Nhóm dịch: Thiên Tuyết
Nhưng bọn họ không hề biết.
Quân Tiêu Dao dựa vào thực lực của chính mình, đã đánh giết chân chính một Tam Đầu Vương cấp Chuẩn Đế khác.
Cho nên mọi người cho rằng, chiến lực cực hạn của bản thân Quân Tiêu Dao hẳn là đối phó với Chuẩn Đế tự chém một đao.
Công huân Quân Tiêu Dao lập nên, gợn sóng vẫn đang kéo dài.
Nhưng Quân Tiêu Dao ngược lại là người bình tĩnh nhất toàn trường.
Hắn cũng biết, không đến mấy ngày nữa, Hồng Trần Đế Tử hẳn sẽ chạy đến.
Hắn tuyệt đối ngồi không yên.
Quả nhiên.
Chưa qua mấy ngày.
Chín con thần điểu sở hữu huyết mạch Vòng Thầng kéo một chiếc xe kiệu hoa lệ, giá lâm ải Đông Lĩnh.
Đúng là tọa giá của Hồng Trần Đế Tử, xe kiệu Cửu Hoàng.
Thấy xe kiệu Cửu Hoàng xuất hiện, rất nhiều thiên kiêu và tu sĩ ải Đông Lĩnh đều chạy đến xem náo nhiệt.
Bọn họ đều biết ước hẹn một năm giữa Quân Tiêu Dao và Hồng Trần Đế Tử.
“Vân Tiêu, ra đây!”
Hồng Trần Đế Tử hiện thân, không có khí độ thong dong như lúc tới ải Đông Lĩnh lúc trước.
Hơi có một tia giận dữ.
Không phải hắn đè nén không được.
Mà trận đánh cược này dính dáng quá lớn.
Hắn lại còn lập lời thề Thiên Đạo, muốn đổi ý cũng không được.
Cho nên Hồng Trần Đế Tử mới nóng nảy.
“Hồng Trần Đế Tử, cách thời gian ước định đánh cược còn một khoảng nữa, ngươi không đi thu hoạch nhiều công huân hơn, sao lại trực tiếp đến đây thế?”
Quân Tiêu Dao chắp tay hiện thân, trên khuôn mặt treo một nụ cười mỉm lạnh nhạt.
Giống như gặp bạn già.
Đúng thật là nho nhã hiền hoà!
Vẻ mặt anh tuấn của Hồng Trần Đế Tử đều hơi có một tia co quăp.
Khóe mắt nhảy lên.
Đi thu hoạch công huân?
Này còn cần so sao?
Chẳng lẽ kêu hắn trực tiếp đi chém một Đại Đế chủng tộc Hắc Họa?
Không, muốn đuổi kịp công huân của Quân Tiêu Dao, ít nhất phải chém hai người!
“Vân Tiêu, ta vốn kính ngươi là thiếu chủ đế tộc Vân thị, giống như ta, cùng là dòng dõi người thủ quan.”
“Nên có lòng dạ và quyết đoán, thẳng thắn vô tư.”
“Không nghĩ tới, ngươi vì muốn thắng đánh cược, vậy mà làm ra chuyện đê hèn như vậy!”
Hồng Trần Đế Tử cất giọng nói, nói hiên ngang lẫm liệt.
“Sao ta lại đê hèn rồi?”
Quân Tiêu Dao lộ ra vẻ nghi hoặc.
“Ngươi...”
Thấy dáng vẻ này của Quân Tiêu Dao, Hồng Trần Đế Tử cũng có phần giận không có chỗ phát tiết.
Đây là đang cố ý chọc giận hắn à?
“Hai công huân cấp ba, chém giết Đại Đế, Vân Tiêu, là ai ra tay giúp ngươi, không phải Thiên Nhai Đại Đế đâu nhỉ?”
Hồng Trần Đế Tử lạnh giọng hỏi.
“Chuyện đó sao có thể.” Quân Tiêu Dao lắc đầu.
“Ngươi làm như ta ngốc ấy, đây không phải gian lận thì cái gì?” Hồng Trần Đế Tử lạnh giọng nói.
Quân Tiêu Dao rất muốn nói, ngươi quả thực rất ngốc.
Nhưng mà, hắn vẫn cho Hồng Trần Đế Tử đôi phần mặt mũi.
“Ta đích xác đã sử dụng một vài thủ đoạn chém giết Phệ tộc cấp Hoàng, vậy thì lại như nào?” Quân Tiêu Dao không để bụng nói.
“Đây là gian lận!” Hồng Trần Đế Tử nói.
Hắn rất không phục.
Quân Tiêu Dao lại hờ hững nói: “Không phục à, không sao.”
“Ngươi cũng có thể đi giết một Đại Đế, chỉ cần không nhờ người khác giúp, bản thân muốn dùng thủ đoạn gì cũng được.”
“Tuy ta đã sử dụng một vài thủ đoạn đặc biệt, nhưng từ đầu đến cuối cũng chỉ có một mình ta, không có người khác giúp đỡ bên cạnh.”
Nghe thấy lời của Quân Tiêu Dao, Hồng Trần Đế Tử nháy mắt đen mặt.
Tuy rằng phụ thân hắn Hồng Trần Đại Đế cũng đã cho hắn một số bùa hộ mệnh pháp khí đủ loại hộ thân.
Nhưng nhiều nhất cũng chỉ để tự vệ mà thôi.
Chém giết Đại Đế, chuyện đó khó tránh có hơi khoa trương.
Nếu như Đại Đế thật sự có thể bị một vài pháp khí và thủ đoạn hộ thân giết chết đơn giản như vậy.
Vậy thì Đại Đế cũng sẽ không có lực chấn nhiếp mạnh như vậy, không thể đứng trên chúng sinh.
Mà pháp khí và thủ đoạn đặc biệt có thể giết Đại Đế, bản thân khả năng này còn ít ỏi hơn số lượng Đại Đế.
Cho nên lời này của Quân Tiêu Dao trực tiếp khiến cho Hồng Trần Đế Tử không phản bác được.
Vẻ mặt Hồng Trần Đế Tử lạnh lùng, hắn thật sự không rõ.
Quân Tiêu Dao rốt cuộc đã dùng thủ đoạn đặc biệt gì mà có thể chém giết Phệ tộc cấp Hoàng?
“Ngươi dùng thủ đoạn gì chém giết Đại Đế Phệ tộc?” Hồng Trần Đế Tử lạnh giọng hỏi.
Quân Tiêu Dao thì dùng ánh mắt như nhìn kẻ ngốc nhìn Hồng Trần Đế Tử.
“Loại bí mật này có thể nói cho ngươi biết hả, vậy ngươi có thể nói át chủ bài ngươi có cho ta biết không?”
Sắc mặt Hồng Trần Đế Tử xanh lét.
Một số thiên kiêu và tu sĩ ở đây cũng châu đầu ghé tai.
Hồng Trần Đế Tử quả thực tức có phần mất trí luôn rồi.
Loại thủ đoạn này làm sao có thể tùy tiện nói với người khác được.
Quân Tiêu Dao lại tiếp tục nói: “Nhưng ngươi yên tâm, thủ đoạn này của ta cũng chỉ có thể sử dụng một lần mà thôi, ta không có nghịch thiên như vậy, có thể tùy thời chém giết Đại Đế.”
“Ngươi cũng không cần lo lắng rằng ta sẽ đi chém thêm Đại Đế, lập công huân lớn hơn.”
Nghe được mấy lời này, một vài người thở phào nhẹ nhõm.
Đặc biệt là người có quan hệ không tốt lắm với Quân Tiêu Dao, càng thêm thở phào nhẹ nhõm.
Nếu như Quân Tiêu Dao có thể tùy thời tế ra thủ đoạn chém giết Đại Đế, vậy bọn họ còn lăn lộn thế nào?
Trong thế hệ trẻ, Quân Tiêu Dao trực tiếp vô địch.
Tuy hình như hắn bây giờ cũng gần như là vô địch trong thế hệ trẻ.
Lời này của Quân Tiêu Dao tự nhiên cũng là một loại tỏ thái độ, để người ta không cần kiêng dè hắn như vậy.
Nếu không, đám rau hẹ như Lý Vô Song, Sở Tiêu bởi vì kiêng kè thủ đoạn của hắn, về sau không dám tới tìm hắn gây chuyện thì phải làm sao?
Vậy hắn còn thu hoạch thế nào?
Lời của Quân Tiêu Dao tuy rằng đã xua tan lo lắng của một số thiên kiêu ở đây.
Nhưng sắc mặt Hồng Trần Đế Tử lại không hề chuyển biến tốt đẹp.
Tuy thủ đoạn này của Quân Tiêu Dao chỉ có thể sử dụng một lần.
Nhưng cũng thay đổi thắng bại trận đánh cược trong nháy mắt.
Làm cho hắn tổn thất tương đối thảm trọng.
“Mặc kệ thế nào, trận đánh cược này đều vô hiệu!”
Đương nhiên Hồng Trần Đế Tử không muốn thừa nhận.
Mà nụ cười trên mặt Quân Tiêu Dao cũng chậm rãi thu lại, ánh mắt mang theo một tia lạnh lùng.
Hắn lạnh nhạt nói: “Trước hết không nói trận đánh cược này lúc mới đầu có công bằng không.”
“Ta dùng công huân một năm so với tất cả công huân tích lũy của ngươi, ở điểm này, ngươi sợ rằng sẽ không chú trọng công bằng gì đó?”