Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Bọn họ không tiện để lộ thân phận, đành phải dùng phương thức bịt tai trộm chuông này trợ giúp Thiên Yêu vương tộc.
Đương nhiên, bàn về thực lực và đội hình thì tất nhiên là phe tội tộc giành chiến thắng tuyệt đối.
“Vô dụng, Quân Dĩnh Nhi, không ai có thể cứu được ngươi!”
Thiên Yêu Thái Tử đưa bàn tay ra, chưởng ấn huyết sắc hiện ra, tràn ngập yêu khí huyết sắc đánh nát cả thập phương.
Quân Dĩnh Nhi bị chấn đến liên tục lui về phía sau, đôi môi anh đào cũng khụ ra máu tươi.
Nhìn đại chưởng ấn huyết sắc giống như lồng giam trấn áp đến, cho dù Quân Dĩnh Nhi nội tâm kiên nghị, nhưng trong cặp mắt xinh đẹp long lanh kia cũng khó tránh khỏi lộ ra một tia tuyệt vọng.
Chung quy nàng cũng chỉ là một thiếu nữ mười bốn mười lăm tuổi mà thôi.
Mà Phương Hàn nhìn thấy tình cảnh này thì lại giãy giụa, nhưng vẫn không có sức lực ra tay.
Chung quy hắn ta cũng không phải anh hùng cái thế trong cảm nhận của Quân Dĩnh Nhi.
“Kết thúc, kế tiếp bổn Thái Tử sẽ tra tấn ngươi thật vui sướng!” Trên mặt Thiên Yêu Thái Đường nở nụ cười biến thái.
Trong đôi mắt xinh đẹp của Quân Dĩnh Nhi lộ ra tử ý.
Nàng thà chết cũng không muốn rơi vào tay Thiên Yêu Thái Tử, nhận hết nhục nhã.
“Chỉ tiếc, không thể thực hiện được nguyện vọng trong lòng Dĩnh Nhi, ca ca, đời này Dĩnh Nhi không có cơ hội trở về Tiên Vực gặp ngươi rồi.”
Quân Dĩnh Nhi nhắm mắt, một giọt nước mắt trong suốt lặng lẽ chảy xuống từ khóe mắt.
Giờ khắc này, tiếng ồn ào trong thiên địa chung quanh chiến tranh như đều bị rút ra.
Mà trong sự an tĩnh tuyệt đối đó, bên tai Quân Dĩnh Nhi bỗng vang lên một tiếng nói ôn nhuận đạm mạc: “Dám ra tay với người của Quân gia ta, ngươi là cái thứ gì?!”
Nghe thấy giọng nói này, Quân Dĩnh Nhi bỗng mở đôi mắt xinh đẹp ra.
Sau đó, nàng nhìn thấy cảnh tượng mà cả cuộc đời cũng khó quên.
Một chưởng ấn kim sắc to lớn khổng lồ giống như núi cao lập tức đè xuống từ vòm trời!
Đánh tan cả tầng mây phía chân trời, tận diệt thập giới bát hoang!
Chưởng ấn kim sắc rơi xuống, giống như một góc vòm trời sụp đổ.
“Là ai!”
Lông tơ cả người Thiên Yêu Thái Tử dựng ngược, phát ra tiếng thét chói tai hoảng sợ!
Thậm chí gã còn không kịp phản ứng.
Đi kèm với một tiếng vang ầm ầm thật lớn.
Chưởng ấn kim sắc từ trên trời giáng xuống trực tiếp đập mạnh cả người Thiên Yêu Thái Tử lún vào mặt đất!
Ầm ầm ầm!
Giống như động đất cấp mười bùng nổ, chung quanh đất rung núi chuyển.
Trên mặt đất xuất hiện một cái hố sâu hình dạng chưởng ấn, những cái khe thô to như mạng nhện lan tràn khắp tứ phương.
Yên tĩnh!
Sự yên tĩnh như cái chết!
Bất thình lình, từ trên trời giáng xuống một chưởng ấn, trực tiếp chụp Thiên Yêu Thái Tử lún vào lòng đất, không rõ sinh tử.
Trùng kích như vậy quá mức chấn động!
Thậm chí chiến trường vừa mới mở ra cũng tạm thời cứng lại.
Một ít Thánh Nhân đều lộ ra vẻ mặt kinh ngạc.
Phía chân trời, một bóng người bạch y tuyệt thế, siêu nhiên xuất trần đạp không mà đến!
Tựa như thần linh chi tử, hậu duệ trích tiên!
Chính là Quân Tiêu Dao!
Hắn bạch y phiêu phiêu, mái tóc đen nhánh, da thịt như tiên ngọc chạm trác, cả người có vẻ tiên linh dục tú, thần tuấn phi phàm!
“Đó là... Thần tiên sao?” Một ít tu sĩ của Đại Dận hoàng triều đều ngây người.
Còn về Quân Dĩnh Nhi, nội tâm lập tức rơi vào chấn động mãnh liệt xưa nay chưa từng có!
Giờ phút này, bóng người bạch y phiêu phiêu như trích tiên kia giẫm lên tiên huy tường vân bay đến.
Thật sự quá tương tự với anh hùng cái thế bạch y phiêu phiêu, đạp đám mây thất sắc từ trên trời giáng xuống trong cảm nhận của nàng!
Không!
Phải nói, giờ phút này Quân Tiêu Dao càng thêm siêu nhiên tuyệt đại so với anh hùng cái thế mà Quân Dĩnh Nhi thường ảo tưởng!
Quân Tiêu Dao có thần tuấn tú dật và thủ đoạn cường hãn, vừa xuất hiện đã một chưởng chụp văng Thiên Yêu Thái Tử, càng ưu tú hơn so với anh hùng cái thế trong lòng nàng!
Trái tim của Quân Dĩnh Nhi lập tức bị mũi tên Cupid bắn trúng.
Nàng cũng không phải người tùy tùy tiện tiện, gặp ai cũng nhất kiến chung tình.
Nhưng hiện tại, Quân Tiêu Dao thật sự quá phù hợp với ảo tưởng thiếu nữ một cách hoàn mỹ.
Thậm chí, còn ưu tú hơn quá nhiều quá nhiều!
Giờ phút này, Quân Tiêu Dao hiện thân khiến toàn bộ chiến trường đều lâm vào yên lặng.
“Ta... Ta không nhìn lầm đó chứ, Thiên Yêu Thái Tử bị bạch y công tử kia một chưởng chụp lún xuống mặt đất?”
“Không sai, chưởng ấn kia cũng quá khủng bố, rốt cuộc bạch y công tử này có tu vi ra sao?”
Sau sự tĩnh mịch ngắn ngủi là tiếng ồ lên xé cả khung trời.
Toàn bộ chiến cuộc hoàn toàn bị một tay Quân Tiêu Dao quấy rầy, lâm vào sự đình trệ ngắn ngủi.
“Hắn... Hắn là ai?”
Trên mặt đất, Phương Hàn vô cùng chật vật, cả người toàn là máu cũng ngây ngẩn cả ra.
Sau đó, hắn ta lại nhìn thấy vẻ mặt tựa như ngu si của Quân Dĩnh Nhi, cả người nàng đều ngơ ngác.
Quân Tiêu Dao như không thấy được phản ứng kinh ngạc, hoặc là sửng sốt, hoặc là chấn động của mọi người chung quanh.
Ánh mắt hắn nhìn về phía Quân Dĩnh Nhi đầu tiên.
“Không sai, là nàng.” Quân Tiêu Dao lẩm bẩm trong lòng.
Bởi vì trước kia Quân Vạn Kiếp từng đi theo bên cạnh hắn, cho nên Quân Tiêu Dao cũng khá quen thuộc với khí tức huyết mạch của Quân Vạn Kiếp.
Mà thiếu nữ mặc váy lụa màu tím nhạt trước mặt, có khí tức huyết mạch đồng nguyên với Quân Vạn Kiếp.
Hơn nữa tuổi cũng trùng khớp.
Không nghi ngờ gì nữa, thiếu nữ này chính là muội muội rơi xuống hạ giới của Quân Vạn Kiếp,
Nhưng mà, Quân Tiêu Dao lại nhìn thấy bên má có chút sưng đỏ, còn hiện lên dấu tay của Quân Dĩnh Nhi.
Thân thể hắn hơi mơ hồ, ngay sau đó, lại xuất hiện trước mặt Quân Dĩnh Nhi.
Gương mặt xinh đẹp của Quân Dĩnh Nhi ửng đỏ, không biết phải làm sao.
Khi đối mặt với đám người Phương Hàn, nàng hết sức thong dong tự nhiên.
Nhưng đứng trước mắt vị bạch y công tử tuấn mỹ như tiên này thì có chút tâm hoảng ý loạn.
Trái tim nàng như nai con loạn nhảy thình thịch.
Quân Tiêu Dao nâng tay lên, vuốt ve bên má có chút sưng đỏ của Quân Dĩnh Nhi.
Tim Quân Dĩnh Nhi đập càng nhanh.
Theo lý thuyết, nếu là người xa lạ làm vậy với nàng thì chính là đùa giỡn, Quân Dĩnh Nhi tuyệt đối sẽ tức giận.
Nhưng hiện tại, Quân Dĩnh Nhi lại thuận theo giống như một con búp bê sứ.
Thật ra Quân Dĩnh Nhi vốn muốn cự tuyệt, nhưng Quân Tiêu Dao thật sự quá soái!
Hơn nữa chủ yếu là, Quân Dĩnh Nhi có thể cảm nhận được thái độ của Quân Tiêu Dao cũng không có ý đùa giỡn gì cả.
“Ai làm?” Quân Tiêu Dao hỏi.
“Dạ Xoa công chúa.” Quân Dĩnh Nhi bĩu bĩu môi, có chút ủy khuất mà nói.