Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nói cách khác, tuy Quân Tiêu Dao tiến sâu vào trong đó nhưng cũng không phải trực tiếp tiến vào chỗ sâu của khu Sương Xám.
Dù bên ngoài thế nào cũng an toàn hơn chỗ sâu của khu Sương Xám.
Mà Quân Tiêu Dao vừa bước vào phạm vi khu Sương Xám thì cảm giác được.
Loại sương xám này có sức mạnh áp chế thần hồn sâu hơn khu Sương Trắng.
Nói cách khác, cho dù là lấy trình độ mở ra Thiên nhãn linh hồn của Lục Tinh Linh, bên trong khu Sương Trắng thì có lẽ cảm giác vẫn nhạy bén. Nhưng ở khu Sương Xám sẽ phải chịu hạn chế nhất định. Chỉ là loại hạn chế này cũng tương đối mà thôi.
Nguyên thần của Quân Tiêu Dao quá yêu nghiệt, đẳng cấp nguyên thần đã đạt tới cấp Hằng Sa đại viên mãn, đây cũng là đẳng cấp nguyên thần mà chưa chắc Chuẩn Đế có thể có.
Thế nên cho dù ở khu Sương Xám, cảm giác của Quân Tiêu Dao vẫn nhạy bén, không chịu quá nhiều hạn chế.
Hắn tiếp tục đi tới.
Sau khi tiến vào khu Sương Xám, Quân Tiêu Dao hơi cẩn thận hơn.
Khí tức của hắn nội liễm, thân hình xuyên qua hư không, gần như không bị bất kỳ sinh linh nào phát hiện.
Không biết qua bao lâu, trong cảm giác thần hồn của Quân Tiêu Dao, hắn đã nhận ra một nguồn năng lượng khổng lồ tập trung ở một chỗ.
Trong lòng Quân Tiêu Dao có dự cảm, ánh mắt khẽ híp, thi triển Thâu Thiên Hoán Nhật đại pháp che giấu khí tức bản thân, sau đó đi tới địa phương kia.
Không bao lâu sau hắn thấy được.
Ở một chỗ sâu trong ngân hà sáng lạn có một khe nứt khổng lồ. Những khe nứt hư không vỡ nát ở bên trong ngân hà có thể thấy được bất cứ đâu.
Có một vài khe nứt thông với vài di tích đặc biệt, hoặc là thế giới cổ tích, vân vân.
Nhưng địa vực thông với khe nứt này hiển nhiên không tầm thường.
Ánh sáng trong đó rực rỡ sáng chói, có mùi thơm thảo dược đậm đặc phát ra.
Đó rõ ràng là một sự tồn tại tương tự với vườn thuốc cổ.
Hơn nữa có lẽ thời gian tồn tại của vườn thuốc cổ rất xa xưa, có khả năng ngược dòng tới thời kỳ thượng cổ của Giới Hải.
Nhưng giờ phút này, di tích vườn thuốc cổ đã sớm bị phát hiện.
Có nhiều Phệ tộc qua lại trong vườn thuốc cổ, đang vận chuyển vài thuốc cổ.
Hơn nữa trong đó có không ít Phệ tộc cấp Tướng, khí tức không yếu.
Ở chỗ tối, Quân Tiêu Dao nhìn đến đây, vẻ mặt lộ ra suy tư.
Nếu như chỉ là vườn thuốc bình thường, vậy Quân Tiêu Dao thật sự chưa chắc cảm thấy hứng thú.
Hắn thân là thiếu chủ của Đế tộc, còn là chủ vũ trụ Huyền Hoàng, không thiếu tài nguyên.
Nhưng Quân Tiêu Dao mơ hồ có thể cảm giác được, ở bên trong vườn thuốc cổ này có khí tức càng siêu nhiên.
Quân Tiêu Dao không xa lạ gì loại khí tức này, rõ ràng là khí tức của vật chất Tiên đạo.
Điều này chứng tỏ cái gì? Chứng tỏ trong đó, ít nhất có tồn tại cấp bậc bán tiên dược!
Trình độ trân quý của bán tiên dược, cho dù là Quân Tiêu Dao cũng không thể bỏ qua.
Quân Tiêu Dao còn có thể cảm giác ở bên trong di tích vườn thuốc cổ này, mơ hồ truyền đến dao động đánh nhau.
Có lẽ là một vài sự tồn tại hùng mạnh trong Phệ tộc đang chém giết sinh linh bảo vệ dược viên.
Suy cho cùng vườn thuốc cổ hiển nhiên có một vài loại thú bảo vệ tồn tại.
Nghĩ tới đây, Quân Tiêu Dao không chần chờ nữa.
Hắn trực tiếp hiện thân hình, ngón tay nhập lại thành kiếm, kiếm khí uốn lượn giống như núi non trùng điệp, cực kỳ thô to, chém về phía sinh linh Phệ tộc.
“Địch tập kích!”
Có Phệ tộc cấp Binh kịp phản ứng, phát ra tiếng rít.
Kết quả ngay sau đó đã bị kiếm khí cắn nát.
Quân Tiêu Dao hiện thân, nơi bước chân hắn giẫm xuống, kiếm khí tung hoành, đồng thời khí huyết mênh mông, tung hoành ngang ngược như rồng.
Thân hình Phệ tộc ở đây bắt đầu nứt vỡ.
Nhưng lại có càng nhiều Phệ tộc xông về phía Quân Tiêu Dao.
Chỉ là số lượng này vô dụng với Quân Tiêu Dao.
Bởi vì khác với những tu sĩ khác, Quân Tiêu Dao là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai vạn cổ vô song.
Pháp lực không nói vô cùng vô tận nhưng không xê xích gì nhiều.
Cho nên muốn dùng số lượng tiêu hao Quân Tiêu Dao, kéo hắn chết, vậy trên căn bản là chuyện không thể nào.
Không sinh linh nào có thể so được với Quân Tiêu Dao trong chuyện kéo dài.
Còn nữa, chiêu thức của Quân Tiêu Dao cực kì khủng bố, đại khai đại hợp, cương mãnh mênh mông, giết tất cả kẻ địch.
Khi giơ tay nhấc chân, quả thực giống như đạn hạt nhân đập xuống, bắn lên khói bụi vô tận.
Cứ như vậy, Quân Tiêu Dao trực tiếp giết Phệ tộc, sau đó tiến vào trong vườn thuốc cổ trong khe nứt hư không.
Vừa tiến vào trong đó, Quân Tiêu Dao cảm giác được một mùi thơm đậm đặc, chứa nhiều thuốc cổ sinh trưởng ở trong đó. Có rất nhiều loại thậm chí gần như không còn ở Giới Hải.
Chỉ là đây vẫn không phải chỗ sâu nhất của vườn thuốc cổ, thế nên Quân Tiêu Dao không lưu luyến.
Thuốc cổ chân chính khiến hắn coi trọng vẫn còn ở chỗ sâu nhất.
Hắn tiếp tục đi vào.
Không bao lâu sau, phía trước có dao động đánh nhau mênh mông.
Đó là bóng dáng của mấy người đang cùng đánh giết một con cổ thú.
Con cổ thú là thú bảo vệ nơi đây.
Trải qua năm tháng khá dài, hấp thu tinh hoa của vườn thuốc cổ.
Tuy nói còn chưa đạt tới Chuẩn Đế cảnh nhưng trên căn bản là cảnh giới Hỗn Độn Đạo Tôn đại viên mãn.
Mà mấy bóng dáng hình người, hiển nhiên là Phệ tộc cấp Tướng.
Trong đó một nam tử mặc giáp bạc có bốn mắt, lúc trước từng xuất hiện ở trên chiến trường.
Hắn là nhân vật quan chỉ huy của nhánh quân đội Phệ tộc, tu vi gần như đạt đến Hỗn Độn Đạo Tôn cực hạn.
“Ồ, sinh linh Nhân tộc?”
Nhận thấy được Quân Tiêu Dao đến, nhóm người Phệ tộc như nam tử áo giáp bạc đưa ánh mắt nhìn.
Trong khoảnh khắc, trong con mắt của bọn họ tóe ra lửa nóng.
Bởi vì bọn họ đã nhận ra trên người Quân Tiêu Dao có loại huyết mạch tinh hoa gần như khiến người ta điên cuồng.
Quân Tiêu Dao thân là Tiên Thiên Thánh Thể Đạo Thai, cho dù hắn ở trong mắt Bạt tộc hay là Phệ tộc, đó chính là loại tồn tại như thịt Đường Tăng, nếu có thể cắn nuốt luyện hóa sẽ có rất nhiều lợi ích.
Thậm chí, đối với nam tử mặc giáp bạc, giá trị của cả vườn thuốc cổ kém hơn Quân Tiêu Dao.
“Các ngươi kéo cổ thú, ta tới chém giết người này!”
Nam tử mặc giáp bạc tiến thẳng về phía Quân Tiêu Dao.