Hoang Cổ Thánh Thể (Bản Dịch)

Chương 2684 - Chương 2684 - Tiến Vào Mạt Pháp Giới, Gặp Lại Lý Vô Song

Chương 2684 - Tiến vào Mạt Pháp giới, gặp lại Lý Vô Song
Chương 2684 - Tiến vào Mạt Pháp giới, gặp lại Lý Vô Song

Nhóm dịch: Thiên Tuyết

Sâu trong thế giới vi trần có một tế đàn truyền tống.

Mọi người Huyền Ma tông đi đến tế đàn, ánh sáng sáng lên.

Trước mắt lóe lên, bọn họ đi đến một tinh không không biết tên.

Sau đó một người hầu mặc quần áo của Mạt Nhật Thần Giáo xuất hiện, chắp hai tay nói.

“Bằng hữu Huyền Ma tông, đã lâu không gặp, mời đi theo ta.”

Người của Mạt Nhật Thần Giáo này dẫn Quân Tiêu Dao và người Huyền Ma tông đi đến một truyền tống trận khác.

Trải qua năm sáu lần truyền tống, bọn họ mới đến một tinh không có rất nhiều khe hở hư không.

“Cửa Mạt Pháp giới ở phía trước.”

Vị Mạt Nhật Thần Giáo này dẫn mọi người đi vào hư không ở phía trước.

Quân Tiêu Dao nhìn nơi này thì không nói gì.

May mắn là có một Oản Nhi ở đây.

Nếu không, tuy hắn muốn dò la về Mạt Nhật Thần Giáo cũng không tìm được đường tiến vào Mạt Pháp giới.

Mạt Nhật Thần Giáo che giấu quá sâu, còn vô cùng cẩn thận.

Nhưng ngay khi đến lối vào của Mạt Pháp giới.

Có một cường giả đứng sừng sững ở đó, thông qua pháp khí thăm dò khí tức của những người tiến vào nơi này.

Quân Tiêu Dao đã dung hợp Thượng Thương Hắc Huyết, mang theo khí tức hắc ám, giống một người trong ma đạo.

Còn thêm hắn sử dụng Thâu Thiên Hoán Nhật đại pháp cho nên dễ dàng qua cửa.

Cuối cùng, trải qua tầng tầng lớp lớp chuyển hướng và kiểm tra.

Cuối cùng Quân Tiêu Dao cũng tiến vào Mạt Pháp giới.

Vừa tiến vào trong, Quân Tiêu Dao đã cảm giác được luồng khí tức bản nguyên vũ trụ mênh mông.

Mạt Pháp giới là một thế giới cấp bậc vũ trụ đơn thể.

Đừng cho rằng Quân Tiêu Dao nắm trong tay một vũ trụ Đa Nguyên là có thể xem thường vũ trụ đơn thể.

Ở trong Giới Hải, vũ trụ đơn thể cũng là tồn tại như rồng phượng.

Cho dù là bát Đại Đế tộc, thế lực Tam giáo cũng chỉ mỗi nơi chiếm cứ một vũ trụ đơn thể mà thôi.

Nắm giữ một vũ trụ Đa Nguyên như Quân Tiêu Dao vốn là trường hợp đặc biệt.

Tiến vào Mạt Pháp giới, không chỉ có Huyền Ma tông mà còn có các thế lực ma đạo, hoặc là các lực lượng chống lại Tam giáo đứng trong cùng phe với Mạt Nhật Thần Giáo cũng đến.

Trong đó cũng bao gồm Cửu Sát Môn.

Lý Vô Song, cũng đi cùng mọi người Cửu Sát Môn đến đây.

Hắn cũng thay đổi khuôn mặt, trông như một nam nhân bình thường.

Lý Vô Song bắt buộc phải có được cơ duyên lần này.

Mà vào lúc Lý Vô Song tiến vào Mạt Pháp giới.

Quân Tiêu Dao ở bên này cũng cảm ứng được.

Đừng quên, hắn đã thực hiện một số thủ đoạn nhỏ trong bản nguyên Tam giáo của Lý Vô Song.

Trừ khi nguyên thần và cảnh giới của Lý Vô Song tăng cao, nếu không sẽ khó phát hiện ra.

“Thế mà hắn cũng tới, xem ra chú ý đến bội kiếm Ma Quân, muốn bù đắp cơ duyên mà hắn đã tổn thất sao?”

Quân Tiêu Dao lập tức đoán được mục đích của Lý Vô Song.

Đây đúng là oan gia tụ hợp.

Chỉ sợ Lý Vô Song cũng không ngờ hắn sẽ đến đây.

Nhưng lần này e rằng Lý Vô Song hưng phấn mà đến nhưng phải ấm ức ra về.

Hắn nhất định không thể có được bất kỳ cơ duyên nào ở dưới mí mắt của Quân Tiêu Dao.

Cho Lý Vô Song loại cơ duyên này không phải là tạo nghiệt sao?

Trải qua sự dẫn dắt liên tiếp, Quân Tiêu Dao và người Huyền Ma tông cũng đến mạch Ma Hậu, nơi tổ chức thọ yến của Khúc Hồng Loan.

Thân là mạch Ma Hậu, quyền thế chỉ đứng sau một vìa vị Ma Phi và gần với Ma Hậu.

Nơi cung điện của Khúc Hồng Loan cũng muôn hình vạn trạng.

Nằm ở giữa khe núi, vô cùng rộng lớn, cung điện liên tiếp nối liền.

Vừa nhìn, thậm chí còn cóc khí tượng tiên gia giống như chỗ ở của thần nữ tiên phi nào đó.

Rất khó để người ta liên tưởng đến chữ Ma Phi.

Thọ yến nhộn nhịp, rất nhiều người đến chúc thọ, nối đuôi nhau đi vào.

Hội tụ lại trên quảng trường rộng lớn phía trước cung điện.

Thị nữ qua lại đều xinh đẹp động lòng người.

Quân Tiêu Dao và người của Huyền Ma tông tùy ý ngồi xuống.

Trong quá khứ, cho dù là bữa tiệc nào thì Quân Tiêu Dao cũng ngồi ở vị trí khách quý, thu hút sự chú ý của mọi người.

Nhưng bây giờ hắn rất bình thường, ngồi ở vị trí tầm thường với người trong Huyền Ma tông.

Dù sao Huyền Ma tông cũng không phải môn phái đứng đầu gì.

Chỉ là có tư cách nhận được lời mời mà thôi, đương nhiên không thể ngồi ở vị trí quan trọng.

Mà bên kia, Lý Vô Song của Cửu Sát Môn cũng đến.

Ánh mắt của Lý Vô Song tùy ý nhìn xung quanh, bỗng nhiên dừng lại trên người Quân Tiêu Dao.

“Cái gì?”

Trong mắt hắn hiện lên sự nghi ngờ.

Hắn luôn cảm thấy nam nhân tóc trắng đeo mặt nạ này có cảm giác nguy hiểm khó mà giải thích được.

Thậm chí có cảm giác quen thuộc mơ hồ.

Nhưng hắn lập tức từ bỏ suy nghĩ này.

Nam nhân đeo mặt nạ quỷ tóc trắng có khí chất hắc ám và thâm trầm.

Rõ ràng là một thiên kiêu ma đạo sâu không lường được.

Điều này cũng nhắc nhở Lý Vô Song, lần này tranh đấu ở Thất Tuyệt Vực, sợ là cũng xuất hiện rất nhiều tài năng.

Tranh giành cơ duyên không đơn giản như vậy.

Theo thời gian, khách mời cũng đến nhiều hơn.

Lúc này, sự xuất hiện của đoàn người đã thu hút rất nhiều sự chú ý.

Dẫn đầu là một nam nhân mặc hoa phục màu đen.

Hắn vô cùng đẹp trai, giữa ấn đường có đường hoa văn cổ xưa màu đen.

Cả người tỏa ra một khí tức hắc ám mơ hồ, như hắc động cổ.

Đôi mắt như một hố sâu khiến mọi người nhìn vào, như thể linh hồn bị cuốn vào trong.

“Là vị mạch Tà Chủ.”

“Quả nhiên Mục Lang Gia sẽ đến…”

Nhìn thấy nam tử tỏa ra khí tức hắc ám toàn thân, rất nhiều người xung quanh đều bàn tán.

Vị nam tử này chính là chủ sở hữu bản nguyên Ma Quân mà mạch Tà Chủ tìm ra, Mục Lang Gia!

Ánh mắt của Quân Tiêu Dao cũng lạnh nhạt nhìn sang.

Trước đó Oản Nhi có nói với hắn, Mục Lang Gia này chiếm được truyền thừa của vị cường giả nào đó, thực lực sâu không lường được.

Bây giờ xem ra, ở trong mắt Quân Tiêu Dao cũng chỉ có vậy.

Nhưng đối với các thiên kiêu khác, hắn là một ngọn núi lớn.

Hơn nữa Quân Tiêu Dao có thể cảm nhận được, bản nguyên Ma Quân trên người Mục Lang Gia rất hùng hậu.

Tuy vẫn không bằng hắn.

Nhưng không thua kém bản nguyên Ma Quân của Đông Phương Ngạo Nguyệt lắm.

Còn Cổ Nghiệt kia, nếu so sánh bản nguyên Ma Quân của hắn với Đông Phương Ngạo Nguyệt và Mục Lang Gia thì kém hơn một chút.

Bình Luận (0)
Comment