùng chỉ trảo sắc nhọn trực tiếp tùy ý xé rách vài Chí Tôn Khí cấp thấp như là cắt đậu hũ vậy.
Thế nên Phệ tộc là một mạch chủng tộc Hắc Họa không thể khinh thường được.
Dĩ nhiên, hắc triều xuất hiện trước mắt, chỉ là Phệ tộc cấp thấp nhất cấp Nô.
Nhưng trong đó trộn lẫn vài Phệ tộc cấp Binh.
Phần lớn Phệ tộc cấp Binh đều có sức mạnh Thánh cảnh, tuy kém Chí Tôn nhưng lại cực kỳ khó chơi.
Hơn nữa những Phệ tộc cấp Binh đã có năng lực hóa hình.
Bề ngoài không khác gì với hình dáng con người, chỉ là bên ngoài cơ thể khoác lên áo giáp tối màu. Số khác có bốn con mắt, hoặc là trên trán có xúc tu.
Bỗng nhiên, bốn con mắt của một con Phệ tộc cấp Binh trong Phệ tộc nhìn về phía Trấn Giới quân, sau đó phát ra một tiếng rú dài.
Bên trong tiếng rú dường như mang theo sóng âm đặc thù nào đó, truyền ra tin tức.
Lập tức cả đại quân Phệ tộc bắt đầu vội vàng chuyển động, mãnh liệt đánh giết về phía Trấn Giới quân!
“Giết!”
Thủ lĩnh bên Trấn Giới quân phất tay.
Từng đội Trấn Giới quân và cả thiên kiêu ra giết.
Ngân hà vỡ nát lập tức biến thành một chiến trường máu và lửa.
Tuy nói một vài thiên kiêu đối mặt Phệ tộc lần đầu tiên nhưng có lẽ là bởi vì đều là vài Phệ tộc cấp Nô và Phệ tộc cấp Binh nên không xuất hiện thương vong gì.
Chiến tuyến của Trấn Giới quân đang vững bước tiến lên, giống như cối xay thịt.
Những Phệ tộc vọt tới giống như thủy triều, tất cả đều bị thắt cổ thành phấn vụn.
Thiên kiêu ở đây thấy một màn như vậy đều cảm thấy hơi phấn chấn trong lòng.
Phệ tộc chỉ như vậy, cũng không khó chơi như trong tưởng tượng của bọn họ.
Nhưng Quân Tiêu Dao khẽ cau mày, không có vẻ mừng rỡ gì.
Tuy nói mức độ uy hiếp của những Phệ tộc không lớn.
Nhưng có một vấn đề.
Đó chính là số lượng quá nhiều.
Hơn nữa gần như là vô cùng vô tận.
Ở nơi xa còn có Phệ tộc chi chít, mãnh liệt lao đến nhìn không thấy bờ.
“Khó trách lúc trước tiền bối kia nói, số lượng Phệ tộc chắc chắn đứng đầu ở trong chủng tộc Hắc Họa.”
“Trên căn bản những thứ Phệ tộc cấp Nô là bia đỡ đạn dùng để tiêu hao sức chiến đấu.”
“Dù là Phệ tộc cấp Binh cũng chỉ là bia đỡ đạn hơi mạnh.”
Quân Tiêu Dao không hề ung dung. Bởi vì hắn biết, Phệ tộc và Bạt tộc khác nhau. Chiến thuật của bọn họ đơn giản thô bạo, chính là dùng số lượng đè chết người.
Đúng như dự đoán, thời gian trôi qua, đám thiên kiêu phát hiện một việc. Đó chính là số lượng Phệ tộc trước mắt lại giống hệt lúc vừa mới bắt đầu, không có chút dấu hiệu giảm bớt.