Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng mà chấn động không dừng lại ở đấy.
Thiên Địa Bảo Giám lần thứ hai rung động.
Quân Tiêu Dao không chỉ có một công huân cấp ba!
Mà là tận hai công huân cấp ba!
Việc này nằm ngoài dự tính của Quân Tiêu Dao.
Hắn biết rằng, một công huân cấp ba có được hẳn là do giết chết Tinh Hồng Nữ Đế.
Đoán chừng một công huân cấp ba khác hẳn là do phá hủy một sào huyệt Phệ tộc.
Dù sao sào huyệt Phệ tộc cũng là thành lũy chiến tranh, sợ rằng số lượng Phệ tộc bên trong đó không có giới hạn, đều có vũ khí chiến đấu sắc bén, cũng tương đương với một công huân cấp ba.
Mà công huân cấp bốn thì lại có rất nhiều.
Quân Tiêu Dao dựa vào năng lực của bản thân, chém chết Tam Đầu Vương.
Tiếp đó mà lực lượng pháp thân thần linh, chém chết mấy Phệ tộc cấp Vương còn lại.
Về phần công huân cấp năm, cấp sáu, cấp bảy… số lượng này có đếm cũng khó có thể đếm hết.
Quân Tiêu Dao lần này có thể nói là thực sự vô cùng kinh thiên động địa, rất khó có thể vượt qua được.
Nhưng mà thứ khiến người ta càng thêm kinh ngạc vẫn còn ở phía trước.
Thiên Địa Bảo Giám, lại hiện ra bảng danh sách công huân.
Lúc này tên của Quân Tiêu Dao trực tiếp nhảy lên đứng đầu bảng danh sách công huân thế hệ trẻ!
Thậm chí trong bảng danh sách công huân của chí cường giả.
Tên của Quân Tiêu Dao cũng được xếp vào trong những hạng đầu!
Giờ khắc này, cả chín đại quan của thành luỹ Tam Hoàng sẽ chấn động sôi trào vì điều này!
Tại thành luỹ Tam Hoàng, trong chín đại quan.
Tất cả Thiên Địa Bảo Giám đồng thời bay vào hư không, phát ra thần hoa sáng chói!
Sau đó một bảng danh sách màu vàng hiện ra!
“Ấy, Thiên Địa Bảo Giám vậy mà lại chủ động hiện ra bảng danh sách.”
“Có cường giả nào lại lập đại công huân sao?”
Rất nhiều Trấn Giới quân và tu sĩ trong chín đại quan đều cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng mà, bọn họ vừa nhìn liền chấn động đến tột đỉnh, trong đầu đều nổ vang.
“Ta không nhìn nhầm chứ, công huân cấp ba!”
“Hơn nữa không phải một công huân cấp ba, là hai công huân cấp ba!”
“Đây là công huân tương đương với chém giết sự tồn tại cấp Đại Đế trong chủng tộc Hắc Hoạ mới có thể đạt được đấy?”
“Rốt cuộc là vị chí cường giả nào...”
Ánh mắt của mọi người đều ngưng lại trên cái tên quang hoa rực rỡ kia.
Đế tộc Vân thị, Vân Tiêu!
Tất cả mọi người đều ngây ra.
Suy nghĩ đều như đông cứng, không thể vận chuyển!
Ngay sau đó, toàn bộ chín đại quan trong thành luỹ Tam Hoàng đều rung động sôi trào!
Kinh động lòng người!
Kinh thế hãi tục!
Tất cả mọi người đều cho rằng mắt mình hoa rồi.
Nhưng không có sai!
Đích xác là thiếu chủ Vân thị.
“Đây... Rốt cuộc là chuyện thế nào, thiếu chủ Vân thị lập hai công huân cấp ba, chẳng lẽ hắn đã giết Đại Đế trong chủng tộc Hắc Hoạ?”
“Dựa trên lý thuyết, Thiên Địa Bảo Giám tuyệt đối không thể xuất hiện loại sai lầm cấp thấp này, chuyện này rốt cuộc là sao đây?”
“Có phải là một loại lầm lẫn nào đó không...”
“Hay là nói, Thiên Nhai Đại Đế đã tự mình ra tay, muốn giúp dòng dõi của hắn thu hoạch công huân?”
Đủ loại suy đoán, nghị luận sôi nổi.
Chuyện này quả thực là quá khó tin, công tích đủ để sáng mù mắt người ta.
Mà công tích như vậy hiển nhiên không hề nghi ngờ, có thể leo lên đầu bảng công huân thế hệ trẻ.
Tại ải Long Môn mà Hồng Trần Đại Đế trấn thủ.
Trong một đại điện xa xỉ.
Hồng Trần Đế Tử cầm ly rượu trong tay, đang thưởng thức điệu múa của mấy mỹ cơ.
Mấy tháng nay, Quân Tiêu Dao đều không có công tích gì mới truyền ra.
Mà cách ước hẹn một năm, cũng không còn lại mấy ngày.
Cho nên Hồng Trần Đế Tử cũng lười đi thu hoạch công huân.
Cả ngày nhàn nhã thoải mái, thích ý vô cùng, chờ Quân Tiêu Dao thực hiện đánh cược.
Mà đúng lúc này, ngoài điện bỗng truyền đến tiếng bối rối.
“Đế Tử đại nhân, đại sự không ổn rồi!”
Có tôi tớ thất thanh nói.
“Chuyện như thế nào, hoang mang rối loạn?”
Hồng Trần Đế Tử cau mày.
Lúc hắn chơi đùa, không thích nhất là bị người khác quấy rầy.
“Là bảng danh sách bên Thiên Địa Bảo Giám...”
Tôi tớ sắc mặt trắng bệch, trong mắt vẫn ẩn chứa chấn động và khó tin.
“Bảng danh sách làm sao, chẳng lẽ Vân Tiêu lại đạt được công huân gì?”
“Nhưng cũng không sao, hắn không có lực lượng xoay chuyển trời đất.” Hồng Trần Đế Tử thoải mái nhàn nhã, đong đưa ly rượu trong tay.
“Không phải, Đế Tử đại nhân, thiếu chủ Vân thị hắn đã leo lên hạng đầu bảng công huân thiên kiêu!”
“Hơn nữa... còn giành được công huân cấp ba!”
“Ngươi nói cái gì?!”
Tay Hồng Trần Đế Tử run lên, rượu trong ly vẩy đổ lên người.
“Ngươi đang nói cái gì, lấy bản Đế Tử ra làm trò cười à!”
Hồng Trần Đế Tử đứng dậy.
“Đại nhân có thể đi xem.” Tôi tớ nói.
Hồng Trần Đế Tử trầm mặt, thân hình độn không mà đi.
Song sau khi tận mắt nhìn thấy bảng danh sách.
Hồng Trần Đế Tử hơi ngây ra.
Đầu óc như bị lừa đá, chấn động không thôi.
Công huân cấp ba!
Hai công huân cấp ba!
Công huân cấp bốn, công huân cấp năm, công huân cấp sáu, vân vân đều không cần nói, còn nhiều hơn!
“Đây rốt cuộc là chuyện thế nào, hắn...”
Trong đầu Hồng Trần Đế Tử chấn động ù ù, trái tim đều muốn nứt ra!
Sắc mặt hắn tái xanh, mạch máu trên huyệt thái dương nhảy lên thình thịch, giống như sắp nổ tung!
Ai có thể nói cho hắn biết, đây rốt cuộc là chuyện thế nào?
Trước đó Quân Tiêu Dao chém Chuẩn Đế Bạt tộc, đạt được công huân cấp năm thì cũng thôi.
Hay lắm, bây giờ trực tiếp bắt đầu chém Đại Đế rồi.
Vậy mấy ngày nữa, có phải ngay cả Thần Thoại Đế cũng có thể chém luôn không?
Lại trưởng thành tiếp, có phải ngay cả Chân Tiên cũng có thể tiện tay diệt sát?
“Gian lận, nhất định là gian lận, Vân Tiêu này vì thắng ta, vậy mà lại sử dụng loại thủ đoạn đê hèn này!”
“Bản Đế Tử sẽ không thừa nhận!”
Hồng Trần Đế Tử thất thanh, vẻ mặt thoáng lạnh lùng, thân hình hắn độn không mà đi.
Muốn đi ải Đông Lĩnh tìm Quân Tiêu Dao giằng co trực diện!